Thursday, August 24, 2023

 Bài viết của một người bạn, một đồng chí trong suốt 60 năm qua, Cố TS Phan Văn Song đáp lại bài viết “Tản mạn Ngàn năm Thăng Long” của người chuyển.

 

Ngàn năm Thăng Long hay Ngàn năm nô lệ?

 


1.    Ngàn năm Thăng Long, trò chơi mới của Đảng Cộng sản Việt Nam?

 

Tôi đã tự hứa là từ nay tôi không theo dõi tình hình thời sự ở Việt nam Cộng sản nữa; tôi không để ý và sẽ mặc kệ những vung vít màu mè của Đảng Cộng sản Việt Nam Hà Nội. Tôi đã tự hứa từ nay không biết đến và mặc kệ những … Đại hội Đảng, lần nầy là lần thứ mấy? Tôi không cần biết, vì những sinh hoạt ấy không phải là sinh hoạt của toàn người dân Việt nam. Tôi đã tự hứa mặc kệ không cần biết tên tuổi chức tước những tay cán bộ của Nhà nước, Quốc hội hay của Đảng Cộng sản Việt Nam. Tôi đã tự hứa từ nay không động lòng, đau khổ, … không giận hờn khi những tay đương quyền tuyên bố đàn áp dân lành, và cũng không mừng rỡ, không hân hoan khi một anh cựu cán bộ về hưu, hay một anh cựu tướng về vườn chỉ trích phê bình chế độ, vì đàn áp, công an trị, là chuyện bình thường của một chế độ độc tài, và những chỉ trích đối kháng kia, đều là giả tạo, tất cả đều là giả dối, chỉ là cái súp-páp để hạ hơi một nồi đầy tức tối và oan ức sắp bùng nổ. Tôi cũng đã tự hứa, từ nay, không để ý đến những vai trò quốc tế của Việt Nam như chủ tịch ASEAN, APEC, hay ngay cả những lễ lạc, như lễ Quốc tổ và ngày nay lễ … kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long do Đảng Cộng sản Việt Nam tổ chức, tất cả là màu mè, tất cả chỉ là biểu diễn, và …. biết rồi khổ lắm nói mãi!! 

Cái quan trọng là do người dân Việt Nam trong nước có phản đối không? 

Hay vẫn dửng dưng chạy theo miếng ăn hằng ngày, người giàu có, nhờ phe phái, ngày áp-phe, tối ăn nhậu, người lao động nghèo đói ngày chạy gạo, tối chạy cơm, báo chí trăm tờ thì viết ra chỉ một giọng cường điệu, láo lếu nâng bi, radio truyền hình thì chỉ rao bán tin vịt do Đảng chỉ đạo … 

Người đối kháng, dân chủ? 

Có đấy, nhưng lèo tèo vài bạn; kẻ phản tỉnh? Cựu đảng viên? Cựu quân đội? Cũng có đấy, nhưng chỉ lẻ tẻ vài người, …vài hàng can ngăn, đôi chữ can gián,.. lèo tèo hai ông tướng về hưu, lẻ tẻ ba ông đại tá về chiều, nói cho có nói, la cho có la … 

Vì sao có kẻ nói bị mang tội là phản quốc, vì sao có người nói lại cho là xây dựng? Nói cỡ nào bị bắt?

Nói cỡ nào ở tù?

Nói cỡ nào là phản quốc?

Nói cỡ nào là phê bình xây dựng?

Không ai biết, không một luật sư nào đo lường, bảo vệ, bào chữa … Một quốc gia vô tổ chức, không luật lệ, không tôn trọng luật lệ, có người ra tòa, công an dùng tay bịt miệng (Linh mục Nguyễn Văn Lý), kẻ blogger xử dụng mạng vi tính, bị công an dùng hệ thống Tin tặc phá mạng bịt mồm (Tướng Công An Vũ Hải Triều hãnh diện tuyên bố phá tan 3000 blogs và bắt giam nhiều bloggers). 

Một quốc gia điều khiển bởi những tay côn đồ với những bằng cấp dỏm, với những chức vụ mua, với những quân hàm phe đảng, tự biên tự diễn. Người ta nói với tôi rằng bằng cấp dỏm bên Việt nam là do các Đại học nước ngoài (ở Mỹ) dỏm bán đấy ! ! ! 

Lại đổ thừa nước ngoài! Lại lỗi tại đế quốc Mỹ! 

Việc gì phải mua nước ngoài cho tốn tiền, Đảng Cộng sản Việt Nam đủ tài đủ sức tự tạo ra một Đại học và tự trao hay bán cho những đảng viên những bằng Thạc sĩ, Tiến sĩ!. Người ngoại quốc, qua lại liên hệ thương mại hay ngoại giao với người Việt nam Cộng sản, vẫn tiếp tục đọc những học vị như Doctor, hay Professor để gọi các vị Thạc sĩ hay Tiến sĩ Việt Nam, vì đó là những chữ đã được in trên danh thiếp … còn cái dỏm hay không là việc của người Việt nam cộng sản … người ngoại quốc chỉ lo cái phần thương mại hay ngoại giao xem họ có lợi hay không? 

Và cuối cùng … cái Dỏm nay đã biến thành cái Thiệt rồi! Phải chăng Lê Nin, thầy của Đảng Cộng sản quốc tế đã dạy các đàn em rằng: «Cứ tiếp tục nói láo, nói mãi, nói hoài, cái láo cái dỏm sẽ thành cái thiệt»? 

Vì vậy, tôi đã tự hứa là không thèm nói đến Đảng Cộng sản Việt Nam nữa! Nói làm gì khi trong một đất nước do người Cộng sản cai trị, chưa bao giờ người lao động, người nông dân, người ngư phủ, giới dân nghèo Việt Nam bị chèn, bị ép như vậy! Lao động thì đồng lương dưới mức tối thiểu là 2 dollars một ngày, và 1/3 dân số Việt nam sống dưới mức nghèo tuyệt đối là 1 dollar một ngày (theo định nghĩa của Liên Hiệp Quốc).

Sống cạnh bờ biển, người ngư phủ Việt Nam đã bị Hải quân Tàu Cộng cấm không cho ra biển đánh cá, vì biển Đông hải Việt Nam nay đã biến thành biển Nam Hoa hải (Mer de Chine du Sud). 

Sống vùng cao nguyên, người sơn cước Việt Nam không còn được khai thác rừng núi, lâm sản, khoáng sản vì cả ngàn héc ta rừng cao nguyên Việt Nam nay đã bị Tàu Cộng thuê mướn và sở hữu chủ khai thác: trồng bạch đàn cho kỹ nghệ giấy Tàu, khai thác Bô xít cho kỹ nghệ nhôm Tàu … 

Và như thế, chỉ trong vài năm sau, đất đai vùng cao nguyên toàn đất nước Việt Nam sẽ khô cằn. Sống ở đồng bằng sông Hồng, hay sông Cửu Long, người nông dân Việt Nam không còn làm chủ của những cơn nước lớn nhỏ hay những ngọn thủy triều cao thấp nữa, vì thượng nguồn sông Hồng và sông Cửu Long bên kia biên giới đã bị Tàu Cộng cho xây bừa bãi những đập thủy điện, ngăn chận dòng nước và đất lắng đọng (sédiments) mầu mỡ phì nhiêu của hai đồng bằng sông Hồng và sông Cửu Long (ngày nay nước phèn đã vào sâu vào miền Hậu giang, nước mặn đã lên tận miệt vườn).

 Sáng hôm nay, nhân đọc bài tản mạn của bạn Mai Thanh Truyết, tôi rùng mình khi bạn Truyết cho biết (vì tôi hoàn toàn không biết, vì quá vô tình hay thờ ơ !) là ngày lễ kỷ niệm Ngàn năm Thăng Long là ngày 1 tháng 10 năm 2010 nầy, trùng ngày với ngày Quốc khánh Tàu Cộng, và kinh phí cho buổi lễ là 94 ngàn tỷ Đồng Việt Nam (VNExpress) tương đương với 4,5 tỷ Mỹ kim (1tỷ Đồng # US$50.000 ở thời điểm 2010). Với một kinh phí tương đương gần 10% ngân sách quốc gia chỉ để cho “lễ hội”. Quả thật Việt Nam quá sang trọng và chịu chơi! Tôi thật ngao ngán, trong một thời kỳ củi châu gạo quế đang trên đà khủng hoảng kinh tế mà dùng 10% ngân khoản quốc gia để làm một cái lễ kỷ niệm. 

Mà kỷ niệm cái gì? 

Khi Lý Công Uẩn dời đô ra Thăng Long, là để đánh dấu một kỷ nguyên mới, để nói rằng: một ngàn năm đô hộ của Tàu đã qua, thời gian tranh tối tranh sáng từ tranh chấp sứ quân đến học đòi quân chủ đã qua; bắt đầu từ đấy (năm 1010) dời đô từ Hoa lư chật hẹp đến Thăng Long rộng mở là để đánh dấu một nền tự chủ của dân tộc Việt, và bắt đầu từ đấy là sự trưởng thành của nền quân chủ đầy Việt tánh … Từ một Hoa Lư hiểm trở, bao bọc bởi những sườn núi, thoát ra Thăng Long mở rộng quang đảng, nằm giữa sông Hồng, trên một đồng bằng rộng rãi. 

Sau một ngàn năm đen tối, Hán thuộc, dời đô từ Hoa Lư đến Thăng Long là đánh dấu mở đầu một thời đại mới, thời đại tự chủ. Một kỷ nguyên mới, với những thăng trầm, Đinh Lê Lý Trần Lê Nguyễn,… từ Tống rồi Thanh qua Nguyên và Minh hay Thanh, mỗi triều đại Trung Hoa, dù người Hán tộc, Mông cổ hay Mãn thanh, mỗi thời kỳ đều có thử sức, có khi một lần, có khi nhiều lần, đem đại binh qua quyết chinh phục nước Việt ta. Nhưng vào mỗi thời đại quân đội Tàu đều gặp những anh hùng Việt Nam đánh cho tời bời vứt giáo, cởi giáp chạy về Bắc. Từ ngày Ngô Quyền giết tướng Nam Hán là Hoàng Thao trên sông Bạch Đằng (939), rồi như cái lệ, từ Lê Đại Hành phạt Tống (981) xưng Vương, rồi Lý thường Kiệt, tướng nhà Lý, hai năm đánh Tống (1075-1077) đến Trần Hưng Đạo, tướng nhà Trần ba lần bình Nguyên (1258, 1284-1285, 1287), rồi Lê Lợi (1418-1427) mười năm kháng quân Minh phục quốc, và Hoàng đế Quang Trung (1789), chỉ một trận huy hoàng dẹp quân Thanh, ... bao chiến thắng của bao anh hùng phương Nam đại phá Bắc quân giữ bờ cõi non sông cho dân tộc Việt, cho đất nước Việt. 

Có những cuộc chiến chậm chạp dai dẳng, như Trần Hưng Đạo phải ba lần ra quân, giặc Nguyên mới từ bỏ, có những cuộc chiến dài đăng đẳng phải gần mười năm kháng chiến nằm gai nếm mật, Lê Lợi mới đuổi được quân Minh, nhưng cũng có cuộc chiến chớp nhoáng chỉ trong vài ngày là phá tan quân thù như Hoàng đế Quang Trung Nguyễn Huệ, chỉ cần năm ngày đuổi quân Thanh vế bên kia biên giới. 

Kỷ niệm?

·       Phải, nhưng phải kỷ niệm những lần đại thắng quân Tàu xâm lược.

·       Phải, nhưng phải kỷ niệm những lần toàn dân đoàn kết trước mọi ngoại xâm.

·       Phải, nhưng phải kỷ niệm sau một ngàn năm thăng trầm nhưng vẫn giữ được tinh thần dân tộc, con người và văn hóa Việt Nam. 

Vì mặc dù sau 200 năm Trịnh Nguyễn phân tranh, sau gần 100 năm Pháp thuộc, sau 70 năm Cộng sản cầm quyền Thăng Long, ngày nay Hà Nội vẫn còn giữ được sắc thái Việt Nam và cả nước Việt nam vẫn còn nói chung một ngôn ngữ. 

Nhưng sau ngày 1 tháng 10 năm 2010? 

Có còn chắc Hà nội vẫn còn là Thăng Long không?

Người dân Việt Nam ở Hà nội còn mãi mãi là người Việt Nam không? 

Và đất nước Việt nam? Và giang sơn Việt Nam? Mãi mãi vẫn còn là Việt Nam? Khi 1/3 biên giới không còn nữa : Thác Bản Giốc? Ải Nam Quan? Hoàng sa, Trường sa? Khi những khu rừng trên Cao nguyên đã bị người «lạ» mướn ở, khi những vùng … những vùng … làm sao dân biết cho hết, làm sao kiểm soát được những ai thực sự là chủ nhơn đất nước Việt nam ngày nay? Ta hay Tàu? 

2. Dân tộc sanh tồn:

Nam quốc sơn hà Nam đế cư

Tiệt nhiên định phận tại thiên thư 

Anh hùng Lý Thường Kiệt đã nhận định như vậy, trước khi đánh tan quân nhà Tống bên bờ sông Như Nguyệt (năm 1075). Đó là bản tuyên bố độc lập và chủ quyền của dân tộc Việt đầu tiên của lịch sử Việt Nam. Lời tuyên bố khẳng định:”Đây là không gian sanh tồn của dân Nam” 

Đất Nam do Vua nước Nam trị. Từ đời nhà Lý, từ nay, từ ngày dời đô ra Thăng Long, dân tộc Việt đã khẳng định rằng: chúng ta là dân nước Đại Cồ Việt (Năm 968, Vua Đinh Tiên Hoàng sau khi dẹp tan nạn sứ quân, thống nhứt đất nước, lên ngôi, đặt tên nước là Đại Cồ Việt), khác hẳn với dân Hán, bên Tàu, phía Bắc rồi. Năm 1054, Vua Lý Thánh Tôn đổi tên nước là Đại Việt. Và từ đấy, nước ta tuy có những tên gọi Việt Nam (Gia Long – 1804 và ngày nay) hay Đại Nam (Minh Mạng -1828) nhưng không bao giờ chúng ta nhận chúng ta là người An Nam cả, như các triều đình Tàu muốn. Bài thơ của Đại tướng Lý Thường Kiệt, khi đã bình Tống đã nói đến Chủ quyền của Vua và dân Việt, đã khẳng định không gian Sanh tồn của dân tộc Việt. 

Đến năm 1427 sau khi đã chém đầu Liễu Thăng, đánh bại quân Minh ở Chi Lăng, đuổi quân nhà Minh về Tàu. Nguyễn Trãi bằng bài Bình Ngô đại cáo, tuyên bố một lần nữa chủ quyền của Vua tôi đất Việt, và khẳng định không gian sanh tồn của dân tộc Việt, khác với không gian sanh tồn của dân tộc Hán.….

Như nước Đại Việt ta từ trước,

Vốn xưng nền văn hiến đã lâu,

Nước non bờ cỏi đã chia,

Phong tục Bắc Nam cũng khác;

Từ Triệu, Đinh, Lý, Trần

Bao đời xây nền độc lập;

Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên

Mỗi bên hùng cứ một phương;

Tuy mạnh yếu có lúc khác nhau,

Song hào kiệt thời nào cũng có 

3. Để kết luận: 

Và ngày hôm nay, trong không khí bán nước, dâng đất dâng biển dâng hải đảo, bán núi rừng cho Tàu, người dân Việt Nam phải tỉnh dậy và đứng lên. 

Phải chăng đã đến lúc người dân cần phải đứng lên để tự cứu lấy mình? 

Bạn Mai Thanh Truyết đã đặt câu hỏi nầy! 

Tôi xin nói thêm, cả người dân Việt Nam ở hải ngoại cũng như ở quốc nội. 

Và tôi cũng cùng chung bạn Mai Thanh Truyết cùng nhận xét và kết luận: 

Ngàn năm Thăng Long sắp đến không phải để đánh dấu mối vinh quang của

 dân tộc mà là một dấu ấn, chuẩn bị cho chính sách đô hộ lần thứ 5 của

giặc Tàu, tiếp nối ngàn năm Việt Nam bị Tàu đô hộ trong quá khứ. 

Từ nay, nếu để người tàu Quảng Đông gặp người Việt chúng ta không còn gọi chúng ta là “Dế Nản dành” nữa mà là “Thòn dành” thì ôi thôi, tội nghiệp cho người Việt chúng ta lắm! (Dế Nản dành - Việt Nam nhân - người Việt Nam, Thòn dành - Đường Nhân, người Đường, người Tàu). 

Và cũng thừa cơ hội, xin gởi quý bạn đọc một thành ngữ quen thuộc bằng tiếng Quảng Đông, chúng tôi đã được nghe ở Sài Gòn thời trước 30 tháng tư năm 1975: “Mậu thén cún sản cỏn, chỉ khán cún sản khầu xì” - Đừng nghe Cộng sản nói, chỉ nhìn cộng sản làm, để người Việt chúng ta nghe dần dần tiếng Quảng Đông cho quen lỗ tai (!) 

Thành ngữ nầy hình như của một vị cựu lãnh đạo miền Nam Việt nam, nhưng khi ổng nói hổng ai nghe! 

Mong kỳ nầy mọi người Việt Nam ráng mở mắt ra để nhìn “cún sản khầu xì”. 

Và bịt lỗ tai lại để khỏi nghe lời đường mật của “cún sản cỏn”! 

Mong lắm! 

Phan Văn Song

 

 

Tản Mạn về Ngàn Năm Thăng Long


Thưa Bà Con,

Cách đây vào đầu tháng 6,2020, CSBV đã cho đập bể bức tường Gốm sứ dài 5 km, xây dựng năm 2010 để đánh dấu Ngày Ngàn năm Thăng Long - 1/10/2010, nhằm trình bày lịch sử Việt Nam dưới nhãn quan người cộng sản. Bức tường trên tiêu tốn trên 1000 tỷ đồng Việt Nam trong Ngày 1000 Thăng Long năm 2010 chỉ dài 1950 mét mà thôi. Người viết không biết khi kéo dài bức tường gốm sứ ra gần 5Km đã tiêu tốn thêm bao nhiêu nữa?

Và ngày khánh thành 1.000 Thăng Long năm 2010 chính là ngày Quốc Khánh của Trung Cộng. Thiết lập dự án xây dựng nhằm mục đích rút ruột công trình, và đập phá để chuẩn bị làm một dự án khác để tiếp tục …rút ruột nữa. Đó chính là đỉnh cao của trí tuệ.


Và Ngày Quốc khánh của Trung Cộng 1-10 – 2020. CSBV lại tổ chức Ngày Ngàn Năm Thăng Long +10 để chào mừng …đàn anh nước lớn. Tên gọi Ngàn Năm Thăng Long không phải để vinh danh Ngày Toàn Dân Đứng Lên dành lại Độc Lập do Ngô Quyền năm 939, mà CSBV chỉ nhằm thêm một lần nữa phủ phục trước …bệ rồng của họ Tập mà thôi.

 


 


Hoàng thành Thăng Long


Nhìn về cách đây 23 năm, Việt Nam đã tổ chức đại lễ Ngàn Năm Thăng Long. Buổi lễ diễn ra ngày 1/10/2010. Ông Lê Tiến Thọ, Thứ trưởng Bộ Văn hóa, Thể thao, và Du lịch, Chủ tịch Ban Chỉ đạo Quốc gia kỷ niệm 1000 năm Thăng Long là người tổ chức và điều hành buổi lễ nầy.

Kinh phí cho buổi lễ là 94 ngàn tỷ Đồng Việt Nam (VNExpress) tương đương với 4,5 tỷ Mỹ kim (1 tỷ Đồng # US$50.000 thời điểm 2010). Với một kinh phí tương đương gần 10% ngân sách quốc gia (năm 2010) chỉ để cho "lễ hội". Quả thật Việt Nam đi đầu so với thế giới về việc phí phạm cho những cuộc vui chơi vô bổ nầy.

Nhưng chưa hết, vì buổi lễ diễn ra vào giữa mùa mưa Hà Nội, cho nên xác suất mưa rất cao, và mái che của sân vận động Mỹ Đình, nơi hành lễ không đủ để che trên dưới 40.000 người dự khán. Vì vậy, có dự án dùng phi cơ "bắn mây" để ngăn mưa trong ngày khai mạc. Theo VNExpress, mỗi lần "bắn mây" trong 3 ngày có thể tiêu hết hơn 1 tỷ Mỹ kim.

Trên đây là kinh phí dự trù cho 3 ngày "lễ hội", nhưng chắc chắn kinh phí thực sự sẽ "phải" lớn hơn nhiều vì những "rò rỉ" trong thời gian xây dựng và chuẩn bị!


Chương trình đại lễ rất đồ sộ. Theo dự trù, ngày khai mạc sẽ được tiến hành tại vườn hoa tượng đài Lý Thái Tổ và đường Đinh Tiên Hoàng chung quanh hồ Hoàn Kiếm. Sẽ có diễn binh và diễn hành tại Quảng trường Ba Đình. "Chương trình kỷ niệm sẽ được tổ chức trọng thể, sinh động, đậm đà bản sắc dân tộc, truyền thống lịch sử, văn hóa", đó là lời của một thành viên trong Ban chỉ đạo.

Nhưng cho đến hôm nay (12/8/2010), nhiều người dân Hà Nội, cũng như trong nước vẫn không hiểu buổi lễ hội nầy có mục đích để "mừng" cái gì? Vì, Ngày Đại lễ đã được Thủ tướng cộng sản ấn định khai mạc vào 1 tháng 10, rơi đúng vào ngày Quốc khánh của Trung Cộng. Đây là một sự trùng hợp vô tình hay cố ý, và chính vì vậy mà người dân hoang man!

Vài dòng tản mạn trong bài viết nhằm mục đích khơi dậy vài tự ái dân tộc, nếu còn sót lại trong lòng người dân Việt ở cả trong lẫn ngoài nước.

Một ngàn năm Thăng Long là một ngày đánh dấu mốc thời gian từ lúc tổ tiên dân Việt dành lại nền độc lập tự chủ thoát khỏi gần 1000 năm bị giặc Tàu đô hộ. Mà nay, Việt Nam lại tổ chức đúng vào ngày quốc khánh của kẻ thù truyền kiếp (cho đến ngày nay và cả ngàn sau nữa).

Đây có phải là một sự trùng hợp ngẫu nhiên hay không? Cá nhân người viết nghĩ là không mà là một chủ đích có tính toán kỹ lưỡng của đảng Cọng sản Việt Nam.


Vì, qua quá trình lịch sử trong vòng vòng 20 năm trở lại đây, rỏ ràng là đường lối, chính sách phát triển đều "rập khuôn" theo hướng phát triển của Tàu; thậm chí những sự khai thác khoáng sản, rừng phòng vệ, cùng những xây dựng khu kinh tế duyên hải miền Bắc đều nằm gọn trong tay những nhà đầu tư TC.

Như vậy có phải là Độc lập chăng?

Như vậy có phải là Tự chủ chăng?

Có xứng đáng tiêu tốn gần 10% ngân sách quốc gia cho những ngày lễ hội thể hiện một tinh thần nô lệ cho ngoại bang, trong lúc 1/3 dân số còn sống dưới mức nghèo tuyệt đối theo định nghĩa của Liên Hiệp Quốc là 1 Mỹ kim/ngày?

Trong Tuyên ngôn Thiên niên kỷ của Liên Hiệp Quốc mà Việt Nam đã phê chuẩn, trong đó một số giá trị căn bản giữ vai trò thiết yếu trong quan hệ quốc tế của thế kỷ 21 là:

·         Về Tự do: …Điều hành đất nước theo nguyên tắc dân chủ, có sự tham gia của người dân và trên căn bản ý chí của người dân là bảo đảm tốt nhứt cho việc thực hiện quyền tự do nầy.

·         Về Bình đẳng:… Không được phép tước đoạt cơ hội thụ hưởng kết quả từ hoạt động phát triển của bất cứ cá nhân nào hoặc dân tộc nào.

·         Về Khoan dung:… Con người phải tôn trọng lẫn nhau, trong sự đa dạng về tín ngưỡng, văn hóa, và ngôn ngữ.

Bản tuyên ngôn còn nêu rõ ý thức và hành động về hòa bình, an ninh và giải trừ quân bị, về phát triển và xóa đói giảm nghèo, về việc bảo vệ môi trường chung, về nhân quyền, dân chủ và điều hành tốt, về việc bảo vệ những người dễ bị tổn thương…


Tất cả chỉ nhằm vào mục đích là thế giới cùng nhau phát triển theo chiều hướng toàn cầu hóa nhắm vào 3 mục tiêu: 1- Phát triển xã hội, 2- Tăng trưởng phúc lợi cho người dân, và 3- Bảo vệ môi trường.

Trong tất cả những ghi nhận trên của Bản Tuyên ngôn, Việt Nam cho đến hôm nay vẫn chưa thực hiện được điều gì cả mà còn làm cho đất nước, xã hội Việt Nam ngày càng tệ hại thêm lên. Người dân ngày càng trực diện với với nhiều nỗi đau thường trực, nào là tệ trạng nguồn nước sinh hoạt và thực phẩm tiêu dùng, nào là tệ trạng y tế cùng hạ tầng cơ sở như đường xá, cầu cống ngày càng xấu thêm, nào là tình trạng đạo đức suy đồi qua hệ hệ thống giáo dục còn quá lạc hậu. Và còn bao nhiêu tệ trạng khác nữa!

Người viết đã làm 10 youtube, mỗi youtube dài khoảng 13 phút. Đã chiếu vào tháng 9/2010, trước ngày tổ chức 1000 năm Thăng Long một tháng. Những youtube nói lên tệ trạng ở Việt Nam trong việc tổ chức 1000 năm Thăng Long như:

·         Thực chất giáo dục Việt Nam Phần I, II, và III;

·         Thăng Long ngập rác;

·         Thăng Long thực phẩm nhiễm độc;

·         Thăng Long văn hóa suy đồi;

·         Thăng Long ngàn năm văn hiến;

·         Thăng Long nín thở;

·         Thăng Long không còn nước sạch;

·         Thăng Long thời đại cộng sản gian ác;

·         Thăng Long chìm trong ô nhiễm;

·         Thăng Long mầm mống dịch bệnh.

***

Và 10 năm sau, tất cả vấn đề của Việt Nam dưới sự quản lý của CSBV không những vẫn còn tồn đọng như cũ mà ngày càng trầm trọng thêm hơn dù kỹ thuật và công nghệ thế giới đã đi hia bảy dặm. Và Việt Nam ngày càng đi…thụt lùi…

·         Về giáo dục: Tệ trạng giữa thầy trò, cô trò và giữa học sinh với nhau tương đối còn hiềm. Như hiện tại, mở ra bất cứ tờ báo đảng nào trong trên 800 báo, chúng ta sẽ thấy những hàng tít như sau: - Cô giáo bị bắt phải tiếp khách TC, - Thầy và trò trao đổi xác thịt để đổi lấy bằng tốt nghiệp! – Đám nữ sinh thoát y bạn học trước hàng chục nam sinh đứng ngồi chung quanh reo hò…! V.v…;

·         Về y tế: Bịnh ung thư ngày càng tăng kinh khủng, hàng năm có thêm 150.000 nạn nhân mới và số tử vong trên dưới 50.000 bệnh nhân, có thể nói cao nhứt thế giới về tỷ lệ dân số. Nguyên nhân là do việc xử dụng hóa chất độc hại bừa bãi trong phân bón, kích thích tố tăng trưởng, bảo quản chống mốc, chống hư thúi, hóa chất làm chín, làm ngọt trái cây. Và nhất là hóa chất pha trộn trong thực phẩm…

·         Về ô nhiễm không khí: Về mức tăng trưởng số lượng, năm 2010 Hà Nội hay Sài Gòn có khoảng trên dưới 2 triệu xe gắn máy và xe hơi. Bây giờ, năm 2020, con số tăng lên trên 12 triệu. Chỉ số Phẩm chất Không khí – Air Quality Index – AQI hầu như không quá 100 cho những năm 2010, mà hôm nay từ tháng 9, 2019 cho đến nay 6,2020, ở hai nơi trên chưa bao giờ chỉ số AQI dưới 150 đơn vị, Có ngày vượt qua trên 300 đơn vị. Theo khuyến cáo của WHO, khi chỉ số lên quá mức 150 đơn vị, người dân được khuyên ở trong nhà và đóng kín các cửa sổ lại vì đã đến mức độc hại rồi!

·         Về rác thải sinh hoạt: Ước tình vào năm 2010, lượng rác thải trung bình của một người dân vào khoảng 100 gr/ngày. Năm 2020, con số vượt lên 500 gr/ngày. Với ước tinh dân số tại Hà Nội và Sài Gòn là 12 triệu. Lượng rác thải hàng ngày khoảng 6.000 tấn/ngày. Tất cả đã quá tải cho nhân viên thu gom rác và nhà máy cùng bãi rác chứa rác! Đây là một vấn nạn quốc gia mà đất nước vẫn …phon phon tiến lên xã hội chủ nghĩa…

·         Và còn biết bao vấn nạn khác như; - Văn hóa dân tộc ngày càng biến chất thành một loại văn hóa của người dân thời Trung cổ trong giai đoạn sơ khai, - Nhân phẩm con người được rao bán, trao đổi như…một món hàng, - Các danh từ như danh dự, trách nhiệm, đạo lý, dân tộc, tình yêu quê hương…dường như không có trong “tự điển” sinh hoạt của người cộng sản Việt Nam; nếu có, chỉ còn là quê hương hay dân tộc dưới tấm bảng chỉ đường của Đảng mà thôi!

Mười năm phát triển Đất và Nước là như thế đó!

Mười năm trôi qua sau Ngày 1000 Thăng Long, tất cả những vấn nạn xảy ra cho 10 năm trước vẫn còn tồn đọng và còn có khuynh hướng trầm trọng hơn nữa. Trong lúc thế giới đã bắt đầu bỏ qua công nghệ 5G còn xài cáp quang trên đất, dưới biển, trong không khí và đã đem công nghệ thông tin lên khỏi bầu khí quyển và từ đó phát sóng tiếng nói, hình ảnh với chi tiết từng mm về trái đất.

Con người đã bắt đầu nghĩ đến và thực hiện những chuyến du hành ngoài không gian. Trong lúc đó, CSBV vẫn còn loanh quanh với miếng cơm, manh áo, còn tìm cách ‘bốc lột người dân qua tiền thuế từng kilo rác thải mỗi ngày!

Con đường kinh qua xã hội chủ nghĩa sao mà …kinh hãi quá đi!

Vì vậy,

Phải chăng đã đến lúc người dân cần phải đứng lên để tự cứu lấy mình?

Câu hỏi trên xin dành cho tất cả bà con trong và ngoài nước suy nghĩ, suy nghĩ để cùng tháo gở việc thực thi qua lệnh truyền trong quân đội TC ngày hôm nay dưới ánh sáng Hội nghị Thành Đô là:

Lộ ố Nàm phồ - Lấy vợ An Nam

Dìu ố Nàm sình – Tiêu tiền An Nam

Chì ố Nàm tì - Ở đất An Nam 

Lịch sử sẽ ghi thêm một tội ác của cường quyền, cam tâm làm nô lệ và dẫn dắt cả dân tộc đi làm nô lệ cho kẻ thù truyền kiếp là Trung Cộng.

Ngàn Năm Thăng Long + 10 không phải để đánh dấu mối vinh quang của dân tộc mà là một dấu ấn ô nhục, chuẩn bị cho chính sách đô hộ lần thứ 5 của giặc Tàu, tiếp nối ngàn năm Việt Nam bị Tàu đô hộ trong quá khứ.

Và, Ngàn Năm Thăng Long + 13 tức 2023 có còn tiếp tục tổ chức ăn mừng tại Hà Nội nữa hay không?

Hay là toàn cõi Việt Nam đã trở thành tỉnh “QUẢNG NAM” của Thiên triều???

 Mai Thanh Truyết

Westminster 9-2010

Hiệu đính 10-6-2020

Houston – Hiệu đính 31/1/2023

Ghi chú: Quý vị có thể vào Google ghi "Ngàn Năm Thăng Long Mai Thanh Truyết" sẽ tìm thấy 10 youtube kể trên

 

 


Wednesday, August 23, 2023

 

Lượm trên mạng vài quan điểm về sự phi toàn cầu hóa vì việc áp đặt “tòn cầu hóa” của nhóm quyền lực ngầm trên thế giới đã tạo ra sự xáo trộn toàn xã hội o83 khắp nơi.

Phải chăng đã đến lúc cần “xoay trục” trở về các nến dân chủ áp dụng trong từng điều kiện đặc thù của mỗi quốc gia cá biệt?

*** 

Thế giới đang “phi toàn cầu hóa

Xu hướng bảo hộ kinh tế của chính quyền Trump phản ánh một xu thế sâu xa, được Le Monde ghi nhận trong phụ trương kinh tế, với bài “Phi toàn cầu hóa đang diễn ra”. Dấu hiệu mới nhất, theo Le Monde, là báo cáo của Hội nghị Liên Hiệp Quốc về thương mại và phát triển (Cnuced/ UNCTAD), công bố hôm 6/6, theo đó, đầu tư trực tiếp từ nước ngoài sụt giảm mạnh (gần 500 tỉ so với 2007), cùng lúc với lợi nhuận do đầu tư mang lại cũng giảm (6,7% so với 8,1% năm 2012).

Hội thảo về “Rạn rứt lớn của nền dân chủ

Về cuộc khủng hoảng hiện nay ở phương Tây, Le Figaro - cùng Fondation Tocqueville và cơ quan tư vấn Mỹ Atlantic Council - tổ chức một hội nghị khoa học lớn hôm nay, với tên gọi “Nền dân chủ phương Tây thế kỷ XXI, được sự tham gia của 150 nhà tư tưởng Pháp và quốc tế hàng đầu. Một trong các điểm được nhấn mạnh là sự rạn nứt trong nội bộ các xã hội dân chủ, giữa một bên là giới tinh hoa và bên kia là dân chúng.

Giới tinh hoa, mà nhà tiểu luận người Anh David Goodhart mệnh danh là nhóm Anywhere, chiếm khoảng 20 đến 25% dân số, với học vấn cao hơn, khả năng di động dễ dàng, là nhóm được hưởng lợi trong quá trình toàn cầu hóa, cũng là những người ủng hộ tiến trình này. Ngược lại là nhóm Somewhere, chiếm khoảng 50% dân số, sống gắn với các truyền thống, giá trị, với một vùng đất nhất định. Nhóm này được coi là những người bị thua thiệt trong toàn cầu hóa.

Nhà báo Brice Couturier thì lưu ý đến hai mặt trận mà “các nền dân chủ tự do phải đối mặt. Một bên là các chế độ dân chủ phi tự do, nhân danh đa số mà tấn công vào các quyền tự do cá nhân và Nhà nước pháp quyền, và bên kia là các chế độ độc đoán nhân danh tự do, nhân danh “các định chế (được coi là) hoàn toàn độc lập và mang tính kỹ thuật(Đây là trường hợp Hoa Kỳ hiện nay dưới thời TT Joe Biden), để đưa ra các quyết định chính trị không chịu sự kiểm soát của các thể thức dân chủ. Liên Hiệp Châu Âu bị nêu ra như một ví dụ.

Liên quan nhiều chiều giữa hai nguyên lý dân chủtự do, khi thì phối hợp, nhưng đôi khi đối lập với nhau, là một vấn đề cổ điển của chính trị học, đó là lưu ý của nhà triết học Pháp Marcel Gauchet. Câu hỏi đặt ra là làm thế nào để phối hợp quyền của cá nhân với quyền tập thể, của đa số, cụ thể như trong lĩnh vực di dân tị nạn, được coi là một trong các thách thức hàng đầu của Liên Âu.










 

Monday, August 14, 2023

 

Một cuộc đời quá đáng phục -

CỰU ĐẠI ÚY THƯƠNG PHẾ BINH QUÁCH VĨNH TRƯỜNG

 Cách đây khoảng 8 năm, tình cờ tôi đã có dịp theo chị tôi đến thăm nhà một người anh đã từng làm việc với chị tại Đài Phát Thanh Quân Đội trước 1975. Căn nhà nhỏ, đơn sơ xanh mát với những chậu lan và những bụi hồng đang nở hoa thật xinh xắn. 

 Bước vào trong nhà, tôi nhìn thấy: hai tấm Huân Chương với hàng chữ  “Tổ Quốc Tri Ân” có dấu ấn của Tổng Thống Việt Nam Cộng Hòa được đóng khung trang trọng giữa phòng khách, và những bức tranh sơn dầu thật đẹp treo trên tường của hoạ sĩ chủ nhà, cựu đại úy Quách Vĩnh Trường, người thương phế binh đã mất đi:

-cánh tay trái

-chân trái

-ngón tay cái của bàn tay mặt

-bể xương gò má

-và bị thủng cả hai màng nhĩ.

 

NGƯỢC DÒNG THỜI GIAN trở về quá khứ những ngày trên quê hương Việt Nam.

NĂM 1965 Cựu đại úy Quách Vĩnh Trường tốt nghiệp Trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt khóa 20.

NĂM 1966, trong lúc đang phân công tác tại bộ chi huy ở Gò Công thì bị Việt Cộng quăng lựu đạn vào căn cứ. Khi thấy quả lựu đạn, ông đã hét lớn kêu mọi người nằm xuống rồi CHẠY ĐẾN ĐÁ cho quả lựu đạn văng ra ngoài. 

Không ngờ lựu đạn nổ tung, làm cho ông bị thương tật rất nặng NHƯNG ĐÃ CỨU SỐNG được gần 30 đồng đội hiện diện nơi đó. Ông đã phải nằm bịnh viện hơn một năm và không ai tin ông có thể sống sót. Năm ấy ông vừa tròn 26 tuổi! 

NGƯỠNG MỘ chàng thanh niên anh hùng, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đích thân đến Tổng Y Viện Cộng Hòa gắn Đệ Ngũ Đẳng Bảo Quốc Huân Chương kèm Anh Dũng Bội Tinh với Nhành Dương Liễu để tưởng thưởng sự hy sinh cao cả của ông. 

Khi xuất viện, ông được cho giải ngũ với mức độ tàn phế 170% nhưng ông đã tìm mọi cách để XIN TIẾP TỤC Ở LẠI PHỤC VỤ trong quân đội.

Vì là người đầu tiên xin ở lại sau khi được giải ngũ, ông đã gặp nhiều khó khăn nhưng ông vẫn kiên trì cho đến khi được Thủ Tướng Trần Văn Hương ký giấy chấp thuận.

Ông về làm việc tại đài Phát Thanh Quân Đội với chức vụ truởng ban nghiên cứu từ năm 1968 đến 1975.

Vừa làm việc vừa ghi danh học tại Đại Học Luật Khoa Sài Gòn, ông đã tốt nghiệp THỦ KHOA Luật ngành tư pháp năm 1974. 

Trong những năm ở trường Luật, ông quen biết cô Nguyễn thị Bích Kiều, một sinh viên xinh đẹp xuất thân từ một gia đình giàu có tiếng tại Long An. Có một lần trong lúc đi xe bus đến trường ông đã bị té, bị thương và cô Bích Kiều TÌNH NGUYỆN giúp đỡ đưa đón ông bằng xe nhà trong suốt năm học cuối của trường luật. 

Sau biến cố 30 tháng 4, 1975 ông bị chính quyền Cộng Sản ghép vào tội làm gián điệp và quản chế rất gắt gao. Ông mưu sinh bằng cách lấy bánh mì tại lò rồi đi bán cho cư dân vùng lân cận. Cô Bích Kiều VẪN LUÔN ở bên cạnh giúp đỡ ông. 

NĂM 1977, bất chấp sự chống đối của gia đình, cô Bích Kiều cương quyết thành hôn với ông và ông bà đã sống hạnh phúc đến ngày hôm nay.

NĂM 1982 ông bà hạ sinh một người con trai đặt tên là Quách Vĩnh Tiến.

NĂM 1986 gia đình ông bà định cư tại Hoa Kỳ dưới dạng tị nạn chính trị. 

Khi đến Mỹ ông ghi danh vào đại học ngành hội họa, học cách phục hồi hình ảnh hư cũ và học Graphic design. Với kiến thức về Photoshop, ông đã đóng góp rất nhiều trong việc phục hồi những bức hình hư hại vì thời gian cho cuốn “Lược Sử Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà” dầy 900 trang của cựu đại tá Trần Ngọc Thống, cựu thiếu tá Hồ Đắc Huân và cựu trung uý Lê Đình Thụy đồng soạn và xuất bản năm 2012. Ông cũng giúp phục hồi hình ảnh, giấy tờ, tài liệu, giúp nhiều cựu quân nhân VNCH hoàn tất hồ sơ HO. 

Noi gương cha, sau khi tốt nghiệp cao học ngành tâm lý học, Quách Vĩnh Tiến con trai đã gia nhập Quân Đội Hoa Kỳ.

NĂM 2010 Quách Vĩnh Tiến được bầu chọn là chiến sĩ xuất sắc nhất tiểu bang California.

NĂM 2018 Quách Vĩnh Tiến được báo Quân Đội Hoa Kỳ vinh danh là người phục vụ cho cựu chiến binh Hoa Kỳ xuất sắc nhất.

Quách Vĩnh Tiến lập gia đình với một nữ quân nhân Hoa Kỳ thuộc binh chủng Thủy Quân Lục Chiến và có một cháu gái. 

NĂM 2003 bác sĩ cho biết ông Quách Vĩnh Trường bị ung thư ruột.

NĂM 2016 bác sĩ lại cho biết ông bị ung thư nhiếp hộ tuyến.

Với ý chí can trường “không đầu hàng nghịch cảnh”, ông đã vượt qua tất cả và ngày nay bác sĩ cho biết ông KHÔNG CÒN dấu hiệu ung thư. 

Năm nay ông 83 tuổi. Thuợng đế đã bắt ông sống với một thân thể không lành lặn nhưng ĐÃ BAN cho ông vị thiên thần khả ái Nguyễn thị Bích Kiều, một người bạn học, bạn đời, KHÔNG MÀNG LỢI DANH luôn đi bên cạnh yêu thương và ủng hộ ông. 

Năm ngoái khi chúng tôi có dịp ghé thăm ông bà, vẫn với gương mặt hiền lành và giọng nói từ tốn, ông cho chúng tôi xem hình ông chụp cháu nội và nói:

- “ Bé Sydney Vĩnh Quách năm nay mới 4 tuổi nhưng đã nói khi lớn cháu muốn gia nhập Quân Đội như ông nội và bố mẹ”.

Cô bé thường ôm hôn lên cánh tay cụt của ông và nói:

- “Ông ơi, con rất yêu ông, con muốn giống ông, ông là một anh hùng” 

Xin gởi đến anh hùng Quách Vĩnh Trường và tất cả các cựu quân nhân của Quân Lực VNCH lời tri ân sâu sắc nhất nhân dịp kỷ niệm ngày Quân Lực Việt Nam Cộng Hoà 19 tháng 6.

30 người thoát chết khi ông đá trái lựu đạn nổ, giờ ở đâu. Có còn nhớ người hy sinh cứu mình, có tri ân sâu sắc không. 

 Chân dung bà Bích Kiều do ông Quách Vĩnh Trường vẽ chỉ với 4 ngón tay của mình. Đây là bức tranh sơn dầu treo trên phòng khách nhà ông!