Hôm
nay, ngày 16/10/2022, Trung Cộng khai mạc đại hội đảng và Tập Cận Bình đang vận
động để ở lại chức Chủ tịch đảng nhiệm kỳ thứ 3 (5 năm cho một nhiệm kỳ) …và làm
Chủ tịch muôn đời. Liệu Ông ta có thành công hay không cũng còn tùy các thế lực
thái tử đảng, thế lực đoàn, và các chưởng lão trong đảng. Có nhiều chỉ dấu báo
hiệu những màn …đấm đá khốc liệt trong giai đoạn nầy. Chúng ta chờ xem.
Và Việt
Nam hiện nằm trong gọng kềm của TC.
Thân mời
Quý vị đọc bài viết dưới dây về viễn c3nh bị đô hộ lần thứ năm (5)!
***
Tiến
trình Bắc thuộc lần thứ 5 của Trung Cộng
Nhưng
kể từ khi Cộng sản Bắc Việt chiếm trọn miền Nam, thu hồi một giải non sông gấm
vóc Việt, và cũng là lúc họ, bằng nhiều hình thức khác nhau, khi lộ liễu, khi ẩn
mặt…từ từ dâng trọn sơn hà cho Hán Cộng. Tuy đề tựa bài viết là “Tiến trình Bắc
thuộc lần thứ 5 của Trung Cộng”, nhưng thực sự đó là “sự dâng hiến” lần lần quê
cha đất tổ từ tận biển đảo cho đến rừng thiêng núi hiếm của CSBV, một loại thái
thú biết nói tiếng Việt, khác hẳn 4 thời kỳ Bắc thuộc trước kia với thái thú là
người Tàu!
1- Cuộc di dân Tàu vào Việt Nam
Trước
năm 2008, người Trung Hoa khi vào Việt Nam được miễn nhiễm visa (hộ chiếu) và
có thể di chuyển tự do trong phạm vi miền Bắc mà thôi. Cuối năm 2008, Thủ tướng
cs Nguyễn Tấn Dũng lại miễn chiếu khán và nới rộng vùng di chuyển của người Tàu
đến tận Cà Mau. Quyết định nầy chính là điểm mấu chốt và là điểm khởi đầu thực
sự trong âm mưu Hán hóa Việt Nam của TC. Và quyết định nầy cho đến nay (2022) vẫn
còn hiệu lực. Người Tàu tự do đi lại qua tất cả biên giới sáu tỉnh địa đầu miền
Bắc, ngang nhiên mang hàng hóa nhập vào Việt Nam không cần qua quan thuế Việt.
Họ đã xây dựng các cao tốc (quốc lộ 2) và đường xe lửa với kích thước đường ray
1,2 mét nối liền Kunming (Côn Minh), thủ phủ của Vân Nam với Hà Nội và Hải
Phòng. Từ Nanning (Nam Ninh) thủ phủ của Quảng Châu qua quốc lộ 1 về Hà Nội – Hải
Phòng (quốc lộ 5) và Quảng Ninh.
Phạm Văn Đồng cùng Lê Duẩn "chia vui" ngày mất Hoàng Sa của VNCH 19/1/1974
Một tổ
chức thứ hai là The Overseas Cham Unity Organization (OCUO) cũng đang xúc tiến
đưa hồ sơ lên LHQ và Thụy Điển để ghi danh xin thành lập Chính phủ lưu vong
Chăm (The Cham National Government In Exile). Chính phủ nầy sẽ ở ngoài lãnh thổ
truyền thống của Champa là miền Trung Việt Nam, mục đích nhằm duy trì sự hiện hữu
của chính phủ hoàng gia Champa trước đây. Cũng theo dự định, chính phủ nầy sẽ
phác thảo bản hiến pháp và triệu tập Đại hội để bầu ra Thủ tướng và các Bộ trưởng
vào nội các.
Qua các tin tức trên, chúng ta thấy rõ ràng là phải có bàn tay lông lá của TC mới thực hiện được những dự tính thành lập chính phủ lưu vong của người Chăm. Theo một nguồn tin đáng tin cậy, chính phủ lưu vong ban đầu sẽ đặt trụ sở tại đảo Hải Nam (TC), nơi có một cộng đồng thiểu số người Chăm nay gọi là Utsat cư ngụ. Cộng đồng người Chăm nầy theo sử liệu đã sang tị nạn và định cư tại đây vào thời Lưu Kỳ Tông, một ông vua tiếm ngôi không phải gốc Chăm đã có một thời áp dụng chính sách cai trị hà khắc với dân tộc Chăm năm 988.
Tại miền Bắc hiện nay, TC đã kiểm soát 9 tỉnh địa đầu với tên đường xá hoàn toàn bằng tiếng Hán. Hầu hết các khu công nghiệp ở các thành phố lớn ở miền Bắc hiện nay là những khu "tự trị" của họ, trong đó công an, quân đội CS không được quyền léo hánh tới, ngay cả những khi có án mạng hay xung đột giữa công nhân Việt và Hoa.
Về phần Việt Nam, hàng hóa xuất cảng sang TC của Việt Nam chánh yếu là dầu thô (năm 2009 xuất trên 8 triệu tấn dầu thô), than đá và một số nông sản và hầu hết các loại rau đậu, ngô khoai…Đối lại Việt Nam nhập cảng từ TC các mặt hàng như: máy móc thiết bị, thép, sản phẩm hóa chất, thiết bị vận tải, bông vải, máy móc cho kỹ nghệ dệt, da giày, phân bón và sản phẩm, máy móc dùng trong nông nghiệp, và hàng tiêu dùng. Chì tính cho năm 2014, riêng hàng nhập khẩu từ TC chiếm tới 80% tổng lượng nhập khẩu của Việt Nam.
Câu hỏi
được đặt ra là, nếu mô hình nầy là một tiến trình Hán hóa của Trung Cộng có nhiều
xác suất có thể xảy ra.
Đã đến lúc chúng ta phải đứng trên hai chân của mình.
Về phía Trung Cộng: Có những mặt chính trị, quân sự, kinh tế và xã hội đang xảy ra trong điều kiện không thuận lợi cho nước nầy, từ đó chúng ta có thể vận dụng để làm suy yếu hay triệt tiêu được sức mạnh "Hán hóa" của Trung Cộng. Đó là:
· Về
chính trị: Hãy cùng phối hợp và hợp tác với chính phủ lưu
vong Tây Tạng do một tiến sĩ trẻ, giáo sư Đại học Harvard, không liên quan gì đến
nạn quốc phá gia vong ở Tây Tạng vì năm 1959, khi mất Tây Tạng, ông chưa sinh
ra. Đó là Thủ tướng Lobsang Sangay, sinh năm 1968;
· Về xã
hội: Hiện tại có thể nói, xã hội trong nội địa nước Trung Hoa
có nhiều biến chuyển không thuận lợi. Người dân Duy Ngô Nhĩ, Tân Cương đang đứng
lên đòi độc lập tích cực hơn qua cuộc đổ máu làm hàng trăm người chết xảy ra ở
nhiều tỉnh ở TC. Nhiều tỉnh và thành phố từ Vân Nam đến Quảng Châu, các cty điện,
cộng đoàn taxi, cty vận tải v.v…đồng loạt biểu tình. Và quan trọng hơn cả là phong
trào sinh viên, học sinh ở Hong Kong bãi khóa đòi bầu cử công bằng và tự do năm
2015. Và họ đã đạt được nhiều thành tích qua cuộc bầu cử ở Hong Kong vừa qua với
ba thành viên sinh viên đã đắc cử vào quốc hội Hong Kong. Nhưng cuối cùng cũng
bị TC dập tắt bằng bạo lực. Thêm một kinh nghiệm xương máu cho Việt Nam. Từ đ6y,
Hong Kong không thể nào trở lại như trước 1997, thời gian còn “thuộc địc” của
Anh quốc! Buồn thay.
· Và trường hợp Giáo sư Ilham Tohti ở Tân Cương bị kết án chung thân cũng là một «tiếng nói độc lập duy nhất dám bày tỏ quan điểm chống lại chính sách đồng hóa cưỡng bức – về dân cư, về ngôn ngữ, văn hóa và tôn giáo – của đảng Cộng sản Trung Hoa đối với 10 triệu cư dân Duy Ngô Nhĩ và nhiều ''sắc tộc thiểu số'' sống lâu đời tại vùng Tân Cương. Báo Libération lý giải vấn đề nầy như sau: «cách hành xử mang tính thực dân mới này là mảnh đất tốt cho các bạo lực giữa các sắc tộc ngày càng dữ dội» tại miền viễn tây TC. Để chống lại các cuộc tấn công mang tính khủng bố, Bắc Kinh đã trả đũa «bằng các cuộc đàn áp bằng quân đội, thường kết thúc bằng việc bắn vào đám đông, hay bắt bớ hàng loạt».
Chúng ta cần phải liên lạc, theo dõi diễn tiến của các phong trào đấu tranh dân chủ và nhân quyền của những người như Lưu Hiểu Ba (Nobel Hòa bình 2010), Hồ Giai, Ngải Vị Vị cùng Hiến Chương 08 qua Bản Tuyên Ngôn đầu tiên gồm 350 chữ ký của các nhà hoạt động nhân quyền nỗi tiếng nhằm mục đích thúc đẩy cải cách chánh trị và dân chủ cho Trung Hoa. Người Tây Tạng trực diện tranh đấu cho độc lập Tây Tạng tại tỉnh Tứ Xuyên (có 5% dân số Tây Tạng), cũng như người Hồi Hột tranh đấu cho Tân Cương ở tỉnh Vân Nam (có 10% dân số trên 46 triệu người dân trong tỉnh). Cũng không quên nhắc đến phong trào Pháp Luân Công ở cùng khắp mọi nơi trong nước Tàu tranh đấu cho tự do tôn giáo và bất công xã hội. NĂm 2021, các Tổ chức Duy Ngô NHĩ đã được giải Nobel Hòa bình Thế giới.
· Các
phong trào trên chính là những ngòi nổ cho việc biến Trung Cộng trở thành
"Đông Châu Liệt Quốc". Và một khi TC bị xé tan thành nhiều ảãnh, CS Bắc
Việt, thái thú biết nói tiếng Việt của TC sẽ không còn "hậu phương" lớn
làm điểm tựa, dĩ nhiên ngày tàn của chế độ sẽ không còn xa sau đó.Tất cả các phối
hợp đấu tranh trên nhằm mục đích đẩy mạnh sự xáo trộn xã hội, kinh tế của TC; từ
đó tiến trình mang lại tự do, dân chủ và nhân quyền của TC sẽ được rút ngắn, vì
sẽ không còn một quốc gia Trung Quốc Vĩ đại nữa.
· Về Xã
hội: Người Việt quốc nội và hải ngoại còn có khả năng kết hợp
với các NGO trong lãnh vực môi sinh như Oxfam ở Hong Kong và Hà Nội, một cơ
quan phi chánh phủ quốc tế tranh đấu cho sự nghèo đói, bất công xã hội, và môi trường
để cùng nói lên tiếng nói chung nhằm đánh động dư luận và lương tâm thế giới.
· Liên
minh Ấn Độ - Thái Bình Dương …gồm Mỹ-Ấn-Úc-Nhật thành lập
dưới thời TT thừ 45 của Hoa Kỳ cũng là một điểm tựa cho Việt Nam có thể làm giảm
bớt áp lực của TC tiến lần đến bước tự chủ, tự cường…
· Cuộc
chiến Nga – Ukraina sẽ làm tê liệt Nga
trong thời gian tới, ít nhứt cũng 5,6 chục năm trước mắt. Đây cũng là một lợi
điểm cho Việt Nam đứng lên bằng đôi chân của mình.
· Và TC
sẽ diễn ra Đại hội đảng vào cuối tháng 10 nầy, trong toàn cảnh
vị thế đang bị lung lay của TC Bình vì đang tập trung vào việc xâu xé nội bộ…Do
đó, TC không còn lưu ý đến Việt Nam ít nhứt trong giai đoạn nầy..
Trong trường hợp Việt Nam, tiếc thay, những oan nghiệt trong quá khứ đã đến từ một chủng tộc khác dòng, khác giống; còn nỗi oan nghiệt dân tộc phải chịu ngày hôm nay phát xuất từ một chủng tộc đồng nhứt, nói cùng một ngôn ngữ Việt tộc.
Đã cùng là một Việt tộc mà cung cách hành xử còn tệ hại hơn thời thuộc địa, tệ hại hơn thời Bắc thuộc thuở xa xưa.
Đó chính là nỗi oan khiên nghiệt ngã của Đất Nước.
Và
ngày nay, trong một tuyên bố gần đây về hiểm họa Hán hóa, ông đã đưa ra nhận định
là: “Cần phải tạo ra
thật nhiều con người biết sống trong sạch. Chính họ là sức mạnh cho đất nước Việt
Nam”.
Còn Tuổi trẻ Việt Nam thì sao?
Tuổi trẻ trong và ngoài nước với chiếm tỷ lệ 2/3 dân số:
Chẳng lẽ nào làm ngơ trước những chuyện xảy ra cho Đất Nước?
· Chẳng lẽ nào chịu khuất phục trước cường
quyền đảng trị hay sao?
· Và có bao giờ Tuổi Trẻ Việt Nam hỏi câu
hỏi tại sao chế độ vẫn còn tồn tại hơn 47 năm qua hay không?
Các "lão thành cách mạng" cần mở mắt ra, đừng sợ sổ hưu bị cướp giật, cần đứng chung với Tuổi Trẻ Việt Nam đứng ra làm lịch sử;
· Tuổi
Trẻ Việt Nam với tinh thần Trần Quốc Toản, tinh thần Lê Lợi, tinh thần Quang
Trung năm xưa hãy nắm lấy Gươm thiêng dân tộc đứng lên dẹp tan cơ chế chuyên
chính vô sản của cộng sản Bắc Việt.
Giờ lịch sử đã điểm!
Lưỡi gươm thiêng sông núi đã rút ra!
Tuổi Trẻ Việt Nam hãy nắm lấy và thực hiện những Ước Mơ Lạc Hồng!
Mai
Thanh Truyết
Một
Người Con Việt – 10-2022