Thưa Quý Bà Con,
Hôm này, 14/4, Nhóm CTDVC xin trình bày tiếp những việc Hoa Kỳ
cần phải làm gì hơn nữa trong công cuộc đối đầu lại mối đe dọa nhằm thống lĩnh
toàn cầu của TC qua suy nghĩ của Tiến sĩ John Lenczowski.
Thân mời Bà Con đọc và suy gẫm.
Muốn chiến thắng Trung Cộng Hoa Kỳ phải làm gì thêm nữa?
·
Phải nói thật: Đã từ lâu, quá lâu, chúng ta đã không nói lên sự thật cho
chính chúng ta. Điều này đã khiến chúng ta bị nguy hại không thể tưởng tượng
được. Đương kimTổng thống, dù ta có thể cho ông là thế nào đi chăng nữa, là
Tổng thống đầu tiên trong số các vị cầm quyền khác đã nói lên một số sự thật rõ
rệt về mối đe dọa từ Trung Cộng. Tôi nghĩ rằng chính quyền này còn có thể làm
nhiều điều hơn nữa.
·
Phải thiết lập phòng thủ: Một trong những phòng thủ đầu tiên mà chúng
ta phải xây dựng là một nỗ lực mới to lớn trong công cuộc phản gián. Hiện tại,
chúng ta yếu về phản gián. Chúng ta đã yếu trong nhiều năm. Có rất nhiều lý do
cho tình trạng này. Viện Chính trị Thế giới nghiên cứu điều này rất cẩn thận.
Những người bạn quan tâm đến vấn đề này nên đến học hỏi tại viện trên. Ngoài
chính phủ Hoa Kỳ, chúng tôi là tổ chức đầu tiên cấp bằng Thạc sĩ về Nghiên cứu
Tình báo Chiến lược bên và chúng tôi có chương trình phản gián nghiêm túc nhất
trên toàn quốc. Tất cả những gì tôi có thể nói là trận tấn công tình báo ào ạt
chống lại đất nước chúng ta phải được ngăn chặn. Chúng ta cần đặt nhiều trí tuệ
hơn vào cuộc phản công, và tiếp theo phải có nhiều nhân lực hơn, Sau đó, chúng
ta cần ban hành một số chính sách mới, nhưng rất cơ bản.
·
Phải bắt đầu hạn chế sự tiếp cận: Trong Chiến tranh Lạnh, chúng ta đã không
để cho người Liên Xô đi hơn 25 dặm ngoài các cơ sở ngoại giao của họ tại khu
vực thủ đô quốc gia, tại New York (tại trụ sở Liên Hiệp Quốc), và bất cứ nơi
nào họ có một lãnh sự quán, như ở San Francisco, chẳng hạn. Người Tàu Cộng được
đi bất cứ nơi nào trong đất nước chúng ta, điều này không thể tiếp tục. Chúng
ta không được tự do đi lại trong Trung Cộng. Cần phải có qua có lại.
·
Đối xử tương đồng là điều then chốt. Nếu bất kỳ từ nào cần được
lấy ra khỏi văn mạch của điều tôi đang trình bầy này, thì cần phải xác nhận
rằng đối xử tương đồng trong quan hệ với Trung Cộng cần phải thi hành. Chúng ta
không bao giờ thực sự có đối xử tương đồng với Liên Xô. Liên Xô có nhiều đặc vụ
KGB ở Đại sứ quán Hoa Kỳ ở Moscow hơn số người Mỹ làm việc ở đó. Không thể
tưởng tượng lại có một biểu hiện nào quái dị hơn về sự ngây thơ, dại dột và
thiếu thận trọng đó. Chúng ta muốn cho người khác hưởng điều bán tín bán nghi
ngay cả khi không có nghi ngờ gì nữa. Đó là cách suy nghĩ bệnh hoạn. Nhưng bản
tính của chúng ta là như vậy. Chúng ta phải suy nghĩ chín chắn hơn và nhận ra
rằng quốc gia chúng ta sẽ không còn nữa, nếu chúng ta tiếp tục hành động như
chúng ta đã làm trong hai thập kỷ qua.
·
Phải cần hạn chế thị thực: Đối với các phóng viên truyền thông chính
thức, Trung Cộng cấp cho chúng ta hai thị thực nhập cảnh cho phóng viên của Đài
Tiếng nói Hoa Kỳ tại Bắc Kinh. Họ không cho chúng ta một thị thực nữa cho một
phóng viên VOA ở Thượng Hải. Nhưng chúng ta cho họ 860 thị thực chính thức cho
các nhà “nhà báo” tuyên truyền của họ đến với đất nước này.
Chúng ta phải hạn chế sự tiếp cận với các phòng thí nghiệm quốc
gia, đến các trường đại học, hạn chế cho vào các cơ sở nghiên cứu của công ty.
Mới vài tuần trước đây, tôi đã gặp một anh có bằng kỹ sư tại trường kỹ thuật
của Đại học Maryland. Anh nói nơi này rất đầy rẫy các sinh viên kỹ thuật Tàu
Cộng, và họ đã có bằng kỹ sư trước khi họ bắt đầu học để lấy bằng cấp mới giống
hệt tại trường Đại học. Tại sao họ đã có bằng rồi? Vì như vậy, họ sẽ có thể
nhận ra nghiên cứu tiên tiến của các giáo sư kỹ thuật của họ. Vì vậy, họ sẽ
biết công nghệ nào để đánh cắp và đỡ mất thời giờ của họ. Vì vậy, họ đến học
nhưng đã chuẩn bị rất kỹ càng.
·
Phải cần hạn chế việc đi lại của những người Tàu Cộng được coi là di dân
đang sống ở đất nước này và làm việc trong các ngành công nghiệp nhạy cảm. Tôi
biết các ví dụ về những người nhập cư Tàu Cộng làm việc về phát triển phần mềm
để truyền tin bảo mật dùng cho các lực lượng vũ trang của chúng ta trên chiến
trường và họ về Trung Cộng mỗi năm. Họ đang làm việc trong các hoạt động mật,
nhưng rồi chúng ta cho phép họ về Trung Cộng hàng năm. Quý vị nghĩ họ làm gì ở
Tàu? Họ được MSS (Bộ Công An) thẩm vấn. Thật là ngoài sức tưởng tượng.
·
Phải cấm luật sư Mỹ công khai dạy các điệp viên Tàu Cộng cách lách luật kiểm soát
xuất khẩu và các biện pháp an ninh công nghệ khác. Luật sư Mỹ làm điều này, và
họ được trả rất nhiều tiền để dạy các điệp viên Trung Cộng cách làm điều đó. Chúng ta cần một chiến
dịch toàn quốc nâng cao ý thức của công chúng về mối đe dọa trên mạng. Hiện nay vấn đề này hãy
còn là một điều đáng buồn.
·
Cần tiến hành các hoạt động phản gián, có nghĩa là làm những
việc sửa đổi các sơ đồ và thông số kỹ thuật để phát triển công nghệ cao, như
vậy khi Trung Cộng lấy cắp tài liệu và kết hợp các tài liệu lại, họ sẽ lâm vào
mê hồn trận.
·
Cần khôi phục lực lượng vũ trang của chúng ta. Bắt đầu từ đâu? Một
trong những vấn đề của chúng ta là chúng ta đã làm những gì Đức quốc xã đã làm.
Họ luôn luôn có vũ khí chất lượng cao nhất, tiên tiến nhất. Nhưng chiến lược
của Mỹ trong Thế chiến II là có những thứ chất lượng rất tốt, có thể không phải
là tiên tiến nhất về máy bay, tàu thủy và xe tăng, v.v. nhưng vượt trội về số
lượng. Tôi nghĩ rằng chúng ta cần thêm số lượng lớn hơn nhiều cho Hải quân của
chúng ta, cho Không quân của chúng ta và cho tất cả các quân chủng của chúng
ta.
·
Cần phát triển vũ khí không gian: Cần phát triển hệ thống
phòng thủ cho các vệ tinh của mình. Chúng ta cần phát triển hệ thống phòng thủ
cho các tên lửa siêu thanh cao. Để bảo vệ chống lại mối đe dọa của một cuộc tấn
công bằng xung điện từ, chúng ta cần phải kiện toàn lưới điện của chúng ta mà,
theo thuật ngữ chiến lược quốc gia, lưới điện của chúng ta hãy còn ‘bết’. Chúng
ta cần phát triển máy bay có tầm bay xa hơn vì hàng không mẫu hạm rất dễ bị tấn
công khi phải tới quá gần trong tầm bắn của tên lửa chống hạm của Trung Cộng.
Chúng ta cần khôi phục cơ sở công nghiệp quốc phòng và chấm dứt sự phụ thuộc
vào các nước ngoài để cung cấp đồ phụ tùng cho các hệ thống phòng thủ của chúng
ta.
·
Cần tăng cường các liên minh, đặc biệt là ở Đông Á: Cần giúp đỡ Đài Loan,
chúng ta cần đảm bảo rằng Đài Loan có được vũ khí nghiêm túc. Chúng ta cần phải
sát cánh với Philippines và giữ cho Trung Cộng không ăn hiếp họ trong cuộc
chiến pháp lý quốc tế với Trung Cộng về quyền sở hữu những mỏm đảo đá này. Tôi
nghĩ rằng chúng ta cần suy nghĩ nghiêm túc về việc cho phép Hàn Quốc phát triển
năng lực hạt nhân tới gần sát mức có thể có thể sản xuất võ khí hạt nhân, để
nếu cần thiết bất ngờ, Hàn Quốc có thể có khả năng [sản xuất võ khí hạt nhân]
trong vòng sáu tháng. Nhật Bản cũng vậy, tôi nghĩ Nhật Bản đã có khả năng đó.
·
Cần khôi phục COCOM, Coordinating Committee
on Multilateral Export Controls (Ủy ban Điều phối Kiểm soát Xuất khẩu Đa
phương). Đây là một nỗ lực trên toàn liên minh, rộng khắp NATO (nhưng bao gồm
cả Nhật Bản) để đảm bảo rằng một đồng minh không chơi xấu một đồng minh khác
bằng cách bán các công nghệ cho Khối Xô Viết. Đó là một sự sắp xếp thành công
đáng kể. Nó đòi hỏi rất nhiều nỗ lực hợp tác ngoại giao nghiêm túc.
·
Cần thực hiện một chiến dịch thông tin toàn cầu để thông báo cho thế giới
về các cách hành động của Trung Cộng. Sáng kiến Vành đai và Con đường của Trung
Cộng có yếu tố gây bất ngờ khi triển khai tại nhiều quốc gia. Những quốc gia
này cần được hiểu rõ hơn về nó. Trung Cộng không xứng đáng với danh tiếng mà nó
có ở nhiều nơi trên thế giới. Nhưng Trung Cộng đã rất nghiêm túc trong ngoại
giao văn hóa và các hoạt động tuyên truyền và thông tin của họ. Chúng ta cần
cảnh báo các nước khác trên thế giới, trước khi quá muộn.
·
Cần phát triển chiến lược kinh tế của riêng mình, và đây phải là một chiến
lược đối xử tương đồng. Theo quan điểm của tôi, điều này có nghĩa sự giải kết
dần dần giữa hai nền kinh tế. Trung Cộng sẽ không thay đổi thói quen của họ. Họ
sẽ tiếp tục làm những gì họ đang làm vì bản chất của họ là như vậy. Như tôi
thích giải thích với các sinh viên của tôi, có hai loại động vật khác nhau
trong rừng. Có những động vật ăn thịt và có những động vật ăn cỏ, ta không thể
thay đổi một động vật ăn thịt để nó từ bỏ thói muốn ăn động vật ăn cỏ. Bản chất
của chế độ Tàu Cộng là hành xử như nó đang làm, và rốt cục chúng ta phải nhận
thức như vậy.
·
Thi hành luật chứng khoán của Hoa Kỳ: Chúng ta phải thực thi
sự minh bạch trong tất cả các loại quan hệ thương mại mà chúng ta có với Tàu
Cộng. Chúng ta không làm tốt công việc này, và đây là một lĩnh vực lớn mà những
người khác đã viết. Gần đây nhất, tướng Rob Spalding có cuốn sách mới của ông,
Stealth War, mà tôi đề nghị quý vị để ý tới. Đó là một phân tích tuyệt vời của
một nhà yêu nước Mỹ đáng kính, người đã phục vụ đất nước này theo nhiều cách
tuyệt vời khác nhau. Ông bàn về các yếu tố then chốt của chiến lược cần thiết.
Một
lời giải về câu hỏi Hoa Kỳ phải làm gì?
Thượng nghị sĩ Marsha
Blackburn cho biết chế độ TC đang thao túng các tổ chức quốc tế đa phương và họ là kẻ thù
của Mỹ.
“Trung
Cộng đang được WHO - Tổ chức Y tế Thế giới bảo vệ và chế độ này cũng đang muốn
có ghế trong Hội đồng Nhân quyền Liên Hiệp Quốc”, bà Blackburn nói.
Thượng nghị sĩ Đảng Cộng hòa cho
rằng: “Có lẽ đã đến lúc đánh
giá lại nguồn tiền mà chúng ta cấp cho các tổ chức quốc tế này. Có lẽ đã đến lúc phải
truyền đi thông điệp rằng TC không phải là bạn của chúng ta. Họ là kẻ thù của
chúng ta. Họ đã đang loại bỏ chúng ta và lấy đi việc làm của ta. Năm nay họ đã
đang gửi virus tới nước ta. Họ đã đang đánh cắp tài sản trí tuệ của ta và chúng
ta cần phải nhận ra họ không phải là bạn ta”.
“Họ là một phần của
Trục Ma quỷ. Trục này có Bắc Hàn, Trung Quốc, Iran và Nga. Ở đó
có những người không chúc phúc cho chúng ta. Khi bạn nhìn những gì TC đã làm,
không chỉ với chúng ta mà với toàn cầu trong đại dịch này, hành động của họ đã
làm cho đại dịch tồi tệ hơn vì họ đã che giấu thông tin. Họ đã không minh
bạch”, bà Blackburn kết luận.
Nhóm
Chống Tàu Diệt Việt Cộng
No comments:
Post a Comment