Saturday, April 11, 2020




 Thưa Quý Bà Con,
Hôm nay Thứ bảy 11/4, một ngày trước Lễ Phục Sinh – Easter năm nay, Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng xin chuyến đến bài viết về sức đề kháng của thuốc kháng sinh, một loại dược phẩm Trung cộng sản xuất nhiều nhứt trên thế giới và xuất cảng ra khắp nơi. Thuốc sản xuất không đúng liều lượng như đã ghi, chứa nhiều tạp chất phức tạp v.v… từ đó tạo ra những phản ứng khó giải thích và có thể nguy hiểm cho tính mạng khi uống vào. Bài viết nằm trong tháng không quên Ngày Quốc Hận 3-4-1975.
……
Sức đề kháng của thuốc kháng sinh - Antibiotic
Trên thế giới, hiện đang có một cuộc khủng hoảng ngày càng tăng của sức đề kháng với thuốc kháng sinh. Theo Tổ chức Y tế Thế giớ - WHO, chất 'kháng-kháng sinh' (antimicrobial resistance - AMR) đặt ra một "mối đe dọa ngày càng nghiêm trọng đến sức khỏe cộng đồng toàn cầu", ảnh hưởng đến tất cả mọi người, bất kể tuổi tác hay quốc tịch. WHO đã kêu gọi ngay phải hành động ngay lập tức để chận đứng ngay hiện tượng nầy.
Đối với các công ty dược phẩm, sự chú ý về kháng kháng sinh cũng đã tập trung vào một trong những động lực chính của nó: ô nhiễm môi trường không suy giảm của các nhà máy dược phẩm ở các nước đang phát triển.
Ở Trung Cộng, nơi sản xuất một tỷ lệ lớn kháng sinh, việc xả nước thải chưa qua thanh lọc vào đất và sông đang gây ra sự lây lan của các thành phần kháng sinh khiến vi khuẩn phát triển khả năng miễn dịch với kháng sinh, từ đó có thể tạo ra nhiều virus-siêu vi khuẩn mang mầm bịnh rất khó định bịnh và chữa tri như siêu vi khuẩn Corona ở Wuhan hiện tại.
Một nghiên cứu của các nhà máy thanh lọc nước thải ở TC cho thấy vi khuẩn kháng- kháng sinh không chỉ thoát khỏi quá trình thanh lọc mà còn sinh sản thêm nữa. Đối với mỗi vi khuẩn xâm nhập vào một nhà máy thanh lọc chất thải, bốn hoặc năm vi khuẩn kháng-kháng sinh được thải vào hệ thống nước, làm nhiễm bẩn nước, gia súc và cộng đồng.
Siêu vi khuẩn kháng-kháng sinh nầy có thể di chuyển nhanh qua không khí và nước, trên máy bay và thông qua các chuỗi cung ứng thực phẩm toàn cầu. Ước tính đến năm 2050, tổng số người chết trên toàn thế giới là kết quả của việc nhiễm một bệnh nhiễm trùng chứng tỏ khả năng kháng trị được dự kiến ​​sẽ lên tới 10 triệu người. Ước tính hiện nay cho “con” virus China Corona sẽ gậy thiệt hại nhân mạng trên thế giới là 2 triệu cho năm nay 2020!
Sascha Marschang, một điều phối viên chính sách của Hiệp hội Y tế Công cộng Âu châu (EPHA), một tổ chức y tế phi lợi nhuận, cho biết: "EU phải chịu trách nhiệm và làm việc để tìm ra giải pháp hữu hiệu., nếu không, chúng ta đang phải đối mặt với một kịch bản thực sự thảm khốc và quay trở lại với thời đại đen tối của y học nơi các hoạt động đơn giản và bệnh nhiễm trùng là một lần nữa đe dọa tính mạng. 
TC là nhà sản xuất và xuất cảng các loại thuốc kháng sinh lớn nhất thế giới.
Để đáp lại, các cơ quan quốc tế đã kêu gọi TC cần phải quản lý khắc khe hơn trong lãnh vực nầy. 
Lần đầu tiên trên thế giới, vào tháng 11 năm 2015, EPHA, đã tổ chức một hội thảo tại Brussels kêu gọi các nhà hoạch định chính sách quốc tế để đưa ra luật mới và buộc các nhà sản xuất thuốc kháng sinh phải công khai hóa quy trình sản xuất của họ. Mục tiêu chung là giảm thiểu khối lượng kháng sinh thải vào môi trường trong nước thải từ sản xuất. 
Đề kháng với thuốc kháng sinh đang gia tăng vì ba lý do:
  • Sử dụng thuốc kháng sinh không đúng do con người;
  • Việc lạm dụng kháng sinh trong nông nghiệp thâm canh;
  • Việc phát thải ô nhiễm kháng sinh trong sản xuất. 
Có thể nói, TC sản xuất thuốc kháng sinh chiếm khoảng 90% trên thị trường thế giới và xử dụng những quy trình không thân thiện với môi trường. Do đó, TC là một trung tâm gây ô nhiễm kháng sinh toàn cầu. Và tệ hại hơn nữa, mặc dù là nhà sản xuất lớn nhất thế giới của các loại thuốc kháng sinh, TC không có tiêu chuẩn môi trường để điều chỉnh ô nhiễm kháng sinh. 
Tỉnh Hà Bắc, nơi phát xuất đại dịch China Virus, là một trung tâm sản xuất thuốc kháng sinh, sản xuất 30% thuốc kháng sinh để xuất cảng. Một nhóm bảo vệ môi trường nói Chinadialogue rằng trong khi lái xe qua Khu công nghiệp Thạch Gia Trang Luancheng (Shijiazhuang Luancheng Industrial Zone) trong tháng 10 năm 2015, họ phải thở một mùi thuốc thật khó chịu mặc dù cửa xe đã đóng kín.

Các bản đồ ô nhiễm do Institute of Public and Environmental Affairs (IPE) liệt kê gần 3000 trường hợp mắc bịnh do ô nhiễm từ các nhà sản xuất dược phẩm trong vùng trên, bao gồm cả những công nhân làm việc cho nhà máy.
Vì vậy, thái độ đúng đắn nhứt là dứt khoát TẨY CHAY tất cả hàng hóa Trung Cộng!
Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng
  
Ghi chú:
Thân mời Bà Con đọc nhận xét về Trung Cộng ngày nay của một “du sinh” đã từng qua TC học từ đầu thập niên 1960, KTS Trần Thanh Vân. Xin trích đoạn và cám ơn tác giả đã đưa ra “bộ mặt thực sự” của Trung Cộng ngày nay…
Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng
……
Trung quốc hôm nay?
Sau 60 năm thành lập nước CHND Trung Hoa, chẳng tìm hiểu kỹ thì ai cũng biết Trung Quốc đã thay đôỉ rất nhiều và rất đáng kính nể.Tuy vậy, khi tôi trở lại thăm trường cũ, thăm thầy giáo và thăm bạn học cũ, thì tôi hiểu: ngoài bộ mặt hào nhoáng đầy khí thế của một Trung quốc đại nhâỷ vọt mà họ đang ra sức qủang bá, vẫn còn có một Trung Quốc khác rất âm thầm, u uất và đau đớn của tầng lớp trí thức và những người dân lương thiện ở trên khắp nước Trung hoa đã từng bị chà đạp, bị xỉ nhục và chiụ nhiều đắng cay trong nửa thế kỷ qua. Tầng lớp này không ít đâu, con số có thể đến hàng trăm triệu hoặc hơn và đang sống trên khắp miền của đất nước họ. Chính quyền hiện tại đang áp đảo họ, khiến họ phải câm lặng, nhưng chính quyền không thể thu phục được lòng họ và họ sẽ bùng lên bất cứ lúc nào.
Đến Thượng Hải, tôi thấy Thượng Hải thay đôỉ rất nhiều. Nhưng khi tôi về thăm trường cũ, đến thăm thầy cô giáo cũ vẫn đang sống trong “Đồng tế tân thôn” bên cạnh trường và thăm nhà riêng một vài bạn học cũ, tôi thấy một cuộc sống khác hẳn. Họ rất nghèo nàn và thật khắc khổ. Có bạn vưà gặp tôi, liền ôm hai vai tôi và khóc nức nở. Đây không phải vì họ cảm động, vì mừng vui hôị ngộ sau nhiều năm xa cách. Họ khóc vì gặp lại chúng tôi là gặp lại nhân chứng của một thời nhục nhã và đáng xấu hổ. Tôi đọc được tình cảm đó khi tôi xem bộ phim truyện “Nghiệp chướng ” noí về những éo le và mất mát đeo đẳng suốt đời lớp thanh niên trí thức Thượng Hải, trong đó có rất nhiều người từng là bạn tôi.“Nghiệp chướng” là cái giá rất đắt mà những người cầm đầu đất nước này đã gây ra cho bao gia gia đình trí thức để rôì đến lúc họ sẽ phải trả. Một người bạn tôi noí vơí tôi: “Tôi từng là Hồng vệ binh và đang là nạn nhân của Hồng vệ binh suốt đời.
Đó là lũ con tôi, cháu tôi hôm nay”
Có trong tay cuốn địa chỉ và số điện thoại của bạn cũ ở khắp nơi, chúng tôi đã giành ra gần 2 tháng đi thăm bạn và để quan sát sự thay đôỉ của nước Trung Hoa. Nhưng khắp Trung Quốc hôm nay, ngoài những người rất câm lặng, rất đau khổ như tôi vừa noí, còn lớp người Trung Quốc thứ ba đang vưà là chỗ dựa vưà là gánh nặng uy hiếp Nhà nước Trung quốc: Bọn này đông lắm. Đó là lũ lưu manh mạnh vì gạo bạo vì tiền. Đáng tiếc, các vị trong chính quyền Nhà nước Trung Hoa đã từng có thoí quen dùng bọn lưu manh này làm “chỗ dựa”để đối phó vơí các lực lượng thù địch, nhưng khi không cần nưã hoặc không sử dụng được nưã thì họ tiêu diệt “chỗ dựa” đó đi.
Tôi nhớ lại ngày chúng tôi chuẩn bị về nước năm 1966, bà Giang Thanh nổi lên oai phong y như Võ Tắc Thiên ngày xưa, cạnh bà có 3 kẻ thân cận là Vương Hồng Văn, Diêu Văn Nguyên và Trịnh Xuân Kiều, tạo thành một “Bộ tứ trụ” điều khiển hơn một tỷ dân. Nhưng thời nay còn có rất nhiều người cao thủ hơn bè lũ bốn tên thời đó. Thời nay có các băng đảng lưu manh kết hợp vơí công an và chính quyền hình thành hệ thống Mafia ở khắp mọi nơi. Sự kiện triệt phá Mafia ở thành phố Trùng Khánh vưà qua là một thí dụ. Không thể tin được trong một đô thị hiện đại của một quốc gia hùng mạnh mà bọn lưu manh côn đồ bị truy bắt trong một đợt đã lên đến ngót 2000 tên, trong số đó có cả giám đốc sở tư pháp và nhiều sĩ quan công an.
Cuôí cùng, có thể quan sát “Trung Quốc hùng cường hôm nay” bằng cách quan sát những người Trung Quốc đang xuất hiện ở Việt Nam ngày càng nhiều vơí vai trò lao động chui. Những người này có thể vì đói khát quá hoặc vì đã là tôị phạm bị giam cầm lâu quá, nay được đưa sang đây để sống cuộc đời phá phách, trộm cắp, lưà đảo và để tìm cách lấy vợ sinh con và sẽ là lực lượng nằm vùng nôị ứng cho các cuộc tấn công của quân chính quy sau này.
Lũ người này có đáng sợ không?
Làm cách nào để dẹp chúng?
Thiết nghĩ mọi người đều hiểu.
Chúng ta phải cám ơn các nhà truyền giáo Phương Tây, đặc biệt là các giáo sĩ Bồ Đào Nha có công đầu về việc xử dụng chữ gốc La Tinh để phiên âm tiếng Việt trong việc truyền đạo vào nước ta ở thế kỷ 16-17 như Francisco de Pina, đến người biên soạn cuốn từ điển Việt-Bồ-La đầu tiên là Alexandre de Rhodes ( 1651) và nhất là người có công hoàn chỉnh chữ quốc ngữ ở thế kỷ thứ 19 để trở thành chữ viết chính thống của nước ta đầu thế kỷ 20 là Bá Đa Lộc - Pierre Joseph Georges Pigneau de Behaine. Cám ơn các vị giáo sĩ đã góp phần giúp ta thoát ra khoỉ ảnh hưởng của văn hoá nô dịch Trung Hoa. Nhưng đây cũng là một sơ hở khiến lớp trí thức trưởng thành trong thế kỷ thứ 20 đã lãng quên một số cơ sở quan trọng của khoa học Phương Đông, trong đó có Phong Thuỷ, Địa Mạch và Kinh Dịch.
……
Còn ở Việt Nam chúng ta? Lịch sử bốn ngàn năm của nước ta là lịch sử chống ngoại xâm. “Ngoại xâm” đây là chỉ giặc Phương Bắc, bơỉ vì Phương Đông, Phương Tây và Phương Nam gần như không có. Hơn hai ngàn năm qua thì giặc ngoại xâm đã bị chỉ đích danh những nhân vật cụ thể như Triệu Đà, Mã Viện, Cao Biền…
Bởi thế ta rất cần biết tại sao họ quyết chiếm nước ta và tại sao họ không thể chiếm nổi?
Hiện nay họ biết không thể ngang nhiên đổ bộ vào Thủ đô, họ đi vòng vèo từ phiá Tây qua Lào, qua Cam pu chia và họ đang chiếm Bauxite Tây nguyên, còn tại Trung tâm Thủ đô, họ đang nhờ bàn tay nào phá Thủ đô của ta? Tinh ý, chúng ta sẽ biết.
…..
LỜI CUỐI BÀI
Để kết thúc bài viết, tôi muốn quay lại những dòng mở đầu, rằng tôi không có chút năng khiếu nào trong những vấn đề kinh tế, xã hội và an ninh chính trị, nhưng do nghề nghiệp và do số phận, tôi đã có dịp hiểu rất sâu vào cốt lõi của vấn đề kinh tế và chính trị trong môí quan hệ vơí Trung Quốc hiện nay. Bơỉ vậy tôi muốn khuyên tất cả mọi người, nhất là các vị sinh ra sau tôi và chưa có dịp trải nghiệm như tôi, là hãy tỉnh táo để thoát ra khỏi cõi u mê của sự hoang tưởng trong môí quan hệ với Trung Quốc. Cha ông ta đã trải qua hàng ngàn năm mới đưa ra được lời dậy bảo và bản thân tôi phải trải qua hơn 55 năm để chiêm nghiệm và thấm nhuần lời dậy bảo của cha ông.
Tôi biết, lúc này đã có rất nhiều người suy nghĩ như tôi hoặc sâu sắc hơn tôi, nhưng vẫn còn khá đông người đang lầm lẫn và ảo tưởng, không ít người còn rất sợ vía người bạn lớn vĩ đại Trung Hoa, tôi không trách họ vì đôi lúc chính tôi cũng tin ở sức mạnh Trung Quốc và nể sợ họ lắm.
Nhưng xin mọi người hãy bình tâm và suy ngẫm xem cái gì tạo nên sức mạnh của họ và cái gì đang giết chết sức mạnh đó?
Đông dân là một sức mạnh.
Có điều, một thảm hoạ đông dân mà Nhà nước không vì dân, thì Nhà nước sẽ khốn đốn vì sự phản ứng của dân.
Có ai biết rằng trên đất nước Trung Hoa vĩ đại đang có 200 triệu người sống lang thang không nhà cửa và đặc biệt hệ thống băng đảng Mafia ở hầu hết các thành phố lớn như Thâm Quyến, Thượng Hải, Qủang Châu... đang chia cắt quyền lực của đất nước họ hay không?
Việc tầy trời này thiết nghĩ cũng không cần nhiều lời và chính là việc của các nhà chiến lược.
Vậy thì moị nỗ lực của họ có thể có một kết thúc có hậu hay không?
KTS. Trần Thanh Vân.




No comments:

Post a Comment