CON ĐƯỜNG
DÂN CHỦ PHÁP TRỊ CỦA GIÁO SƯ NGUYỄN NGỌC HUY
HƯỚNG
ĐI CHO VIỆT NAM TƯƠNG LAI
Lời
người viết: Phát biểu của người viết tại buổi chiếu phim
“Theo Giòng Sử Việt: Giáo sư Nguyễn Ngọc Huy, kiến trúc sư xây dựng nền Dân Chủ
Pháp Trị qua mọi thời đại do Cộng đồng người Việt Quốc gia tại Houston và vùng
Phụ cận và Vietnam Film Club ngày 26/10/2025 tại Houston.
“Dân chủ không thể xây bằng khẩu hiệu, mà bằng luật pháp và đạo
đức.” Nguyễn Ngọc Huy
NGƯỜI
KHAI MỞ MỘT CON ĐƯỜNG
Thưa Quý vị,
Khi nhắc đến Giáo sư Nguyễn
Ngọc Huy, tôi không chỉ nhớ đến một học giả hay một chính khách, mà là một
nhà khai sáng chính trị, người đã dành trọn đời để xây dựng nền tảng tư tưởng
cho một Việt Nam tự do, pháp trị và nhân bản.
Giữa những năm tháng bạo lực
và độc tài, khi nhiều người chọn con đường đấu tranh bằng súng đạn, ông chọn
con đường của lý trí, đạo đức và giáo dục. Ông tin rằng tương lai Việt Nam
không thể được dựng bằng hận thù hay quyền lực, mà chỉ có thể được xây bằng luật
pháp, đạo đức, và tinh thần trách nhiệm công dân.
Ngày nay, khi chúng ta nhìn lại,
con đường mà GS Huy đã mở ra không chỉ là một di sản tư tưởng, mà là một lời
chỉ đường cho thế hệ hôm nay và mai sau.
NỀN DÂN
CHỦ PHÁP TRỊ – TỪ TRIẾT LÝ ĐẾN HÀNH ĐỘNG
Tư tưởng dân chủ pháp trị của
Nguyễn Ngọc Huy bắt nguồn từ một nhận định sâu sắc:
Căn bệnh của xã hội Việt Nam
là nhân trị, trị bằng người, chứ không trị bằng luật.
Trong suốt thế kỷ qua, dân tộc
ta nhiều lần thay đổi thể chế, nhưng bản chất “nhân trị” vẫn còn đó. Vì vậy,
ông đề nghị phải thay nhân trị bằng pháp trị, và pháp trị chỉ có ý nghĩa
thật sự khi được đặt trong khuôn khổ dân chủ và đạo đức xã hội.
Ông từng nói:“Dân chủ không chỉ là lá phiếu, mà là kỷ luật của tự do; là luật pháp
được áp dụng bình đẳng cho tất cả.”
Đối với ông, tự do và luật
pháp là hai mặt của cùng một đồng tiền. Tự do mà không luật pháp là hỗn loạn;
luật pháp mà không tự do là độc tài. Do đó, con đường ông chọn không chỉ là
chính trị, mà là một hệ thống triết lý nhân bản:
- Lấy luật pháp làm nền,
- Lấy giáo dục công dân làm công cụ,
- Và lấy đạo đức xã hội làm linh hồn
của quốc gia.
Ông hiểu rằng dân chủ không thể
du nhập bằng súng ống hay nghị quyết, mà phải nẩy mầm từ văn hóa dân tộc, từ
ý thức tự trọng và tinh thần khai phóng của người dân.
Đó chính là dân chủ Việt hóa,
dân chủ mang linh hồn Á Đông, nhưng theo tinh thần pháp trị hiện đại.
VIỆT
NAM HÔM NAY – TÍNH THỜI SỰ CỦA TƯ TƯỞNG GS NNHUY
Điều làm nên tầm vóc của GS
Huy không chỉ là tri thức uyên bác về chính trị học, luật học hay tư tưởng dân
chủ Tây phương, mà là cách ông Việt hóa chúng trong bối cảnh xã hội Việt Nam,
nơi mà chính trị bị lấn át bởi quyền lực, và luật pháp bị đánh tráo bởi mệnh
lệnh cá nhân.
- Dân chủ pháp trị gắn với văn hóa dân tộc: Ông
đặt nền móng cho khái niệm “dân chủ pháp trị”, một ý niệm tưởng như Tây
phương, nhưng rất gần gũi với truyền thống pháp chính nhân hòa của Việt
Nam. Ở Việt Nam, dân chủ không phải bắt đầu từ cách mạng hay đả phá,
mà từ giáo dục ý thức công dân, tôn trọng luật pháp, và phát triển đạo
đức xã hội. Như ông từng nói: “Không thể có dân chủ nếu người dân chưa học cách sử
dụng tự do như một nghĩa vụ.”
- Dân chủ bảo vệ chủ quyền quốc gia: Trong
bối cảnh chiến tranh ý thức hệ và chia cắt, GS Huy nhận thấy: dân chủ
chỉ bền khi quốc gia độc lập, và quốc gia chỉ bền khi dân chủ được
thấm nhuần. Tư tưởng này ứng hợp với Việt Nam hiện nay: bảo vệ chủ
quyền đồng nghĩa với bảo vệ quyền công dân, và ngược lại.
3. Pháp
trị đi cùng với đạo đức: Ông khẳng định: “Pháp trị là hình thức cụ thể của đạo lý trong
chính trị.” Ở một đất nước từng bị cai trị bằng mệnh lệnh cá nhân, lời
nói ấy là một tiếng chuông thức tỉnh: luật pháp phải là công cụ bảo vệ con
người, không phải để áp đặt quyền lực.
4. Khai
sáng hơn là lật đổ: GS Huy chọn giáo dục, tổ chức và đối thoại
làm trụ cột thay vì bạo lực. Điều này ứng hợp với Việt Nam hôm nay: một
xã hội cần tái lập niềm tin, khôi phục ý thức công dân, và đi tìm dân chủ không
đối đầu, mà thăng hóa.
Nửa thế kỷ sau, Việt Nam vẫn còn
dậm chân tại chỗ và đứng trước những thách thức mà Nguyễn Ngọc Huy từng cảnh
báo:”Phát triển kinh tế nhưng thiếu
công lý; nhiều luật nhưng ít người tôn trọng luật; nói nhiều về đạo đức, nhưng
lòng tin xã hội bị xói mòn.”
Đó không chỉ là vấn đề của hệ
thống, của cơ chế mà là vấn đề của nền văn hóa chính trị, một nền văn
hóa chưa thấm nhuần tinh thần pháp trị.
Nếu GS Huy còn sống hôm nay,
chắc hẳn ông sẽ nhắc chúng ta rằng:’“Pháp trị không chỉ để cai trị, mà để bảo
vệ phẩm giá của từng công dân.”
Muốn xây dựng quốc gia văn
minh, Việt Nam phải bắt đầu lại từ gốc:
- từ pháp quyền thay cho nhân quyền giả
hiệu,
- từ phân quyền thay cho tập quyền,
- từ giáo dục khai phóng thay cho giáo điều,
- và từ trách nhiệm công dân thay cho phục
tùng quyền lực.
Đó không phải là khẩu hiệu, mà
là một tiến trình đổi mới tư duy chính trị, cần được khởi đầu trong mỗi
con người Việt Nam, trong trường học, trong tổ chức xã hội, và trong cách hành
xử của giới cầm quyền.
TRÁCH
NHIỆM CỦA THẾ HỆ CHÚNG TA
Thế hệ chúng ta, những người
đã chứng kiến chiến tranh, chia rẽ, và khổ đau, đang mang trên vai trách nhiệm
đạo đức trước lịch sử. Trách nhiệm ấy là tiếp tục con đường của GS Huy, không bằng
bạo lực, mà bằng sự kiên định với chân
lý, sự trung thực trong nhận thức, và lòng tin vào trí tuệ Việt Nam.
Chúng ta phải bắt đầu từ giáo
dục công dân, khôi phục văn hóa tôn trọng pháp luật, và đào tạo
những lãnh đạo biết liêm chính, biết tự giới hạn quyền lực của mình.
GS Huy từng dạy:“Chính trị không phải là mưu mẹo, mà là đạo đức trong hành động.”
Đó là câu nói hàm chứa tinh
hoa của chính trị hiện đại: quyền lực phải phục vụ đạo đức, chứ không ngược
lại.
NIỀM
TIN CHO MỘT VIỆT NAM PHÁP TRỊ
Nguyễn Ngọc Huy đã ra đi khi
hành trình ông chọn vẫn còn dang dở, nhưng di sản ông để lại, ngọn đèn dân
chủ pháp trị vẫn cháy sáng trong đêm dài lịch sử dân tộc.
Một ngày nào đó, khi Việt Nam
có một hiến pháp thực sự của dân, một nền tư pháp độc lập, một xã hội biết tôn
trọng sự thật và phẩm giá con người, đó sẽ là ngày tư tưởng Nguyễn Ngọc Huy
được hồi sinh trọn vẹn.
Và tôi tin, ngày ấy không xa,
nếu thế hệ hôm nay dám sống, dám nói, và dám hành động với tinh thần của ông: Nhân
bản – Khai phóng – Dân chủ.
THÔNG
ĐIỆP TỪ TƯ TƯỞNG NGUYỄN NGỌC HUY
-
“Dân chủ
không phải là tiếng hô trong quảng trường, mà là kỷ luật của tự do trong tâm mỗi
con người.”
-
“Pháp trị
không chỉ để cai trị, mà để bảo vệ phẩm giá của từng công dân.”
-
“Một dân tộc
chỉ thật sự lớn khi biết tôn trọng luật pháp như tôn trọng chính lẽ phải.”
-
“Nhân bản –
Khai phóng – Dân chủ: ba trụ cột mà Việt Nam tương lai phải dựng lại, nếu muốn
bước vào văn minh nhân loại.”
KẾT LUẬN
Ngày
6/10 vừa qua, Ông Huỳnh Ngọc Tuấn qua bài viết mới nhất của ông bình luận về “đạo
đức chính trị” với tựa đề: “Đạo đức: Linh hồn của quyền lực
chính trị…” Trong bài viết này ông chẳng đề cập tới một chính quyền
nào cả, thể chế nào cả. Không đụng chạm đến dân chủ, độc tài, cộng sản, tư bản
mà chỉ nhấn mạnh đến một nhà nước tốt là “sự hòa hợp giữa thể chế, pháp luật và đạo đức.” Và ông
đã bị công an bắt dẫn đi, chưa rõ nơi đến.
Vì vậy, xin kết bằng một niềm
tin:”Con đường Nguyễn Ngọc Huy đã mở ra, con đường của dân chủ pháp trị đặt căn
bản dựa trên pháp luật và đạo đức, chính là con đường duy nhứt có thể cứu Việt
Nam khỏi vòng luẩn quẩn của độc tài và tha hóa.”
Nếu đi theo con đường ấy,
chúng ta không chỉ tưởng nhớ một người, mà đang làm sống lại lý tưởng của cả một
thế hệ trí thức Việt Nam, những người đã tin rằng dân tộc này xứng đáng có
một tương lai sáng hơn, công bằng hơn, và nhân bản hơn.
Cảm ơn Quý vị đã lắng nghe.
Mai
Thanh Truyết
Houston
– Tháng 10-2025
No comments:
Post a Comment