Sunday, April 26, 2020



Đôi Lời Nhắn Gởi
Phương châm hành động:
"Agir en homme de Pensée
et Penser en homme d'Action"
Henri Bergson
Hành động như tri giả,
Suy nghĩ như hành giả

Thưa Quý Bà Con,
Hôm nay ngày 27/4, chỉ còn ba ngày nữa là ngày đau thương của dân tộc. Làm sao quên được Ngày Quốc Hận. Nguyên nhân xa gần gì cũng trụ ở các Thái thú biết nói tiếng Việt là CSBV và Trung Cộng. Xin lập lại. Xin nhắc nhở Bà Con ngàn lần là sẽ không bao giờ quên.
Còn nhớ, ngày 16/4 vừa qua, trên khắp thế giới có đăng tải những lời kết tội xác đáng của một nhà báo người Đức, Julian Reichelt, Tổng biên tập báo BILD, về tội che giấu tin tức về dịch bịnh China Covid-19 như sau:”…Theo dõi kiểm soát dẫn đến mất tự do. Con người không có tự do thì không thể sáng tạo. Con người không sáng tạo thì không thể phát minh ra bất cứ điều gì. Đó là lý do tại sao ông đã biến đất nước của mình trở thành nhà vô địch thế giới về trộm cắp tài sản trí tuệ. TC làm giàu cho chính mình bằng những phát minh của người khác thay vì phát minh ra chính nó. Nguyên do là vì ông không để những người trẻ tuổi ở đất nước ông tự do suy nghĩ. Món hàng xuất khẩu lớn nhất của TC mà không ai muốn, nhưng mặc dù thế nó đã đi khắp thế giới, đó là virus Corona”.
Thưa Bà Con,

Trong những ngày tưởng niệm Quốc Hận năm nay, người viết cũng không quên nói về một người lính VNCH năm xưa. Đó là Đại Tá Dương Hiếu Nghĩa, mất ngày 14/4/2019 tạo tiểu bang Washington. Ông được nhắc đến như một quân nhân thuần túy, một lòng quyết giữ miền Nam. Người viết xin ghi lại những “lời nhắn” cho Tuổi trẻ Việt Nam của Ông dưới đây:

Chúng tôi nghĩ là cả dân tộc Việt Nam chúng ta không những chỉ nhắc tới ngày 30/4 như ngày quốc hận của người dân Miền Nam, mà còn đừng quên phải:
* Nhắc tới những ngày giỗ của hằng triệu nông dân, trí thức, thương gia Miền Bắc đã chết âm thầm và nhục nhã trong mấy năm bị đấu tố;

* Phải nhắc tới cái chết của hằng mấy triệu quân dân của cả hai Miền Nam Bắc, nạn nhân của cuộc chiến tương tàn do Hồ chí Minh và đồng bọn tạo dựng ra từ 1945, theo lệnh của Liên Sô, Trung Cộng, và cộng sản Quốc Tế Đệ Tam.
* Phải nhắc tới trên 800,000 vong linh bơ vơ lạnh lẽo trên rừng hay dưới biển chưa siêu thoát được, trên đường vượt biên vượt biển liều chết chạy trốn bọn Việt cộng, đi tìm tự do.
Chúng ta phải nhắc hết tội ác của Hồ chí Minh và cộng sản Việt Nam ít nhất từ năm 1945 cho đến ngày hôm nay, để chúng ta cùng chuyển ngày 30/4 thành một ngày Quốc Hậnchung của cả dân tộc, từ đó biến thành một "ngày Quật Khởi" của toàn dân cùng đứng lên đập tan chế độ cộng sản, để mau chóng mang lại cho đồng bào đầy đủ Tự Do Hạnh Phúc thực sự và Ấm No Thịnh Vượng cho cả quốc gia Việt Nam.
Ngày nào còn bóng dáng của một tên cộng sản trên đất nước nầy, ngày đó vẫn còn lảng vảng hồn ma Hồ Tặc với hai bàn tay dính đầy máu tươi của đồng bào. Ngày đó dân Việt vẫn còn đói nghèo, dốt nát bịnh tật triền miên, và ngày đó đất nước Việt Nam vẫn còn mãi mãi lạc hậu trong thời kỳ đồ đá, mặc dầu thế giới đã bước qua thiên niên kỷ mới rồi!”
ĐT Dương Hiếu Nghĩa đã kết luận về CSBV như trên, cũng như Tòa án Trung Cộng, một tổ chức độc lập thành lập năm 2018 tại London để điều tra, luận tội ĐCSTQ vì mổ cướp nội tạng chính người dân của mình, mở đầu trong phán quyết cuối cùng như sau:
“Trong hơn một thập kỷ, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa đã bị chỉ trích công khai vì hành vi tàn bạo, độc ác không khác gì những kẻ tra tấn và hành quyết thời Trung Cổ. Nếu những lời buộc tội này là sự thật, hàng nghìn người vô tội đã bị giết chết theo đơn đặt hàng, và cơ thể của họ bị mổ xẻ trong khi họ còn sống, gan, thận, tim, phổi, giác mạc hay da của họ đã bị lấy đi và được biến thành những món hàng mua bán”.
Rõ ràng là với sự lừa dối độc hại và đàn áp tàn bạo, TC đã đi qua 71 năm cầm quyền bằng máu của người Tàu và tiền bạc của Tây phương, thưa Bà Con!
Cùng Tuổi trẻ Việt Nam,
Trên đây là những lời trối của một người con Việt miền Nam. Chúng ta cần ghi nhớ như một lời nguyền! Tiếp theo người viết xin chia xẻ cùng Bà Con vài lời nhắn gửi đến Tuổi Trẻ Việt Nam với trên 60% tống dân số là những người sinh sau ngày 30/4/1975…
Đôi Lời Nhắn Gởi
Nhìn lại bối cảnh Việt Nam đang đi vào thiên kỷ thứ ba, chúng ta thấy rằng mặc dù có nhiều cố gắng trong việc giải quyết một số vấn đề kinh tế của đất nước, thí dụ như nạn lạm phát được kiểm soát tương đối chặt chẽ và việc chuyển hướng mở cửa giao dịch với thế giới bên ngoài làm cho Việt Nam không còn bị cô lập như trước kia nữa.
       Tuy nhiên, Việt Nam vẫn còn lúng túng trong những toan tính giải quyết nạn nghèo đói của dân, trì trệ của nền kinh tế quốc gia cùng lúc với những nhu cầu xây dựng hạ tầng cơ sở, an sinh xã hội, giáo dục, bảo vệ tài nguyên và môi sinh của đất nước.
Trong bối cảnh đó, Việt Nam hiện đang đứng trước hai nhu cầu đối nghịch nhưng vô cùng cấp bách: Nhu cầu phát triển công nghệ sản xuất để sinh tồn và nhu cầu giải quyết các phế phẩm để giữ sạch và làm sạch môi trường do chính phát triển và do dân số gia tăng gây ra. (Nhu cầu giải quyết gia tăng dân số quá nhanh hay hạn chế sinh sản là một vấn đề bức thiết cần được lưu tâm và giải quyết ưu tiên nhưng không nằm trong phạm vi bài tham luận nầy).
Vấn đề là làm thế nào để có một cân bằng hài hòa cho hai nhu cầu phát triển và bảo vệ môi trường để từ đó hội nhập vào tiến trình phát triển tòan cầu.
·         Nếu đặt trọng tâm vào nhu cầu phát triển và coi nhẹ nhu cầu giải quyết môi trường sẽ là một đại nạn cho Việt Nam trong một tương lai rất gần. Và nếu làm như thế, thế hệ hôm nay không những làm cạn kiệt tài nguyên của đất nước mà còn hủy hoại môi trường sống của thế hệ tương lai.
·         Nếu trái lại, đặt ưu tiên hàng đầu cho việc bảo vệ môi sinh và làm chậm mức phát triển thì sẽ không đáp ứng được nhu cầu tiêu dùng của người dân và đất nước sẽ chìm đắm trong nghèo đói lạc hậu. 
Những nhà dự phóng tương lai cho Việt Nam sẽ là những người thật sáng suốt, thực tâm yêu nước và có tầm nhìn nhân bản đứng trên mọi chủ thuyết và định chế chính quyền. Vì vậy, những người có trách nhiệm với Đất và Nước Việt Nam ngày hôm nay cần phải thấu hiểu và thấm nhuần một số căn bản trong việc thanh lọc nguồn ô nhiễm tại Tâm.
Lòng tham: Một phương pháp đề nghị để thanh lọc những Ô Nhiễm trong tâm hồn của con người là dẹp bỏ lòng THAM của con người. Đức Phật dạy rằng THÂN, MIỆNG, Ý của con người hằng ngày thường tạo ra mười ác nghiệp:
·         Ba nghiệp về Thân là: Sát sanh, Trộm cắp, Tà dâm;
·         Bốn nghiệp về Khẩu là: Nói dối, Nói lời đâm thọc, Nói lưỡi hai chiều, Nói lời ác                                                                                                                                            khẩu.
·         Ba nghiệp về Ý là:  Tham, Sân, Si.
Trong mười nghiệp trên, nghiệp THAM là một trong những nghiệp nặng, vì Tham thuộc về Ý, mà Ý luôn luôn sai sử con người tạo tác ra mọi việc. Người xưa thường nói “Túi tham không đáy”. Vì tham con người có thể làm đủ mọi việc vô lương tâm để đem đồng tiền về nhét cho đầy túi tham của mình. Nhưng vì túi tham không đáy nên có bao nhiêu nhét vào cũng không đủ.
Thử bảo các nhà Đại Tư Bản: “Mỗi ngày các ông kiếm ra hằng triệu Dollars, đủ rồi, hãy ngưng đi.” Các ông ấy có ngưng không, hay kiếm được một triệu Dollars, các ông sẽ nghĩ cách làm sao mỗi ngày kiếm ra hai triệu Dollars bằng những phương pháp “Khoa Học(!)” hơn. Nhưng kiếm ra nhiều tiền để làm gì? Mỗi ngày các ông có ăn quá ba bữa cơm không? Mỗi đêm các ông có ngủ quá một chiếc giường không?
Những nhà nuôi súc vật để cung cấp thịt càng ngày càng chích những loại Hormone hoặc những loại thuốc kỳ quái vào cơ thể những con vật để cho nó tăng trọng nhanh. Chẳng cần biết hậu quả là những người tiêu thụ các loại thịt đó sẽ bị mang những chứng bệnh lạ lùng không thuốc chữa.
Những nhà làm phim ảnh, TV cũng vậy. Hằng ngày họ đầu độc con người, thanh thiếu niên bằng những loại phim dâm ô, kinh dị, những loại phim kích động lòng ham muốn đâm chém, bắn giết, đánh đấm lẫn nhau để làm trò vui. Họ làm ô nhiễm đầu óc trẻ em bằng những phim Hoạt Hình quái dị. Hằng ngày họ càng sáng tạo ra những con vật quỹ quái, dị thường rồi cho đi giết chóc tàn phá bằng những phương pháp “khoa học”. Thử hỏi đầu óc thơ ngây, trong sạch của trẻ em hằng ngày bị ô nhiễm bởi những hình ảnh kỳ quái, những tư tưởng giết chóc như thế thì thế hệ trẻ em đó lớn lên sẽ làm gì? Không cần đợi lớn lên, ngay bây giờ chúng ta cũng đã từng thấy những trẻ em mang súng vào trường bắn giết đồng bạn y như trên phim ảnh, trên TV. Tất cả chỉ vì lòng tham không đáy của những nhà làm phim ảnh, làm TV.
Pháp sư Tịnh Không, một vị Pháp sư đạo cao đức trọng hiện ở Đài Loan, trong loạt bài giảng về kinh Đại Thừa Vô Lượng Thọ Trang Nghiêm Bình Đẳng Giác Kinh, Ngài nói: Không một cường quốc nào có thể đánh bại nước Hoa Kỳ. Nước Hoa Kỳ chỉ bị đánh bại bởi TV của chính nước họ mà thôi.
Biên kiến: Một nguyên nhân khác làm Ô Nhiễm tâm hồn của nhân loại là Biên Kiến. Theo Phật giáo Biên Kiến là sự chấp thủ vào một nhận thức của mình, và cho rằng chỉ có nhận thức của mình là đúng, là chân lý, còn những nhận thức của kẻ khác đều là sai lầm. Điều này chính những tín đồ của các Tôn Giáo cũng góp phần không nhỏ vào “biên kiến” ấy. Thiền sư Nhất Hạnh nói rõ vế vấn đề này trong quyển “Tương Lai Văn Hoá Việt Nam” như sau: “Chúng ta có quyền theo đạo Phật, đạo Lão, đạo Nho, đạo Cơ Đốc, đạo Cao Đài hoặc theo chủ nghĩa Mác Lê… Nhưng chúng ta không có quyền cho rằng chỉ có nếp sống ta mới có tính cách dân tộc, còn những tập đoàn khác là phi dân tộc, là phản động, là không yêu nước.”
·         Đến thế kỷ thứ 21 nầy, mà còn có những người nhân danh tôn giáo mình để bắn giết những người theo Tôn Giáo khác vì cho rằng chỉ có tôn giáo mình là đúng còn những ngươì theo tôn giáo khác là tà ma ngoại đạo!
·         Đến thế kỷ thứ 21 nầy, mà còn có những người ôm mớ tín điều hết sức sai lầm của Karl Marx ở thế kỷ thứ 18, rồi tự xưng mình là “đỉnh cao trí tuệ loài người”, để bắt mọi người phải theo cái suy nghĩ sai lầm của mình. Đã mù mà còn đòi dắt đường. Đó là Biên Kiến, một hình thức của ô nhiễm trong tâm hồn.
·         Thậm chí khi biết mình đã sai lầm, phải đổi hướng chạy theo những tiến bộ của nhân loại mà vẫn cố bám víu lấy biên kiến của mình rồi sáng tạo ra những từ ngữ què quặt.  “Kinh-tế-thị-trường-theo định-hướng-xã-hội chủ-nghĩa” là một thí dụ. Ai cũng biết rằng “Kinh Tế Thị Trường” là một đường lối kinh tế theo chủ nghĩa Tư Bản (Kẻ thù của chủ nghĩa Cộng Sản); còn Xã hội chủ nghĩa là con đẻ của chủ nghĩa Cộng sản, chủ trương kinh tế tập trung).
Thế nhưng dưới tấm bảng chỉ đường của nền kinh tế xã hội chủ nghĩa đất nước càng ngày càng lụn bại. Sau khi lên nắm chính quyền năm 1975, cường quyền đã đưa một đất nước đứng nhất nhì ở Đông Nam Á thành một trong những đất nước nghèo nhất thế giới (chỉ hơn một vài nước ở châu Phi). Để sửa đổi sai lầm đó, đám chóp bu CSV cho thay đổi chính sách kinh tế thành Kinh Tế thị Trường. Nhưng để đở hổ thẹn, hay để chống chế, nhà nước CS sáng tạo ra cụm từ “Kinh-tế-thị-trường-theo-định-hướng-xã-hội-chủ-nghĩa”.
Hãy tưởng tượng đất nước Việt Nam như một cổ xe ngựa do hai con ngựa kéo với hai càng xe ở hai đầu. Con ngựa Xã Hội Chủ Nghĩa kéo đi về hướng Tây; con ngựa Kinh Tế Thị Trường kéo đi về hướng Đông. Kết quả cổ xe đó đi về hướng nào hay chỉ đứng lì một chỗ. Muốn cổ xe chạy được thì phải thí bớt một con ngựa. Thế là nhà nước CSBV cho giết chết con ngựa Xã Hội Chủ Nghĩa (nhưng không dám lên tiếng), vì trong mấy năm qua con ngựa này đã chứng tỏ không làm được việc.
Giết chết nhưng không chịu mang xác con ngựa Xã Hội Chủ Nghĩa ra đem chôn. Vẫn đề con ngựa Kinh Tế Thị Trường ì ạch kéo cổ xe kèm theo cái xác chết của con ngựa Xã Hội Chủ Nghĩa ngay từ khi đổi mới năm 1986.
Đó là kết quả sai lầm của Biên Kiến. Biết sai mà vẫn nắm chặt lấy chủ nghĩa của mình. Biên kiến là một yếu tố làm ô nhiễm tâm hồn. Muốn tẩy sạch ô nhiễm trong tâm phải dứt khoát dẹp bỏ biên kiến.
Luật Nhân quả: Luật nhân quả đối với đạo Phật rất quan trọng. Không có việc gì là không có nguyên nhân của nó. Lũ lụt, hạn hán là do đốn cây rừng, là do xây hồ thủy điện, là do xây dựng đê bao không đúng kỹ thuật... Tầng Ozone bị phá thủng là do con người thải những hóa chất độc hại lên không gian. Nước uống bị nhiễm độc là do con người thải ra sông, biển những chất phế thải ô uế của mình như phân, nước tiểu, độc tố hoá học của các xưởng kỹ nghệ. Không khí bị đầu độc là do khói từ xe hơi, từ các nhà máy sản xuất những mặt hàng cho con người hưởng thụ.
Ngoài ra, các nước Tư Bản giàu có hay tống khứ những hoá chất độc hại phế thải của họ đến các nước nghèo chậm tiến ở Á Phi. Họ tưởng rắng sẽ giải quyết được vấn đề ô nhiễm ở đất nước họ. Nhưng sự thật trái lại. Họ đã lầm, luật nhân quả cho biết rằng họ sẽ phải gánh chịu lấy những hậu qủa đó.
Thực tế cho thấy rằng sau khi những chất độc hại được đổ xuống vùng biển của các nước Á Phi thì cá tôm của những vùng đó bị nhiễm độc. Một số lớn cá tôm bị chết. Số còn lại bị nhiễm độc nặng, sẽ được ngư dân ở vùng đó đánh bắt và xuất cảng ngược lại vào các nước tiên tiến, và chính họ, những người đã đổ những chất độc hại xuống biển lại ăn những con cá tôm nhiễm độc đó. Gần đây những cơ quan như California Department of Health Services và những cơ quan tương tự đã đưa ra những khuyến cáo dân chúng đừng ăn những loại cá mà họ thấy rằng đã bị nhiễm độc. Rõ ràng là nhân nào quả nấy.
Để kết luận, vấn đề ô nhiễm đã được thế giới đặc biệt quan tâm trong thời gian gần đây. Những Hội nghị về giải quyết Ô Nhiễm môi sinh đã được Liên Hiệp Quốc tổ chức. Nhiều nhà khoa học trên thế giới ngày đêm dùi mài tìm những phương thức để giải quyết. Những nhà lãnh đạo Tôn giáo như Đức Đạt Lai Lạt Ma cũng đã kêu gọi nhân loại quan tâm đến vấn đề Ô Nhiễm. Các Ngài kêu gọi nhân loại để cứu độ MẸ ĐẤT vì quả tình trái đất này, hành tinh xanh này đã nuôi nấng ta như một bà Mẹ.
Xin được nêu lên những lời dạy của Đức Phật về nguyên nhân sâu xa của vấn đề ô nhiễm, đó là TÂM ô nhiễm của nhân loại. Muốn giải quyết vấn đề ô nhiễm một cách rốt ráo không gì hơn là thanh lọc Tâm của con người.
·         Bao lâu con người chưa nhận chân được giá trị của Luật Nhân Quả,
·         Bao lâu con người chưa gội rữa được lòng THAM vô tận,
·         Bao lâu con người chưa gội rữa được những BIÊN KIẾN,
·         Bao lâu con người chưa bỏ được lối sống ích kỹ, con người chưa có thể giải quyết được vấn đề Ô Nhiễm Môi Trường một cách rốt ráo.

Hãy thanh tịnh Tâm để cứu độ Mẹ Đất.
Hãy thanh tịnh Tâm để cứu độ lấy hành tinh xanh của chúng ta.
  
Nếu những người cầm quyền hiện tại thấy và hiểu những vần nạn môi trường cũng như cung cách phát triển èo uột của đất nước trong suốt 35 năm như đã được trình bày qau những trang giấy trên.

Và nếu họ còn chút nhứt điểm lương tâm để nhận lảnh trách nhiệm của những sai lầm trong quá khứ, chắc chắn người dân Việt, với tấm lòng vị tha, sẽ cùng nhau phối hợp xây dựng lại quê hương từ đầu.

Mong lắm thay!

Xây dựng Đất và Nước là trách nhiệm chung của mọi người chứ không phải là trách nhiệm riêng tư của những nhà khoa học, nhà lãnh đạo tôn giáo, hay của một đảng lãnh đạo.
Thưa Bà Con,
Cuối cùng, xin được chia xẻ cùng Bà Con đoản văn ngắn của tác giả Việt Kiến, Sài Gòn (?) lượm lặt trên mạng nói về …Sài Gòn hồi đó! NÊN VUI HAY BUỒN
Tôi sinh ra sau ngày 30/4 ở một thành phố miền Bắc. Ký ức về tuổi thơ của tôi là một thành phố xám xịt, và nghèo. Cái nghèo khiến cho cuộc sống ít niềm vui, không bánh kẹo, không đi chơi. Lớn lên một tí thấy một vài nhà có xe Cub 81, Honda 67 hay những chiếc xe Simson của nước Đức cộng sản là cả xóm đã râm ran, nhìn đã thấy sướng mắt, thèm muốn.
Vậy mà hồi đó, sau này tôi mới biết Sài Gòn đã có một đô thị văn minh, phát triển với nền kinh tế đa dạng, sôi động, cấu trúc đô thị hiện đại. Bây giờ nhìn lại những bức ảnh tôi thấy một sự nối tiếc dâng trào. Bởi cho tới hôm nay, cái thành phố Hồ Chí Minh so Sài Gòn năm xưa chỉ là một bãi rác so với một vườn hoa. Cái gì mang tới sự khác biệt ghê gớm vậy, sau bao nhiêu năm xây dựng mà chúng ta chỉ có một thành phố ngập trong nước hỗn loạn, tắc đường và người dân rất nhếch nhác, nghèo khổ. Với đô thị Sài Gòn và những người miền Nam ở lại, họ bị tước mất một đô thị trật tự, văn hóa, và nền kinh tế hài hòa và thay vào đó là một xã hội độc đoán, sự chiếm đoạt nhà cửa, đất đai của những người cầm quyền từ miền Bắc đi vào.
Ngày 30/4 đã hủy diệt những văn hóa, nếp sống và lối sống đô thị quy củ mà người Việt được kế thừa và hội nhập với các nước phương Tây phát triển như Pháp và Mỹ để trở về với sự độc tài, tăm tối của tư duy của xã hội Nho Giáo, thứ đã kìm kẹp người dân Việt gần 2000 năm. Trong chỉ 1,2 năm sau khi chiếm đóng Sài Gòn, chế độ CS đã phá hủy hoàn toàn nền kinh tế, xã hội hài hòa, cùng với giáo dục, văn hóa, pháp luật của miền Nam.

Nhóm Chống Tàu Diệt Việt Cộng



No comments:

Post a Comment