Chính sách Cải Cách Ruộng Đất của Hồ Chí Minh và VCBV
Dưới thời
CCRĐ của CS Bắc Việt, về thuế nông nghiệp, chúng ta thử nhìn lại sơ lược để có
ý niệm cụ thể nông dân bị phá sản.
- Thuế sẽ đánh 5% trên 100 kg lúa, 45% cho
1000 kg lúa trở lên, tối đa là 64%. Thêm vào đó, nông dân trả phụ thu cho
đảng 15%. Cả 2 thứ thuế phải nộp một lần, cho đảng và Nhà nước Việt Nam
Dân Chủ Cộng Hòa và một phần gửi cho Kominforme làm nghĩa vụ quốc tế.
- Thử làm bài toán để biết nông dân đã nộp
bao nhiêu mồ hôi nước mắt cho thuế nông nghiệp. Chúng ta lấy 1000 kg lúa.
Thuế lấy 45% là 450 kg. Trên số này, nông dân bị trừ 15% thuế phụ thu là
67,5 kg. Nông dân phải nộp thuế nông nghiệp cho 1000 kg lúa thu hoặch được
là 517,30 kg. Nếu chủ ruộng không trực tiếp canh tác phải nộp thêm 25% phụ
thu nữa.
- Diện tích ruộng canh tác và số lúa thu hoạch
phải do nông dân bình (nghĩa là do cái gọi là” nông dân” quyết định chứ
không do người chủ đất chia ra).
- Còn “chính sách người cày mất ruộng” (Cải
cách ruộng đất) đã được đảng ưu ái bằng dùi cui, đôi khi người dân phải lấy
mạng làm mộc để bảo vệ nguồn sống cuối cùng của bản thân và gia đình.
- Bồi thường được quy định là khoảng 1 Mỹ
kim cho một thước vuông, trong lúc đó thời giá là từ 1000 đến 2000 Mỹ
kim/m2 (vụ đàn áp mới nhứt của dự án Ecopark tại Văn Giang, Hà Nội là một
thí dụ điển hình năm 2013).
Một “công
dân” tên Tám Khỏe trên mạng lưới toàn cầu ngày 13/1/2010 nhận định chính sách Cải
Cách Ruộng Đất (CCRĐ) như sau: ”Chủ yếu CCRĐ là chuẩn bị con đường đưa dân tộc
Việt trở thành nô lệ cho một “giai cấp” mới, là đảng viên đảng CSVN.
Chính sách
CCRĐ/ CSBV nầy không phải là một sai lầm mà là một tội ác có tính toán của ông
Hồ nhằm biến người dân trong vùng kiểm soát của CS thành những “con vật” mất hết
ý chí phản kháng, chỉ biết cuối đầu vâng phục Bác và Đảng. Tất cả “con vật”
trên mang cùng một họ; đó là họ “SỢ” (tất
cả chúng ta đều mang chung một họ Sợ, lời của Nguyễn Tuân).
Cải cách Ruộng
đất trong hai năm từ 1954 đến 1956 diễn tiến long trời lở đất này đã được nói
nhiều với đầy đủ chi tiết nên thiết tưởng không cần lập lại thêm nữa. Duy có
con số tử vong chính xác của nạn nhân chưa được xác nhân.
Ngày nay,
theo báo cáo chánh thức của Viện thống kê Hà Nội, số tử vong là 172.008 người
trong đó có 70% bị chết oan ức bao gồm những
tiểu địa chủ bị nâng lên cho đủ 5% theo tiêu chuẩn của Trung Cộng qui định, và
những cán bộ đảng viên đi theo kháng chiến chống thực dân vì lòng yêu nước tinh
ròng không cộng sản. Nhưng con số tử vong thật sự có thể cao hơn nhiều do nhu cầu
bưng bít của chế độ.
Cũng trong thời
gian đó, nhiều sĩ phu Bắc hà, trong đó đại diện là Nguyễn Mạnh Tường đã đưa ra
phương hướng sửa đổi những sai lầm của chế độ bằng “một chế độ pháp trị chân
chính” mà ông đã mô tả trong quyển sách “Tiếng nói trong đêm khuya” (Une voix dans
la nuit), nhưng không được lắng nghe mà ông còn bị trù dập cho đến chết.
No comments:
Post a Comment