Thưa Quý vị,
Sau những ngày căng thẳng và bận
rộn với Tháng Quốc hận, hôm nay, rảnh rỗi, “phượt” trên mạng thấy được bài viết
ngắn vui vui dưới đây. Không thấy đề tên tác giả. Đề tựa là “Chuyện tình của tôi”,
nhưng tiện nhân xin mạn phép cho thêm tựa mới là “NHững cuộc tình thời xã hội
chủ nghĩa”…
Mời Quý vị,
Chuyện tình của tôi
Người yêu thứ nhất
quen non một mùa trăng bỗng một hôm đi karaoke nàng chọn bài 'Cô gái Sài gòn đi tải đạn'. Mình chia tay
không nuối tiếc.
Người yêu thứ hai
quen già nửa mùa trăng bỗng một hôm alô cho bố mẹ ngoài quê, dạ con mừng cả nhà ta Tết Độc lập nhá. Mình ra đi không hẹn ngày trở lại.
Người yêu thứ ba
quen hơn một mùa trăng cùng nhau đi cổ động bóng đá nàng đeo băng đô cờ đỏ sao
vàng tay cầm cờ đảng hô vang Việt Nam vô địch.
Mình lặng lẽ hòa vào dòng người tấp nập.
Người yêu thứ tư
quen nhau mấy độ trăng rằm một hôm thỏ thẻ anh ơi hôm nay mình ra nhà hàng ăn mừng sinh nhật bác nhé. Mình bỏ ăn cả
ngày và cũng bỏ em từ đó.
Người yêu thứ năm
quen nhau mấy mùa tàn trăng có đêm bỗng rủ rê mình đi sàn quẩy mừng Lễ Quốc khánh anh yêu. Mình bỏ sàn bỏ
luôn cả nhẩy em.
Người yêu thứ sáu
quen nhau qua bao mùa trăng khuyết một hôm sồn sồn chèo kéo anh ơi hè về mình
du lịch ra thăm lăng bác anh ơi.
Mình ngả mũ vái chào từ biệt em.
Người yêu thứ bảy
quen nhau hẹn thề dưới ánh trăng đòi cưới bỗng lên cơn đùng đùng ngâm thơ:
Ông Lênin ở nước Nga
Mà em vẫn thấy rất là Việt Nam...
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Stalin!
Mình tát cho bạt tai rồi ngậm ngùi ra đi từ đó
không về.
...
Rồi gần đây,
Người yêu mới quen chưa
biết trăng tròn trăng méo đã léo nhéo đòi đưa đi
khách sạn chơi Lễ Giải phóng. Mình đành hẹn em ngày khác vậy (Tiếc
chớ!) Rồi cũng phải tính đến chuyện tiễn em lên đường của bác thôi.
P/s. 'Từng người tình bỏ
ta đi như những dòng sông nhỏ'
No comments:
Post a Comment