Nói về Việt Nam Tương Lai
Trong dịp ra mắt cuốn sách “Những Vấn Đề Môi Trường Việt Nam” năm 2010 tại Orange, CA, Luật sư Nguyễn Hoàng Duyên, một đồng nghiệp ở Ban Hóa học, Đại học Sư phạm Sài Gòn trước 1975 có nêu bốn câu thơ của Võ Quốc Lịch như sau:
Ngẫu nhiên trời đất xoay quanh
Ngẫu nhiên cha mẹ sinh thành ra con
Ngẫu nhiên trong cuộc mỏi mòn
Ngẫu
nhiên đưa ngực hứng đòn tử sinh
Duyên đọc ra đây để nói về những
việc làm của tôi trong mấy chục năm qua và tình nguyện chấp nhận “đòn tử sinh”
từ nhiều phía. Và cũng mỉa mai thay, đòn tử sinh nầy không những đến từ những
người CS Bắc Việt, nguyên nhân của mọi khổ đau của dân tộc. Mà đòn tử sinh còn đến từ
phía những người đã từng là bạn trong một thời gian dài, nhưng vì khác
quan điểm và …con đường về quê hương, cho nên biến thành thù. Và đòn tử
sinh thứ ba đến từ những kẻ “nửa hồng nửa xanh”, những người thường thường
xuôi theo làn gió vì quyền lợi cá nhân.
Nhưng dù sao đi nữa, chính nhờ
ba đòn tử sinh trên mà tôi vẫn tiếp tục…mài
kiếm dưới trăng như lời một người bạn chiến đấu trong gần 50 năm, Tiến sĩ
Phan Văn Song bên Pháp.
Cho
đến hôm nay, tôi vẫn tiếp tục đi trên con đường chông gai hầu mong thực hiện
những giấc như bài thơ Về Lại Saigon mà tác giả là một “nửa” của bản thân viết
từ năm 2012 sau khi đọc tác phẩm “Tâm Tình Người Con Việt”:
Về Lại
Sài Gòn
Cùng
bè bạn, người thân
Sài Gòn ta gặp lại
Ngày nắng
đẹp thật gần
Ước mơ
anh cưu mang
Thanh
bình khắp xóm làng
Nhân
quyền được tôn trọng
Nhà cầm
quyền minh quang
Cho mỗi
làng mỗi xã
Có thuốc
men cấp cứu
Đủ
chăm sóc mọi nhà
Mơ mái trường nho nhỏ
Cho Thầy,
Cô, học trò
"Câu
thiệu" không nhồi sọ
Vào đầu
những trẻ thơ
Anh ước mơ nông dân
Được học cách canh tân
Chăn
nuôi và trồng trot
Thu lợi
thêm bội phần
Anh mơ thấy tình người
Chào
nhau trong niềm vui
Tình
thâm láng giềng gần
Năng
thăm hỏi tới lui
Anh mơ được bảo vệ
Từng tấc đất thôn quê
Tạo
môi trường lành mạnh
Chuẩn
bị cho ngày về…
Cho đến ngay giờ phút viết những lời cáo bạch cùng đọc giả, người viết vẫn còn tiếp tục mơ.
Chính vì vậy, cuốn sách Việt Nam Tương Lai mới đến với bạn đọc. Tôi không mong tìm về những hình
ảnh đẹp thời xa xưa ở Việt Nam như hình cậu bé chân đất ngồi vắt vẻo trên lưng
trâu, hình cô gái Huế mặc áo dài chèo ghe trên sông Hương, hoặc là những hình cầu
tre lắt lẻo trên những đường đất nước Đồng bằng sông Cửu Long mà là …mơ về hình ảnh:
- Các em nhỏ áo quần chỉnh tề, mang
giày săng đan xếp hàng đi vào lớp học khang trang sạch sẻ;
- Các cô gái Huế thướt tha đang làm việc
trước máy điện toán, hay lịch thiệp hướng dẫn các đoàn du lịch ngoại quốc
đi thăm di tích huy hoàng của cố đô Huế với lăng tẩm những vì vua Việt
Nam;
- Những
cầu tre xiêu vẹo được thay thế bằng những chiếc cầu bê tông vững chắc,
trên đó xe đạp, xe gắn máy có thể chạy thong dong và an toàn.
Tuy đó
là những
giấc mơ hiện tại, nhưng người viết với niềm tin khẳng quyết là quê hương dấu
yêu của chúng ta sẽ có một ngày mới như thế đó.
Đây chỉ là một đóng góp sơ khởi mà người viết đặt trọng tâm vào các lãnh vực ưu tiên cần phải làm một khi hoa dân chủ, dân quyền nở rộ trên quê hương. Dĩ nhiên, những gợi ý trên cũng cần tất cả đóng góp của những người con Việt, dù ở quê nhà hay tha hương trên khắp nẻo đường.
Dù tuổi
đời đã đến sát con số tám, nhưng người viết vẫn
còn thao thức cho một ngày về, một ngày về không cần “mài kiếm dưới
trăng” nữa mà là “an bần lạc đạo” trong cảnh chập chùng non nước của vùng quê bên dòng
sông Cửu.
Mai Thanh Truyết
Người
con Việt viết cho Quê hương
No comments:
Post a Comment