Wednesday, September 23, 2020

 

Thưa Bà Con,

 

Your Story kỳ nầy nói về Đại tá Dương Hiếu Nghĩa, cựu Tỉnh trưởng Vĩnh Long, đặc trách Quốc nội trong Chi bộ Bùi Hữu Phiệt khi qua Mỹ. Là một đảng viên Đại Việt kỳ cựu, ĐT Nghĩa luôn thể hiện một tinh thần quốc gia dân tộc xuyên suốt cả cuộc đời. Một câu nói hết sức lý thú của Ông và Anh Năm Tự (Đại tá) khi gặp lại người viết cách đây khoảng 10 năm trước trong buổi lễ viếng vong linh “Bảy Phàng” ở Peek Family, Wesminster:”Tu hành gì mậy, mặc chiếc áo cà sa cho qua ngày tháng mà…”. Tôi rất thích câu nói bộc trực nầy. Lần cuối cùng lên Spokane thăm ông năm 1016 trước Ông qua đời.

 

Cũng cần nói thêm là ĐT Nghĩa được biết người viết ngay từ lúc ở trong “tù” chung với Trung tá Tạ Văn Sánh (qua đời), Cảnh sát Đặt biệt Vùng I Chiến thuật. Và theo lời Ông, TT Sánh có dặn dò là khi qua Mỹ, nên cần gặp MTT. Một niềm vui nho nhỏ của người viết khi biết câu chuyện nầy từ…miệng Ông khi gặp nhau lần đầu tại Hoa Kỳ ở Wesminster.

 

Đặc biệt, vào năm 2019, một người Cố vấn Mỹ tên Mattis, Cố vấn thời Ông làm Tỉnh trưởng Vĩnh Long đã lên tận Spokane thăm Ông lần cuối…

 

Hôm nay, xin mượn “Your Story” của ĐT Đương Hến Nghĩa để nói lên vài kỷ niệm đặc biệt với những người chiến hữu đàn anh lớn hơn trên dưới 10 tuổi, trong Chi bộ Bùi Hữu Phiệt ngoài Anh Sáu Nghĩa:

 

·       Anh Tư Hữu: Mặc dù không có vai trò gì trong Đệ I và Đệ II Công Hòa, nhưng Anh Tư Hữu là một chiến lược gia của Đại Việt. Anh đã dịch cuốn “Thời đại Mê sảng: Bước đường lưu vong và Sụp đổ của Đế quốc Liên Xô” của tác giả David Satter, Một Cố vấn của Tòa Đại sứ Mỹ tại Nga Sô. Người viết thường lên nhà Anh ở West Covina để chở Anh đi ăn beefsteak và được hân hạnh đọc diếu văn của anh tại nhà quàn đường Whittier trước sự chúng kiến của Bà Nguyễn Tôn Hoàn;

·       Anh Bảy Phàng: Khi còn tại thế, thường thường người viết cứ mỗi cuối tuần đem một chai rượu chát và mua một tô cháo cá đến nhà lai rai với anh. Nên nhớ, có vài người trong ĐV đến nhưng Anh không tiếp. Tôi cũng có hân hạnh và danh dự đọc điếu văn trước quan tài Anh tại Peek Family.

·       Tướng Huỳnh Văn Tồn: Anh chết trong buồn tẻ và hiu quanh trong một căn phòng thuê và được khám phá hai ngày sau khi Anh mất. Bouquet hoa phúng điếu được một Nhóm “ĐV” khác đưa đến phúng điếu mà người nhà cứ tưởng là của người viết khi đến viếng. Một sự ngộ nhận lý thú. Cũng nên biết là ngày tiễn đưa Anh, có nhiều “tay chân” của CSBV đến để nhận diện những người đến tiễm đưa Anh!

·       Anh Ba Trang: Khi người viết qua Houston vào khoảng 2006, đã “sống” một đêm với Anh tại nhà TT Sánh. Anh đã nói hết chuyện của đảng và việc làm của anh ở hải ngoại đặc biệt là giao tình của Anh với tỷ phú Tang, người cung cấp tài chánh cho những dự án Saigon Nam, cùng với TT CS Võ Văn Kiệt. Ông đã bị CSBV từ Bắc vào thâu thuế. Và khi về Đài Loan chết tại văn phòng, và được cho là tự tử (?).

·       Anh Hai Thừa: Đây là một cán bộ trung kiên của Đại Việt, ít ngườ biết vì anh ít xuất hiện. Người viết nhiều lần lên San Jose và trú ngụ qua đêm ở nhà anh, một trailer khiêm nhường. Anh chết đi trong âm thầm.

·       Và Anh Năm Tự: Đây là “sư huynh” của anh Sáu Nghĩa. Người duy nhứt cón tại thế. Tôi đã gặp lại Anh lần gần đây nhứt là trong buỗi lễ Tưởng niệm GS Nguyễn Ngọc Huy tại Sacramento năm 2018. Anh vần còn tráng kiện, ăn nói rổn rảng và phát biếu rất hùng hồn trong buổi lễ (youtube vẫn còn lưu). Anh luôn tự nhận là một người…Thầy chùa Lính!

 

Xin ghi lại vài kỷ niệm trên nhằm … tự “dặn lòng” và quyết tâm quyết chí đi theo lộ trình dân tộc, nhân quyền cho một Việt Nam tương lai.

 

 Thưa Bà Con,

 

Trong những ngày tưởng niệm Quốc Hận năm 2020, người viết cũng không quên nói về một người lính VNCH năm xưa. Đó là Đại Tá Dương Hiếu Nghĩa, mất ngày 14/4/2019 tạo tiểu bang Washington. Ông được nhắc đến như một quân nhân thuần túy, một lòng quyết giữ miền Nam.

 

VIỆT NAM, QUÊ MẸ OAN KHIÊN là tựa đề cuốn sách “Hồi ký của Pierre Darcourt (Tựa đề nguyên tác: “Viet Nam, Qu’as Tu Fait De Tes Fils?” – Edition Albatros, 1975), Bản dịch Việt ngữ: Dương Hiếu Nghĩa, Tủ Sách Tiếng Quê Hương xuất bản (2007), tái bản lần thứ nhất (2016) tại Virginia, Hoa Kỳ.

 

 

Trong một Hồi ký dang dở khác, cựu đại tá VNCH Dương Hiếu Nghĩa kể:

 

“Ngày mồng 3 tháng 5/1975. Không có chuyện gì làm, tôi lang thang tản bộ quanh khu chợ Sài Gòn, và đi lần về Thư Viện Quốc Gia, trong thâm tâm chỉ muốn gặp lại một người bạn của tôi là anh Hữu, quản thủ Thư viện Quốc Gia (ông Phan Văn Hữu – chú thích của MK). Có đến nơi mới thấy được cảnh mà cộng sản Bắc Việt gọi là bài trừ “văn hóa đồi trụy”: Sau ngày 30/4/75, một ủy ban gọi là “Ủy ban bài trừ văn hóa đồi trụy” ra đời. Thành phần gồm một cán bộ Đảng CSVN và sinh viên học sinh chít khăn đỏ trên tay (mà người dân Sài Gòn gọi là mấy con “cọp 30”.

 

“Văn hóa đồi trụy” được định nghĩa là tất cả những ấn phẩm thuộc mọi lãnh vực chánh trị, kinh tế, lịch sử (nhất là lịch sử), giáo dục, khoa học kỹ thuật, văn hóa, văn nghệ, phim, ảnh. v.v… đang được lưu hành và sử dụng tại Việt Nam Cộng Hòa từ ngày 30/4/1975 trở về trước, được in, chép hay thu vào băng nhựa, bằng tiếng Việt Nam hay bất cứ loại sinh ngữ ngoại quốc nào (trừ chữ Tàu và chữ Nga). Mục tiêu mà các “ông cọp 30” nhắm vào trước tiên là Thư viện Quốc gia (National Library) ở đường Gia Long. Tất cả sách bìa cứng bìa mềm, gáy tím gáy vàng, dày mỏng gì cũng đều được mang ra đường xé nát và đốt hết. Tội nghiệp cho mấy bộ tự điển và encyclopédia chữ Anh chữ Pháp (trên 100 cuốn), và rất nhiều bộ sách quý thuộc các ngành công pháp quốc tế, khoa học kỹ thuật, hàng không và cả khoa học không gian v.v… mà anh Hữu đã tốn công sưu tầm trên 10 năm dài để làm giàu cho thư viện của đất nước, trong phút chốc bị “cọp 30” xơi tái hết! Chúng tôi đến gần lượm từng tờ của bộ encyclopédia lên xem mà ứa nước mắt nhưng không dám hỏi thêm vì bị ngay một “cọp 30” khoảng 16 tuổi tới đuổi: “Đi đi, tiếc gì mà coi, xé bỏ hết, đốt bỏ hết, nó là tiếng nước ngoài, của thực dân, của đế quốc đồi trụy, ru ngủ đầu độc dân tộc. Ta độc lập rồi thì ta cần gì ba cái thứ nầy nữa!”…

 

Tiếp theo, người viết xin ghi lại những “lời nhắn” cho Tuổi trẻ Việt Nam của Ông dưới đây:

 

”Chúng tôi nghĩ là cả dân tộc Việt Nam chúng ta không những chỉ nhắc tới ngày 30/4 như ngày quốc hận của người dân Miền Nam, mà còn đừng quên phải:

 

* Nhắc tới những ngày giỗ của hằng triệu nông dân, trí thức, thương gia Miền Bắc

đã chết âm thầm và nhục nhã trong mấy năm bị đấu tố;

* Phải nhắc tới cái chết của hằng mấy triệu quân dân của cả hai Miền Nam Bắc, nạn

nhân của cuộc chiến tương tàn do Hồ chí Minh và đồng bọn tạo dựng ra từ 1945,

theo lệnh của Liên Sô, Trung Cộng, và cộng sản Quốc Tế Đệ Tam.

* Phải nhắc tới trên 800,000 vong linh bơ vơ lạnh lẽo trên rừng hay dưới biển chưa

siêu thoát được, trên đường vượt biên vượt biển liều chết chạy trốn bọn Việt cộng, đi tìm tự do.

 

Chúng ta phải nhắc hết tội ác của Hồ chí Minh và cộng sản Việt Nam ít nhất từ năm

1945 cho đến ngày hôm nay, để chúng ta cùng chuyển ngày 30/4 thành một ngày Quốc Hận chung của cả dân tộc, từ đó biến thành một "ngày Quật Khởi" của toàn dân cùng đứng lên đập tan chế độ cộng sản, để mau chóng mang lại cho đồng bào đầy đủ Tự Do Hạnh Phúc thực sự và Ấm No Thịnh Vượng cho cả quốc gia Việt Nam. Ngày nào còn bóng dáng của một tên cộng sản trên đất nước nầy, ngày đó vẫn còn lảng vảng hồn ma Hồ Tặc với hai bàn tay dính đầy máu tươi của đồng bào. Ngày đó dân Việt vẫn còn đói nghèo, dốt nát bịnh tật triền miên, và ngày đó đất nước Việt Nam vẫn còn mãi mãi lạc hậu trong thời kỳ đồ đá, mặc dầu thế giới đã bước qua thiên niên kỷ mới rồi!”

 

ĐT Dương Hiếu Nghĩa đã kết luận về CSBV như trên, cũng như Tòa án Trung Cộng,

một tổ chức độc lập thành lập năm 2018 tại London để điều tra, luận tội ĐCSTQ vì mổ cướp nội tạng chính người dân của mình, mở đầu trong phán quyết cuối cùng như sau:“Trong hơn một thập kỷ, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã bị chỉ trích công khai vì hành vi tàn bạo, độc ác không khác gì những kẻ tra tấn và hành quyết thời Trung Cổ. Nếu những lời buộc tội này là sự thật, hàng nghìn người vô tội đã bị giết chết theo đơn đặt hàng, và cơ thể của họ bị mổ xẻ trong khi họ còn sống,

gan, thận, tim, phổi, giác mạc hay da của họ đã bị lấy đi và được biến thành

những món hàng mua bán”.

 

Rõ ràng là với sự lừa dối độc hại và đàn áp tàn bạo, TC đã đi qua hơn 70 năm cầm quyền bằng máu của người Tàu và tiền bạc của Tây phương, thưa Bà Con! (Đây là những trao đổi với ĐT Nghĩa được ghi lại trong hai ngày viếng thăm ông ở Spokane năm 2016).

 

Cùng Tuổi trẻ Việt Nam,

 

Trên đây là những lời trối của một người con Việt miền Nam, ĐT Dương Hiếu Nghĩa Chúng ta cần ghi nhớ như một lời nguyền!

 

Tiếp theo người viết xin chia xẻ cùng Bà Con bài “điếu văn” của người con gái lớn của Ông dưới đây:

 

***

Tiễn Biệt Ba Dương Hiếu Nghĩa

 

https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEiKQUmgQL05khXr1uJvidMuU6eQnhM28WHFRcwKVi0eHwEAhTQWfcS5T8LVtqB3mAYQasKlExS-lWlBCFaJ4DFxSsAOgLUXDDf22nXELroVHV8O8QIX3GgThDL0j7Yq0b-DMPiQU9nur36m/s320/IMG_0931.JPG

Ba thương, con biết là linh hồn Ba còn ở đâu đây. Nên con xin thong thả trò chuyện với Ba một chút nhen, trước khi Ba bay lên Nước Trời. Con nói chuyện với Ba, mà có Mẹ, các anh chị em và con cháu nghe chung nhen. 


Trước hết con mừng cho Ba thoát cái cảnh tuổi già sức yếu, 94 tuổi ở nhà già, "bốn bức tường vuông một chiếc giường". Ba đã xuất gia, mà cuối đời được sống gần gũi các con các cháu, có thêm chị Hai Cao túc trực chăm sóc. Ba thật là có phước! Con cầu xin cho Ba lên Nước Trời thật là bình an. Gặp lại ông nội bà nội, anh chị em, và bạn bè thân thương của Ba.


Ba thương,

 

Có một đêm, con trằn trọc tới sáng, không ngủ được. Bỗng nhiên 5 giờ sáng, Ba phone con, giọng nói thiệt là vui: "Trời ơi sướng quá! Ba mới đi bộ lang thang chơi ở ngoài đường nè! Trời lạnh quá, mà thích quá! What an adventure!". What an adventure! Quả thật, cuộc đời của Ba phiêu lưu ly kỳ! Rày đây mai đó, ngang dọc núi sông, với tinh thần lạc quan, "tri túc thường túc". Thấy đủ là đủ.

 

Có happy thoughts thì tinh thần mới sảng khoái, phải không Ba! Ba là một ông già có nhiều chuyện kể và lạc quan. Ba thích kể chuyện về đời binh nghiệp, về thời trai trẻ đi học quân sự ở Pháp ở Mỹ. Huấn luyện binh sĩ. Kể về đức tả quân Lê Văn Duyệt. Kể chuyện 13 năm tù, với tinh thần thư dãn, không hận thù.

 

Ba rất thích kể chuyện và đọc sách. Cho nên con hay đọc sách cho Ba nghe qua đường dây telephone. Mình nối đường dây 3-chiều, đọc sách chung với các bạn đồng chí, chiến hữu, đạo hữu, thiền sinh, các ông già cao niên ởSpokane. Mình thư dãn nói chuyện mưa nắng hay thời sự. Đọc sách, kể chuyện, nghe nhạc tiền chiến, nói về các nhạc sĩ và những bài hát. Đủ thứ đề tài, như ăn uống đổi món. 


Thích nhất là đọc sách với Mỹ Ngọc, chị Bạch Yến, chị Ngọc Nữ, Hồn Nhiên, anh Lâm Frank, bác Bành Thông, anh Minh Đức, anh Thanh Giàu, anh Vũ Quý Kỳ....Nhất là Cậu Tám, em của Đức Giám Mục Nguyễn Kim Điền đó, Ba nhớ không. 2 ông già nam kỳ, rất hạp khẩu, hay cười ha hả rất vui. Đề tài gì bàn tán cũng râm ran vui vẻ. Một ông theo đạo Công Giáo, một ông Phật Giáo.

 

Những lúc đó vui quá. Cái "Book Club" của mình đọc đủ thứ về chính trị, kiếm hiệp, thiền học, hay Phật học. Có một số bài viết favorite, mình đọc hoài. Có khi mình đọc Kinh Kim Cang với anh Lâm đạo sĩ, cháu bác Huệ Hòa. Sách về nam kỳ lục tỉnh, đời sống dân quê miệt vườn, câu cá, bắt cá, chài lưới trên sông Cửu Long. Sách "Cái Cười của Thánh Nhân". Sách Thiền của thầy Thông Triệt. Đường Hy Vọng của Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận viết ở trong nhà tù. Hành Trình Vào Đời của Linh mục Trần Quý Thiện, bạn tù của Ba. Các bài viết của anh Trần Phong Vũ, của Lm Nguyễn Tầm Thường. Các bài viết vui vẻ của ông Trà Lũ.


Lẽ Sống của Radio Chân Lý Á Châu. Giai Thoại Làng Nhocủa Lãng Nhân. Các bài viết của anh Mai Thanh Truyết -- người đã lái xe đường tuyết đi thăm Ba dịp Tết. Sách về đạo Phật của bác Kim Khánh, bạn Ba. Thác Lũ Mưa Nguồn của chú Nguyễn Lý Tưởng. Tình Yêu Ngục Tù và Vượt Biển của Dương Phục Thanh Thủy. Lá Rừng của anh Minh Đức. Các giai phẩm Phù Sa Sông Cửu. 5 cuốn sách Ba dịch về 30 tháng 4, như Quê Mẹ Oan Khiên của Pierre D'Arcourt,Vietnam Qu'as Tu Fait de Tes FilsNước Việt Nam Bị Bức Tử. Sách của tướng Vanuxem...

 

Tụi con thích khều khều Ba kể chuyện giang hồ. Những chuyện thời kháng chiến cùng các bạn đồng chí chống Pháp, chống Nhật, chống Việt Cộng. Thời Ba còn là chàng thanh niên Thần Long lãng mạn thổi sáo vi vu bên sông ở Cù Lao An Thành…."Đêm Đông, ôi ta nhớ nhung đường về xa xăm... Đêm đông, ta mơ giấc mơ gia đình yêu thương"...Một chàng tráng sĩ xa nhà, nhớ thương gia đình. 


Ba khoái nhất là kể chuyện về tỉnh Vĩnh Long, những công trình bình định xây dựng trong đó có Bảo Tháp Xá Lợi Miền Tây còn dang dở. Ba rất khoái nghe con đọc bài viết của chú Nguyễn Sanh Tiền. Ba cười ha hả, kể rằng ông đại tá Tỉnh Trưởng phải mặc quần tắm cụt ngủn, ở trần, nhảy plongeon xuống hồ, để chính thức khai trương một hồ tắm piscine lớn ở Vĩnh Long, đúng tiêu chuẩn quốc tế.

 

Ba ưa kể chuyện chi tiết. Thí dụ, hồi nhỏ Ba giúp bà Nội nấu xôi làm sao. Buổi sáng Ba dậy sớm, chụm cũi cho mẹ, đừng cho lửa tắt. Ngâm đậu xanh, đãi vỏ. Xôi lá dứa với nước dừa. Học trò Dương Hiếu Nghĩa bị ông nội bắt thức khuya dậy sớm học bài và trả bài cho ông nghe, dù ông không mấy hiểu tiếng Pháp.


Ba là con nhà nghèo, nên thương dân nghèo. Tâm niệm của Ba là "vì dân vì nước". Ba nói "dân như cha mẹ mình" (dân chi phụ mẫu). Tâm niệm của Ba là sống trong sạch, thanh liêm. Không ham tiền. Coi "tiền tài như phấn thổ, nhân nghĩa tựa thiên kim". Tiền bạc như bụi bặm, tình nghĩa mới là ngàn vàng.


Ba ghiền cái "cục nhạc" 70 năm âm nhạc Việt Nam do Radio Úc Châu thực hiện. Có lần Ba nghe bài hát 
"Saigonbây giờ trời mưa hay nắng?", cảm động quá, Ba bèn phone ngay cho con hỏi "làm gì đó bạn?" Rồi 2 cha con lại tâm sự đủ thứ chuyện. Con nhớ điệu cười ha hả của Ba. Có khi Ba than thở "buồn quá con ơi", "già rồi sao mà sống hoài", rồi chẳng bao lâu sau đó Ba lại hết buồn, lại cười ha hả. Có nhiều khi, cho đỡ buồn", Ba đòi nghe con Yến thông ngôn trên phone, theo dõi những câu chuyện ở văn phòng bác sĩ, tòa án, hay sở di trú, ở Mỹ hay ở Anh.

 

Tụi con rất thích nghe Ba kể chuyện. Trong hơn 20 năm qua, Ba có viết nhật ký, và có thâu băng một số bài viết để dành cho con cháu. Ba thông minh và siêng năng. Qua Mỹ là học computer liền, viết dồi dào, và dịch 5 cuốn sách Pháp. Khi ở nhà già, Ba cũng đòi phiên dịch những bài viết về y tế, bằng tiếng Pháp như: uống nước, tập thể dục, ăn uống lành mạnh... Già yếu rồi mà Ba còn đòi mua một bàn bureau nhỏ để "làm việc". Cái bàn nhỏ này đang nằm buồn hiu trong nhà con.


Nhiều khi con chảy nước mắt thương Ông Già. Con thấy các ông bà già ở Hội Cao Niên Spokane thương Ba -- nhất là anh Lâm anh Ty chị Châu. Các Sư, các cô bác ở Thiền Viện Tánh Không và ở 2 ngôi Chùa Pasco này thương Ba. Các chú bác đồng chí Đảng Đại Việt thương Ba. Các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa thương Ba. Các ông bà ở Hội Ái Hữu Vĩnh Long Sa Đéc thương Ba. Có người đã thuộc lòng 2 câu đối đáp của Ba và Bác Tâm hồi cuối thập niên 60, sau Tết Mậu Thân:


                                 Nghĩ lành làm lành, vạn sự an lành

                             Gieo phúc gặt phúc, ngàn đời hạnh phúc


Đài tưởng niệm chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa ở thành phố Auburn Washington hiện nay có khắc tên Ba và câu: "Gieo phúc gặt phúc, ngàn đời hạnh phúc". 

 

Cám ơn Ba đã hy sinh đời mình cho con cái. Cám ơn Ba giúp tụi con được học trường Tây. Cám ơn Ba giúp cả nhà mình di tản hồi năm 1975, giúp cho hơn 6500 đồng bào thoát khỏi phi trường Tân Sơn Nhất hồi 30-4, khỏi đau khổ vì cộng sản. Cám ơn Ba về những kiến thức và kinh nghiệm, tinh thần phục vụ tha nhân, lòng Yêu Nước, đạo đức, cách ứng xử ở đời, sự trung thành, tinh thần tận tụy gắng sức.

 

Ba thương,


Ba đã ra đi bình an ngày mồng 10 tháng 3 âm lịch, ngày Giỗ Tổ Hùng Vương, ngày Chúa Nhật Lễ Lá ngày 14/4/2019. Tối hôm đó, đi lễ nhà thờ Công Giáo, Palm Sunday, mùa Chúa Giê-Su chịu nạn, con buồn quá, nước mắt cứ chảy ra. Con cứ nghĩ tới 4 chữ "ngàn đời hạnh phúc" và "vui sống muôn đời". Kinh Hòa Bình của Thánh Phanxicô có câu 
"chính lúc chết đi, là khi vui sống muôn đời".


Mùa Phục Sinh, ngày Lễ Lá, giữa những bài thánh ca êm ái và những lời cầu nguyện chung của cộng đoàn, tụi con đã quỳ gối cầu nguyện cho Ba ở nhà thờ đại học Gonzaga. Con đã cầu nguyện lập đi lập lại: 
"xin cho Ba VUI SỐNG MUÔN ĐỜI". Xin cho Ba vui sống muôn đời, ở trên Nước Trời, ở cõi cao, ở cõi vĩnh hằng. Xin cho Ba NGÀN ĐỜI HẠNH PHÚC ở miền cực lạc.

 

Thôi, Ba đi lên Nước Trời bình an nhen Ba!  Ba đã phiêu lưu 94 năm ở thế gian, sống một cuộc đời giúp ích, hy sinh, đầy ý nghĩa. Ba ra đi bình an nhen! Xin Ba nhớ lâu lâu quay trở lại trần gian, nâng đỡ, phù hộ cho Mẹ và các con các cháu của Ba nhen! Xin Ba giúp sức cách riêng cho gia đình tụi con nữa nhen! 

Và xin Ba giúp sức cho người dân Việt Nam, giúp sức cho Việt Nam được "THANH BÌNH KHÔNG CỘNG SẢN"(*) nhen. Dạ con xin chào tiễn biệt Ba.


 Ngc Yến

Spokane 14/4/2019

 


Monday, September 21, 2020

 

Thưa Bà Con,

Ngày 22/9 là Ngày Thu phân, than chuyển đến Bà Con vài suy nghĩ mọn về ngày nầy…

Tản mạn về ngày Thu phân năm nay, ngày 22-9-2020

Equinox áp dụng cho mùa Xuân và Thu – Solstice áp dụng cho mùa Hạ và Đông

Xuân phân – Thu phân – Hạ chí – Đông chí

 

Mùa là sự phân chia của năm, nói chung dựa trên sự thay đổi chung theo chu kỳ của thời tiết:

·       Trong các khu vực ôn đới và vùng cực nói chung có bốn mùa rõ rệt: xuân, hạ (hè), thu và đông.

·       Trong một số khu vực nhiệt đới và cận nhiệt đới thì có thể người ta chỉ chia thành hai mùa là mùa mưa và mùa khô, dựa trên lượng mưa có sự thay đổi đáng kể hơn so với sự thay đổi của nhiệt độ.

·       Trong một số khu vực khác của vùng nhiệt đới thì lại có sự phân chia thành ba mùa: mùa nóng, mùa mưa và mùa lạnh.

·       Người Ai Cập cổ đại còn chia một năm thành: - Mùa Aklet là mùa ngập lụt, mùa cày cấy và gieo hạt, - Và mùa Stem là mùa thu hoạch mùa màng.

·       Ở khu vực Melbourne của miền đông nam nước Úc, TS Beth Goth từ Monash School of Biological sciences (Trường Sinh học Monash) đã biên soạn các tài liệu của một số các đồng nghiệp, là những người đang quảng cáo cho mô hình 6 mùa đối với khu vực này.

·       Trên đảo Vancouver ngoài bờ biển phía tây của Canada, John Neville - một nhà nghiên cứu thiên nhiên và một nhà văn nổi tiếng - tin rằng phần phía đông của đảo này có mùa trước mùa xuân trên thực tế (de facto) trong khoảng thời gian giữa mùa đông và mùa xuân. Mùa xuân đang đến dần trong tháng 2 thỉnh thoảng bị ngắt quãng bởi những trận tuyết rơi ngắn ngày làm cho thời kỳ tháng 2-3 có đặc trưng của một mùa lai tạp, nó không phải mùa đông mà cũng chẳng phải mùa xuân.

·       Trong một số khu vực của thế giới, các "mùa" đặc biệt được định nghĩa một cách khá lỏng lẻo dựa theo các sự kiện tự nhiên như mùa bão, mùa lốc xoáy, hay mùa cháy rừng.

Trên một số hành tinh trong Hệ Mặt Trời, cũng có hiện tượng thời tiết thay đổi tuần hoàn theo chu kỳ quay quanh Mặt Trời, cũng gọi là mùa; cùng nguyên nhân là độ nghiêng trục quay so với mặt phẳng quỹ đạo.

Tại điểm Thu phân, người quan sát sẽ thấy Mặt Trời khi đó mọc "chính xác" ở phía Đông và lặn "chính xác" ở phía Tây.

Có thể nói nôm na là thu phân là thời điểm mà trước và sau đó khoảng ba tháng Mặt Trời có xu hướng mỗi ngày mọc và lặn nhích dần về phía nam.

Tại các quốc gia Âu Mỹ, mùa thu cũng là mùa thu hoạch chính và có các lễ hội mừng được mùa. Lễ hội thu hoạch truyền thống tại Anh được tổ chức vào ngày chủ nhật gần "Ngày trăng thu hoạch" (Harvest Moon), đó là ngày trăng tròn xảy ra gần điểm thu phân (22 hoặc 23 tháng 9) nhất. Tại Hoa Kỳ và Canada vào tháng 10 hay tháng 11 vào ngày lễ tạ ơn.

***

Tóm lại, Thu Phân nghĩa là gì?

Điểm phân tháng 9 (Thu phân) là thời điểm Mặt trời xuất hiện vượt qua xích đạo thiên thể, hướng về phía nam. ... Tại điểm Thu phân, Mặt trời khi nhìn từ đường xích đạo mọc theo hướng đông và lặn về hướng tây.

Điều gì xảy ra trong điểm Thu phân?

Vào điểm Thu phân, mặt trời băng qua xích đạo thiên thể (celestial equator), để đi vào Bắc bán cầu của bầu trời. ... Nếu là tiết Xuân phân. Mặt trời đang băng qua bầu trời dọc theo xích đạo thiên thể, ngay trên xích đạo của Trái đất. Cả hai bán cầu của Trái đất đều nhận được tia nắng mặt trời như nhau.

Đó là thời điểm mà mặt phẳng của xích đạo Trái đất đi qua tâm của đĩa Mặt trời, hoặc thời điểm mà Mặt trời đi qua xích đạo thiên thể. Vào những ngày này, có số giờ ban ngày và bóng tối xấp xỉ bằng nhau.

Thu phân kéo dài bao lâu?

Vào điểm Thu phân, ngày và đêm dài khoảng 12 giờ (với thời gian thực tế là ngày và đêm bằng nhau, ở Bắc bán cầu, xảy ra vài ngày sau điểm thu). Mặt trời băng qua xích đạo thiên thể đi về phía nam; nó tăng chính xác đến hạn về phía đông và đặt chính xác về phía tây.

Tại sao Điểm phân (Equinox) lại quan trọng như vậy?

Hai điểm giao nhau này rất quan trọng đối với cư dân trên Trái đất, bởi vì chúng đánh dấu sự thay đổi hướng tia Mặt trời chiếu xuống Trái đất. Cụ thể, vào ngày Chủ nhật, mặt trời sẽ di chuyển từ Bắc bán cầu sang Nam bán cầu.

Điểm đặc biệt về ngày nầy là gì?

Trong thời điểm phân cực, cực bắc và cực nam của trái đất không nghiêng về phía trước hoặc ra khỏi mặt trời và thời lượng ánh sáng ban ngày về mặt lý thuyết là như nhau tại tất cả các điểm trên bề mặt trái đất. Do đó, tên gọi, điểm phân, có nguồn gốc từ tiếng Latinh có nghĩa là đêm bình đẳng (equal night).

Thu phân có giống nhau ở mọi nơi không?

Khi Trái đất quay quanh quỹ đạo hàng năm, một bán cầu hướng về mặt trời nhiều hơn bán cầu còn lại, phía có mùa hè. ... Tuy nhiên, điểm phân đánh dấu thời điểm chính xác hai lần một năm khi trục của Trái đất không nghiêng về phía trước hoặc ở phía xa Mặt trời. Tuy nhiên, độ nghiêng trục khoảng 23,4 độ, vẫn được giữ nguyên.

Thu phân ảnh hưởng đến chúng ta như thế nào?

Bạn có thể mong đợi một số tác dụng phụ thoáng qua, nhưng sẽ nhanh chóng biến, các tác dụng phụ bao gồm như: nhức đầu, tăng tiết mồ hôi, tăng mùi hơi thở, da căng ra…, đi tiểu và đi tiêu nhiều hơn một chút, cảm thấy mệt mỏi mấy ngày đầu thu phân.

Hàng năm Thu phân giúp chúng ta tôn vinh vẻ đẹp của sự cân bằng giữa ngày và đêm, giữa hoạt động và thời gian nghỉ ngơi, giữa năng suất và sự chiêm nghiệm, đồng thời khuyến khích chúng ta cảm ơn vì thu hoạch bội thu trong cuộc sống" (bountiful harvest).

Thu phân có thể ảnh hưởng đến tâm trạng của bạn không?

Đối với một số người, sự thay đổi thời tiết giữa các mùa có thể làm thay đổi khí sắc (mood) của cơ thể . Trong thời gian chuyển mùa đông, nhiều người phát triển chứng rối loạn ái cảm theo mùa (SAD – Seasonal Affective Disorder). Một số chuyên gia tin rằng ngày ngắn hơn, với ánh sáng mặt trời, làm đảo lộn đồng hồ bên trong cơ thể, gây mất năng lượng và thiếu vẻ tươi sáng cho cuộc sống.

Thu phân ảnh hưởng như thế nào về mặt tâm linh?

Ở cấp độ tâm linh sâu sắc hơn, theo Blog Conscious Reminder, điểm thu phân được cho là đại diện cho: "thời kỳ đấu tranh giữa bóng tối và ánh sáng, cái chết và sự sống. Nó xảy ra khi đêm và ngày bằng nhau, và hành trình của Mặt trời thực sự đến đó cũng thể hiện cuộc hành trình của Vũ trụ”.

Như vậy, đối với mỗi Bà Con, ngày Thu phân đến với Bà Con như thế nào?

Nếu tại thời điểm nầy, mỗi chúng ta soi rọi trong một sát na hiện tại đó, chúng ta cũng sẽ…KHÔNG THẤY GÌ!

Vì Điểm phân thời gian qua một vị trí đặc biệt của Mặt trời so với Trái đất đã, đang, và sẽ xảy ra hàng năm…chẳng có gì khác hết!

Họa chăng một cơn hồng thủy xảy ra, hay một Big Bang bùng nổ…thì chúng ta cũng sẽ CHẲNG CÒN GÌ!

Mai Thanh Truyết

 

 

 

Sunday, September 20, 2020

 

 

Thưa Bà Con,

Your Story hôm nay nói về Bà Nguyễn Tôn Hoàn nhũ danh Phan Thị Bình (1922 – 24/11/2012), suốt một cuộc đời từ khi ra trường «Cô Mụ Đông dương» - Sage Femme d’Indochine, luôn luôn kề cận chung vai tranh đấu cho Việt Nam. Bài viết dưới đây do TS Phan Văn Song biên soạn và MTT đọc trước quan tài Chị Tư ở Mountain View, CA.

65 năm trước bà đã đứng trên sân khấu nhà hát lớn Hà Nột cất tiếng ca “Tiếng Gọi Sinh Viên” và lên tiếng kêu gọi mọi thanh niên yêu nước tham gia cuộc kháng chiến chống Pháp. 65 năm sau bà cũng lại đứng trên diễn đàn San Jose, Calif. lên tiếng kêu gọi những thanh niên yêu nước đừng quên tranh đấu cho một đất nước còn đang chịu cảnh bị đàn áp, không có tự do và nhân quyền. Lời của cụ bà 85 tuổi, vẫn còn lái xe hàng trăm dặm để đến dự buổi họp mặt, vẫn mang đầy những hùng khí mà chỉ có người ái quốc mới có được.

Trong số các phụ nữ Việt Nam ở miền Bắc California ít ai trải qua cuộc đời cách mạng với sinh hoạt đảng phái lâu dài hơn bà Nguyễn Tôn Hoàn. Mười chín tuổi đã đi theo chàng và đi theo cách mạng. Suốt cuộc đời nổi trôi đất khách quê người, trải qua 19 năm lấy nhà hàng ẩm thực để làm sinh kế lo cho chồng, cho con và cho cháu. Bây giờ bà già 85 với chiếc gối kê ở chỗ ngồi, một cái gối dựa lưng vẫn còn lái xe van Hoa Kỳ to tướng để ngược xuôi từ Los Altos ở miền bắc xuống Los Angeles ở miền Nam thăm cháu và họp đảng. Bà già vẫn thường lái xe tỉnh queo. (Trích lời ĐT Vũ Văn Lộc)

 

 

Vĩnh Biệt Chị Tư

http://vietbao.com/images/upload/VB/2012/11-2012/03_11_2012/CD/BL/HON_VIET_ba_Binh_vo_BS_Nguyen_Ton_Hoan_H10.jpg

 “Old soldiers never die, they just fade away” 

Gen Mac Arthur.

 

Điếu văn do Mai Thanh Truyết đọc trước quan tài Chị Tư

 

Kính thưa Chị Tư,

Kính thưa Bác Tư,

 

Mới ngày nào, vừa đi hè về nhận được gói quà Bác Tư gởi, mở ra: thuốc bổ, Glucosamine và Dầu cá. Điện thoại cám ơn Bác, hỏi thăm sức khoẻ Bác, được Bác trả lời: « …bệnh Bác cũng vậy, tuy không thuyên giảm, nhưng nay cũng ổn rồi  Khỏi lo, Bác đang ráng viết cho xong hồi ký của Bác trai đây!» và Bác hỏi ngược lại sức khỏe của Song, và vì biết sau lần điện thoại trước là thằng cháu đang bị «mệt», và Bác tự động gởi thuốc cho!

Đó là lần cuối cùng được nghe lời Bác dạy, gần đây có gọi điện thoại cho Bác, nhưng chuông reo không ai bắt. Và thứ ba 13 vừa qua, điện thoại của Oanh báo tin buồn:  «Anh Song, Maman est partie!»…

Cher Châu, chère Oanh, chers Ánh et Doris,

Voilà comment était votre maman: un vrai cœur d’or! un cœur sur la main, une vraie samaritaine, toujours à l’écoute de l’autre! toujours prête à venir en aide à autrui.  Merci mon Dieu de me l’avoir fait connaître! Je vous envie et je partage vos peines!

Kính thưa Chị Tư,

Cám ơn Chị Tư đã cho đàn em một tấm gương sáng của một người dấn thân, của một đàn chị, của một người vợ một đảng viên, của một người mẹ và của một đảng viên Đại Việt. Suốt đời chị là gắn bó chia sẻ cuộc đời chánh trị của Anh Tư, đấu tranh cho đất nước Việt Nam thân yêu mình được thoát ra khỏi gông xiềng Thực dân, gông xiềng Cộng sản, và xây dựng một quốc gia Việt Nam Trù phú, Hạnh phúc, Độc lập, Tự do. Anh Tư đã cống hiến suốt cuộc đời mình cho đất nước, bên cạnh Anh Tư là Chị Tư người đồng chí người vợ, người mẹ, người nội trợ tề gia.

Xuất thân là một tiểu thư đài các của miền tây Nam Việt, phì nhiêu, trù phú của đồng bằng sông Cửu, cô Phan Thị Bình, mùa Thu năm 1941, tuổi chưa đầy 20, vừa tốt nghiệp xong Trường Áo Tím, đậu cả hai bằng Brevet của chương trình Pháp và Diplôme của chương trình «bảo hộ, thuộc địa», được gia đình gởi ra đất Bắc, theo ông anh, anh Phan Thanh Hòa, vào trường Y khoa Hà nội, để  học nghề «Cô Mụ Đông dương» (Sage Femme d’Indochine). Anh Phan Thanh Hòa, sanh viên Y khoa là một đảng viên Đại Việt, cùng hoạt động với anh Nguyễn Tôn Hoàn, cùng ngành Y khoa trong phong trào sanh viên, do phân công của sanh viên Luật khoa Trương Tử Anh, đảng trưởng đảng Đại Việt Quốc Dân Đảng, được thành lập và hoạt động từ tháng 12 năm 1939.

Sanh viên Y khoa Nguyễn Tôn Hoàn, đồng chí Nguyễn Tôn Hoàn, anh Tư, được các sanh viên trường Đại học Đông Dương - Hà Nội bầu làm Trưởng ban Âm Nhạc của Tổng Hội Sinh Viên do anh Dương Đức Hiền làm Chủ tịch, nhờ biết nhạc lý và ngón đàn mandoline điêu luyện. Cùng với các bạn sanh viên trong nhóm « văn nghệ » -  và đến đây chúng tôi xin phép quý vị, mượn lời của Anh Tư, Bác sĩ Nguyễn Tôn Hoàn kể chuyện về lịch sử bản Quốc ca Việt Nam, trong một bài viết được đăng trên Đặc san Áo Trắng, của Hôi Y sĩ Việt Nam Bắc California, số đặc biệt, Tết năm 1995 - các anh «…tổ chức những buổi văn nghệ diễn thuyết ra mắt đồng bào, khuyến khích sinh viên, khơi động tinh thần chống Pháp khắp mọi nơi trong nước. Sau đó bọn Cộng sản gian ác dần dần cho người chen vào hàng ngũ sinh viên chiếm đoạt hết các công lao của anh em chúng tôi rồi tự gán cho mình cái danh nghĩa của Đoàn Sinh Viên Cứu Nước».

«Và để» - anh Tư kể tiếp - «…khích động phong trào chống Pháp và nâng cao tinh thần yêu nước của giới trẻ, nhất là giới sinh viên, tôi có nhờ anh Lưu Hữu Phước, một sinh viên Nha khoa kiêm nhạc sĩ, sáng tác một bản nhạc hành khúc, và trong một thời gian ngắn anh đã sáng tác được ba bốn bản nhạc. Sau khi chọn lọc, chính tôi đã quyết định chọn bài «Tiếng gọi Sinh Viên» (còn gọi là «Sinh Viên Hành Khúc») làm mở đầu cho tất cả các buổi họp mặt của chúng tôi».

Bản nhạc nầy được trình diễn lần đầu tiên tại nhà Giảng lớn (Grand Amphithéâtre) của khu đại học Đông Dương Hà Nội ngày 15 tháng 3 năm 1942.  «… sự hợp tác của các tiếng hát hàng đầu trong giới sinh viên là Nguyễn Thị Thiều, Phan Thị Bình và Trần Văn Khê» … «Đoàn văn nghệ sinh viên Việt Nam với hai giọng hát chính Nguyễn Thị Thiều và Phan Thị Bình được nhiệt liệt hoan nghinh từ Bắc chí Nam»… «Thuở mà micro chưa được xử dụng, hai chị Nguyễn Thị Thiều và Phan Thị Bình đã làm vang dội cả nhà hát bằng tiếng hát thật của mình…»

Kính thưa chị Tư, kính thưa Bác Tư,

Kính thưa toàn thể gia đình, toàn thể quý đồng chí và quý thân hữu,

Chúng tôi, Phan Văn Song xin phép được dài dòng nhắc công trạng và quá khứ thuở ban đầu đấu tranh của chị Tư, của đồng chí Thanh Bình, ngay từ những ngày đầu mới ra học đất Bắc đã sát cánh hoạt động bên cạnh anh Tư, thoạt đầu người bạn, người đồng chí với người anh mình, rồi người yêu, rồi người chồng, và đồng chí của mình, Bác sĩ Nguyễn Tôn Hoàn đồng chí Thanh Long.

Rồi Nhựt thất trận, rồi quân đội Pháp trở lại Đông đương, lợi dụng lòng yêu nước của toàn dân Việt Nam, nhóm cộng sản quốc tế mượn danh nghĩa kháng chiến, mượn phong trào Việt Minh, cướp chánh quyền, giành quyền lực, giết hại những người quốc gia, những người không đồng chánh kiến, những người không theo Đảng Cộng sản hay không phục tòng Đảng Cộng sản đệ tam quốc tế.

Người Đại Việt là kẻ thù không đội trời chung với Cộng sản. Người anh chị Phan Thị Bình, đồng chí Phan Thanh Hòa bị cộng sản giết hại, đảng trưởng Đảng Đại Việt cũng thất tung và bị cộng sản sát hại, … anh Tư phải vượt biên sang Tàu để vừa tránh nạn cộng sản và vừa lánh nạn tây bố.

Và chúng tôi xin nhường lời kể chuyện cho Anh Tư.

«Năm 1947, trước khi về nước lập chính phủ mới, cựu hoàng Bảo Đại có mời tôi,  một số đại diện tôn giáo và các chính khách như các ông Ngô Đình Diệm, Đinh Xuân Quảng, Phan Huy Quát, Trần Văn Tuyên, Trần Quang Vinh, Trần Thanh Đạt, BS Lê Văn Hoạch, Trần Văn Hữu, Nguyễn Văn Tâm, Nguyễn Văn Kiểu…đến họp  ở Hồng Kông… »…  « Tôi đề nghị chọn bài « Tiếng gọi Sinh Viên » làm QUỐC CA, vì nó là linh hồn chống Pháp tại Miền Nam Việt Nam của Đoàn Thanh Niên Tiền Phong. Hội nghị chấp thuận và bản nhạc được đổi tên là «Thanh Niên Hành Khúc».

Kính thưa Chị Tư,

Cũng như các người vợ các đồng chí đảng viên Đảng Đại Việt, chị Tư cũng như mẹ chúng tôi, như các thím Tư Tiếp, hay Bác Sáu Thảo, chị Ba Huy…các mệnh phụ, các phu nhơn, là những cột trụ gia đình lo gánh vác mọi việc hằng ngày để các anh, các chú, các bác gánh vác việc núi sông.

Chị Tư là đầu tàu của tất cả các chị, các thím, các bác của các đàn em đàn cháu sau nầy.

Chị Tư là biểu tượng, là hình ảnh lý tưởng của người vợ một nhà  cách mạng, một nhà chánh trị Việt Nam của thế hệ cha chú chúng tôi.

Lúc ở Sài Gòn, vào những năm 52/53 khi anh Tư không còn làm Bộ trưởng Bộ Thanh niên nữa, thì chị đứng ra quán xuyến mở tiệm bán gạo gần Chợ lớn. Vào những năm 55, anh chị bị chế độ Ngô Đình Diệm trục xuất qua Pháp, chị đi thi lại bằng cấp nghề nghiệp từ Sage femme d’Indochine sang Sage femme d’état để hành nghề «Cô Mụ» trên đất Pháp. Anh Tư tuy có bằng Médecin d’Indochine, anh có hành nghề Y sĩ đâu? Vì suốt đời bận bịu với đất nước. Một tay chị, lúc ấy, ngày đi làm Cô Mụ, tối về ngồi trông coi Quán Ăn - Quán Sông Hương - «La Rivière des Parfums» nằm trên đường rue Montagne Sainte Geneviève, quận 5, thành phố Paris, cạnh Trường Polytechnique cũ, nơi ấy cũng là nơi sanh viên Sciences Po - Khoa học Chánh trị Phan Văn Song đi lại, ăn dằm nằm dề những năm 1961/1962, chạy bàn cùng với sanh viên cao học Science Po Nguyễn Ngọc Huy đang làm luận án…

Chị Tư lo hết, để anh Tư rãnh rang đầu óc đấu tranh chốn ộc tài, chống Cộng sản, giành lại Độc lập, Tự do, Dân chủ cho đất nước Việt Nam thân yêu. Chị vừa đi hành nghề y khoa, vừa quản lý tiệm ăn, vừa lo cho các em, lúc ấy còn nhỏ dại. Cũng như về sau, qua những năm 65 phải di cư qua Mỹ tỵ nạn, chị cũng một tay quán xuyến mở một tiệm ăn Việt Nam ở Mountain View California.,

Kính thưa chị Tư, kính thưa Bác Tư.

Chị là một đồng chí trung kiên, chị là một người vợ đảm đang, chị còn là một người mẹ hoàn hảo. Tất cả các em ngày nay đều là những những công dân tốt đối với đất nước đang sống, tất cả các em đều những con người  đạo đức. thành công trong nghề nghiệp.

Cher Châu, Chère Oanh, Chers Ánh et Doris!  Soyez fiers de votre Maman!

Suốt đời chị là người hoạt động không lúc nào ngưng nghỉ. Chị đã cho đàn em một gương sáng về mẫu người hoạt động. Vous êtes, vous avez été toujours une femme d’action! Người ta thường nói Un homme d’action. Vous êtes donc un homme d’action! Chị Tư, un homme d’action, bao nhiều lần chị lái chiếc xe «Toyota Prévia» chở anh Tư và các đồng chí từ San Jose xuôi về Nam Cali đi họp đảng.  Lúc xưa chị cũng từng chở anh Tư và Michel Đoàn vượt rặng núi Alpes từ Paris xuôi Nam qua Roma để gặp Đức Giáo hoàng.

Cách đây độ 15 năm, từ Paris – chính Chị Tư lái xe thuê xuống tỉnh để Anh Tư gặp thằng cháu vừa là đồng chí, để tính chuyện đất nước, và giao công tác cho thằng cháu. Lạ nước lạ cái, bà cụ lúc ấy cũng cở 75 tuổi rồi, đi một mạch đến điểm hẹn, (lúc ấy chưa có máy Navigator, định vị trí, như ngày nay). Chapeau chị Tư, dở nón chào thua Bác Tư! Chị là gương sáng cho các đảng viên, cho các bà vợ đảng viên, cho các bà mẹ đảng viên. Chị Tư mãi mãi là chị Tư của tất cả những người Đại Việt. Khi Anh Tư nằm xuống, Chị Tư tự giao công tác là phải viết xong cuốn hồi ký kể lại cuộc đời thăng trầm đấu tranh của hai anh chị. Mười năm, cuốn hồi ký nay đã hoàn tất. Chị đã làm xong nhiệm vụ, Mission accomplie ! vous pouvez vous reposer maintenant, Chị có thể nghỉ yên:

«Je me couche et je m’endors en paix. Car Toi seul, Ô Éternel tu me donnes la sécurité dans ma demeure» (Psaume 4 : 8) - I will both lay me down in peace and sleep ; for thou, Lord only maskest dwell in safety - Hởi Đức Giê-Hô-Va, tôi sẽ nằm và ngủ bình an. Vì chỉ mình Ngài làm cho tôi được yên ổn.

Cám ơn chị Tư Cám ơn Bác Tư

Vĩnh biệt Chị Tư, Vĩnh biệt Bác Tư

Phan Văn Song kính bái.

Tài liệu : chương trinh buổi ra mắt bài Tiếng Gọi Sinh Viên với hai nữ ca sĩ:

Xem tiếp trang sau/ Mặt ngoài của tờ chương trình

Thơ Ðiếu Chị Tư Nguyễn Tôn Hoàn

Lung linh giọt nắng vô ưu

Trên cao CHÚA gọi Chị Tư đi rồi

Nguyễn-Phan cùng ở Nước Trời!

Hoàn-Bình sánh bước hai người thiên thu

Chín mươi tuổi đã giã từ

Anh em Ðại Việt coi như người nhà

Hạc đưa Anh-Chị đi xa

Ngàn năm vĩnh biệt Tha La quê mình

Ghi chú : Căn cứ vào thuyết âm mưu khoảng trên dưới 10 năm trở lại đây, CSBV và một số «cá nhân» nhằm triệt hạ uy tín Ô B  BS Nguyễn Tôn Hoàn cho nên tung tin là Bà Hoàn là chị ruột của Cu76u Thủ tướng Phan Văn Khải tên Phan Thị Thanh Bình. Đây là một thông tin thất thiệt vì Bà Hòn lớn hơn Bà Thanh Bình gần 10 tuổi. Xin mượn nơi đây để đính chính một dữ kiện lịch sử nhằm triệt hạ người quốc gia yêu nước.