Những
Giới hạn của Quyền lực
The
Limits of Power – Andrew Bacevich
Thưa Quý vị,
Người viết vừa nhận được một
quyển sách do một người bạn có nhiều điểm tương đồng trong công cuộc đấu tranh
cho một Việt Nam không còn Cộng sản. Rất cảm động với lời đề tặng:”Mến tặng anh Truyết, một người
con Việt hết lòng với Tổ quốc. K.A.”; chính vì vậy, người viết ráng
đọc cho hết quyển sách, tổng hợp quan điểm của nhiều tác giả và nêu ra những cảm
nghĩ riêng tư qua “lời bàn Mao Tôn Cương” cũng như tóm tắt quyển sách nhằm giới
thiệu đến bạn đọc.
Sách ra đời vào năm 2008 với tựa
đề “The Limits of Power – The End of American Exceptionalism – Những Giới
hạn của quyền lực - Kết thúc chủ nghĩa ngoại lệ Mỹ” nhưng thiết nghĩ vẫn
còn giá trị cho đến ngày hôm nay. Câu khẳng quyết ngay từ Lời giới thiệu của
tác giả nói lên ngay kết luận về nước Mỹ “Cuộc
chiến không có lối ra – War
without Exit” trong hơn nửa thế kỷ qua với cuộc chiến giữa Hoa Kỳ với Korea, Việt
Nam, Iraq, Iran, Syria, Afghanistan v.v…luôn luôn đi đến kết luận là người Mỹ
“tạo dựng” ra và cuối cùng “bước ra không lời từ giã” với chính “đồng minh” của
mình…
Còn gì bẽ bàng cho các dân tộc
kể trên!
Còn gì uất hận cho bằng khi đã
là một người con Việt!
***
Tác giả, Andrew J. Bacevich,
giáo sư lịch sử và quan hệ quốc tế ở Đại học Boston, đại tá quân đội Hoa Kỳ đã
nghỉ hưu, tiếp tục nghiên cứu quan trọng của mình về chính sách đối ngoại của Mỹ
kể từ Thế chiến thứ hai. Ông đã có một người con tên Andrew John Bacevich, 1st
Lieutenant, mất trong cuộc chiến ở Iraq ngày 13/5/2007. Trong cuốn “Đế chế
Mỹ: Thực trạng và Hậu quả của Ngoại giao Hoa Kỳ - In American Empire:
The Realities and Consequences of U.S. Diplomacy (Cambridge, Mass: Nhà xuất bản
Đại học Harvard, 2002), Bacevich lập luận rằng chính
sách đối ngoại của Mỹ kể từ khi Thế chiến thứ hai kết thúc, bất kể đảng phái
nào trong Nhà Trắng, đều hướng tới hướng tới việc đạt được sự thống trị toàn cầu
của Hoa Kỳ.
Trong
một cuốn sách tiếp theo, “Chủ nghĩa quân phiệt mới của Mỹ - The
New American Militarism” (New York: Nhà xuất bản Đại học Oxford, 2005), ông tập
trung vào việc tái thiết quân đội trong cuộc sống của người Mỹ, đặc biệt là vai
trò phục hồi của nó trong việc thực hiện chính sách đối ngoại kể từ sau Chiến
tranh Việt Nam, và ông kết luận. rằng quân đội Mỹ đã tự lồng ghép rất thành
công vào các giao dịch chính thức của Hoa Kỳ với phần còn lại của thế giới, đến
mức độ được coi là cần thiết cho chính sách đối ngoại hiệu quả.
Trong nỗ lực mới nhất của
mình, Bacevich tập trung vào các bài học rút ra từ các cam kết quân sự của Hoa
Kỳ ở Afghanistan và Iraq, và ông đưa ra kết luận, không có gì đáng ngạc nhiên,
khác với kết luận của nhiều nhà lãnh đạo công quyền và chuyên gia. Theo quan điểm
của ông, cuộc chiến ở Iraq lần đầu tiên phơi bày rõ ràng sự đạo đức giả của
“câu chuyện đạo đức” từng đã là thiết yếu trong chính sách đối ngoại của
Mỹ kể từ Thế chiến thứ hai.
Trước hết, xin tóm tắt nội
dung cuốn sách. Cuốn sách với 206 trang bao gồm 3 Chương và Phần kết luận và Phần
Index.
Trong Chương 1, “Cuộc khủng
hoảng của sự lợi dụng – The crisis of profligacy”, tác giả đã miêu tả
xã hội Mỹ thấm nhuần văn hóa “quyền được hưởng lợi” (entitlement). Bởi vì người
Mỹ coi mình là những người tốt toàn cầu, họ tin rằng các quốc gia khác cần nên
hoan nghênh các ý tưởng và thể chế của Hoa Kỳ. Do đó, bài phát biểu nổi tiếng về
“cuộc khủng hoảng niềm tin” năm 1979 của Tổng thống Jimmy Carter cảnh báo người Mỹ nên kiềm chế
tính kiêu ngạo và tính tự cao của họ đã nhanh chóng bị lu mờ bởi sự lạc quan và
đảm bảo của Tổng thống Ronald Reagan về khả năng bất khả xâm phạm của công nghệ.
Như Bacevich nói, Tổng thống Reagan đã nói với người Mỹ những gì họ muốn nghe.
Hơn nữa, Tổng thống George W. Bush đã đi theo cùng một mô-típ khi đưa ra cho
người Mỹ cả “súng và bơ”. Trong khi đó, từ chính quyền Carter cho đến thời tổng
thống Reagan, quân đội đã liên tục xây dựng cả về mặt chính trị và ý thức hệ
cho một nỗ lực lớn ở khu vực Vịnh Ba Tư.
Trong Chương 2,
“Cuộc khủng hoảng chính trị - The Political Crisis”, Bacevich di
chuyển vào bên trong Vành đai để xem xét nguyên nhân của tình trạng hỗn loạn hiện
nay ở Hoa Kỳ. Ông lập luận rằng đất nước đang trong tình trạng chiến tranh kể từ
thời tổng thống của Harry S. Truman và trong thời gian này quyền lực ngày càng
tập trung vào cơ quan hành pháp. Quốc hội đã được đưa ra ngoài vòng tròn quyền
lực thực sự đối với các quyết định về các sáng kiến quân sự. Hơn nữa,
Bacevich khẳng quyết, ai là tổng thống cũng không có gì khác biệt vì hiện tại
“những điểm tương đồng ngầm” nầy đã trải qua trong suốt các chính quyền hành
pháp Thế chiến II. Những điểm tương đồng này thể hiện bốn niềm tin cốt lõi:
·
Nguyên lý rằng lịch sử có một mục đích;
·
Quan điểm rằng Hoa Kỳ là hiện thân của tự do;
·
Đức tin mà Chúa đã kêu gọi người Mỹ để thúc đẩy
sự tự do này, và niềm tin rằng chỉ khi các giá trị của Mỹ chiếm ưu thế trên
toàn thế giới thì nước Mỹ mới được đảm bảo.
Theo ý kiến của Bacevich, Bush thứ hai đặc biệt thẳng thắn
và mạnh mẽ trong việc thúc đẩy các vị trí này. Thật không may, vì những ý tưởng này
đã trở nên vững chắc trong giới tài phiệt của những người trung thành với cá
nhân tổng thống, nên phạm vi lựa chọn trong chính sách đối ngoại
đã bị hạn chế nghiêm trọng. Đặc biệt, với sự khuyến khích của quân đội, sự cứng
nhắc về ý thức hệ này đã dẫn đến xu hướng xem sự tương tác của Hoa Kỳ với phần
còn lại của thế giới về mặt quân sự. Bacevich xác định James Forrestal, Bộ trưởng Quốc phòng đầu tiên của Hoa Kỳ
(1949), là “cha đỡ đầu của tư duy quân sự hóa” và theo dõi di sản
của mình thông qua các ý tưởng của Paul Nitze và cuối cùng là Paul Wolfowitz. Ông khẳng quyết một cách dứt
khoát rằng đỉnh cao hợp lý của trường phái lý thuyết quân sự này là “học
thuyết về chiến tranh phòng ngừa hợp lý hóa cuộc xâm lược Iraq”, một
hành động về lâu dài đe dọa sự toàn vẹn trong nước và quốc tế của Hoa Kỳ.
Trong Chương 3: “Cuộc Khủng
hoảng quân đội – The Military Crisis”, Bacevich đã ghi lại những tác động
gây suy nhược mà văn hóa hưởng quyền lợi nói ở Chương 1 và tư duy hạn hẹp giữa
các nhà hoạch định chính sách đối với chính quân đội Hoa Kỳ. Đối với ông, kết
quả là những người lính được huấn luyện
tuyệt vời và can đảm, nhưng hiệu quả của họ đã bị suy yếu nghiêm trọng do môi
trường được tạo ra bởi các nhà lãnh đạo tồi, cả chính trị và quân sự.
Ông lập luận rằng những gì nhiều người coi là bài học rút ra từ các cuộc xung đột
ở Iran và Afghanistan chỉ đơn giản là sai lầm. Niềm tin rằng Hoa Kỳ bây giờ phải
chuẩn bị cho “các cuộc chiến tranh nhỏ” thực sự là một bản tóm tắt để mở rộng đế
chế Hoa Kỳ, một vị trí mà ông ta tin rằng rõ ràng là nên từ bỏ. Ông mạnh mẽ phản
đối lập luận rằng các chỉ huy quân sự cấp cao đáng lý ra nên được giao nhiều
quyền lực hơn trên thực địa hơn là chịu sự “chỉ đạo” của hành pháp trung ương!
Và Ông kết luận rằng, hơn nữa,
bản chất căn bản của chiến tranh cũng là ở đây để chiếm đóng với những hạn chế
của nó khi ở quá xa trung tâm quyền lực (ở Mỹ). Ông cũng tin rằng chiến lược
mang tính xây dựng trong chính sách đối ngoại phải thừa nhận rằng quân đội Hoa
Kỳ có cả nguồn lực hạn chế và tác động hạn chế. Ông đưa ra các phương án ngăn
chặn và tham gia có chọn lọc như những cách tiếp cận chiến lược đầy hứa hẹn. Nhưng
những điều nầy không được các hành pháp tiến nhiệm áp dụng; do đó, họ kéo
các nguồn lực của Hoa Kỳ vượt quá giới hạn của họ và ảnh hưởng tiêu cực đến vị
thế quốc tế của quốc gia.
Phần kết luận: “Sự Giới
hạn của Quyền lực – The Limits of Power”
Giá trị công việc của Bacevich
nằm ở khả năng nhìn xa hơn những luận điệu thông thường của các nhà lãnh đạo quân
sự và học thuật, chính trị và quân sự. Với lối hành văn lôi cuốn và thuyết phục,
tác giả cố gắng lôi kéo những người chỉ trích chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ
và phân tích hàng loạt các dữ kiện đã xảy ra trong chính sách đối ngoại của Hoa
Kỳ trước đó, Andrew Bacevich đã xây dựng một câu chuyện khác về quá khứ của Hoa
Kỳ. Ông cho rằng câu chuyện này tiết lộ một quốc gia với tham vọng đế quốc.
Các sự kiện gần đây đã khẳng định phần lớn lập luận của ông, thường là bi kịch,
đặc biệt là việc ông xác định sự phụ thuộc ngày càng lớn vào hành động quân sự để giải
quyết các vấn đề quốc tế. Ông vẫn bi quan một cách đáng ngại rằng
bất kỳ nhà lãnh đạo được bầu nào cũng
có thể thay đổi đường lối chính sách hiện tại của Hoa Kỳ (!).
Và 13 năm sau khi cuốn sách ra
đời, lịch sử vẫn được tái lập với Tổng thống đời thứ 46 của Hoa Kỳ. Bức tranh rộng
hơn thu được từ các phân tích của Bacevich có lẽ còn đen tối hơn trong giai đoạn
hiện tại. Các nhà lãnh đạo Mỹ ngày nay không
hiểu được giới hạn quyền lực của họ có nguy cơ khiến toàn bộ đặc tính Mỹ sụp đổ.
Mặc dù người Mỹ dường như có ý định tạo điều kiện thuận lợi cho phần còn lại của
thế giới bằng hình thức tự do của họ, nhưng sự thâm độc trong nước và chủ nghĩa
phiêu lưu quân sự đã khiến họ phụ thuộc nhiều hơn vào các nguồn lực nước ngoài,
chẳng hạn như dầu mỏ, và dễ bị tấn công hơn trước các cuộc tấn công từ các phần
tử khủng bố nổi loạn. Những người ra quyết
định nắm quyền hành pháp ngày hôm nay dường như không biết gì về những nguy cơ
sắp xảy ra mà các chính sách của họ gây ra. Phải chăng điều nầy thích ứng với
chánh quyền Biden như một lời tiên tri?
Họ không nhận ra rằng vị thế của
một quốc gia giàu có, quyền lực nhất mà thế giới từng chứng kiến đạt được
không phải nhờ sự quyết định và hành xử của chính phủ, mà là nhờ sự làm việc
chăm chỉ của nhiều nhân tố phấn đấu, độc lập và không bị kiểm soát cùng sự đáp ứng
của đa số người dân Mỹ đóng góp cho sự phồn vinh của Hiệp Chủng Quốc. Đây là một
thành quả của toàn dân chứ không phải của một hành pháp nào hết.
Mặc dù
Bacevich thể hiện quan điểm của trường phái siêu
truyền thống -
ultratraditionalist school, nhưng trong quyển sách nầy ông đã tự mô tả mình như
là một người theo chủ nghĩa hiện thực, nhưng ông vẫn nêu ra đây “nỗi nhớ về nền cộng hòa khai
sáng mà người Mỹ được cho là đã tận hưởng trước Thế chiến thứ hai”,
một thời hoàng kim của Hoa Kỳ.
Một điểm quan trọng khác là sự
hùng biện của Bacevich. Cuốn sách ngắn gọn, mạnh mẽ này rõ ràng có ý nghĩa như
một cuộc luận chiến. Có một số câu nói của Bacevich, chẳng hạn như sự ám chỉ
khó chịu của ông về “vị tổng thống được cho là hoàng đế” (the
president is supposed to be the emperor) của nước Mỹ, nghe ra có vẻ hoang tưởng
và sai lầm nhưng đó là một thực tế trong hiện tại.
Vì vậy, người viết có thể kết luận về
những hành động quân sự và ngoại giao của TT hiện nay không kiểm soát thực tại đang
xảy ra cũng như các giải pháp quân sự và tham vọng đế quốc đã vô hình chung cắt
giảm chính những thành công mà “toàn dân” đã cố gắng thành hình trong cuộc sống.
Để kết luận cho mục điểm sách”
hôm nay, người viết xin mượn lời nhận định của Người Quan Sát về cuốn sách “The
Việt Nam Upheaval” của GS Vũ Quý Kỳ trng đó GS cũng có những điểm tương đồng với
tác giả Andrew trong suy nghĩ về “cuộc chiến không có lối ra…”
như:” Đề cập tính cách phức tạp vì những mâu thuẫn nhân quả giữa nhu cầu
chính trị của Tổng Thống Kennedy và chủ quyền quốc gia Việt Nam mà TT Ngô Đình
Diêm nhất quyết bảo vệ đến cùng, GS Vũ cho hay:"Trước hết, nó phức tạp vì Tổng Thống Johnson không
hay biết về những dự tính bí mật của Tổng Thống Kennedy trước và sau khi ông ta
bị sát hại. Nó phức tạp vì Tổng Thống Kennedy có nhu cầu hạ bệ Tổng Thống Ngô
Đình Diệm trước khi ông thực hiện việc bán đứng Việt Nam. Và hậu quả của hoàn cảnh
phức tạp nói trên đã đưa đến sự sụp đổ của nền đệ nhất Cộng Hòa, sự hỗn loạn của
lãnh đạo, sự suy sụp của chính quyền quốc gia trên toàn quốc, khiến cho Cộng sản
Việt Nam có cơ hội vùng lên. Do đó Trung Cộng và CSBV đã quyết tâm dốc toàn lực
đánh dứt điểm để thôn tính Miền Nam. Đó là nguyên nhân chính đưa đến việc Hoa Kỳ
đổ quân vào Miền Nam, và bỏ bom Miền Bắc”. Sau đó là Biến cố tại Vịnh Bắc Việt
đưa đến Nghị Quyết Gulf of Tonkin Resolution, đã trao cho Tổng Thống Johnson
quyền lực và phương tiện để tấn công và chiến thắng Bắc Việt, nhằm chặn đứng
hành động xâm lăng Miền Nam. Sứ mạng chính của cuộc Chiến Tranh Không Tập là
đánh quỵ khả năng điều động quân lực Miền Bắc khiến họ phải xóa bỏ kế hoạch xâm
lăng Miền Nam. Hoa Kỳ có dư sức mạnh và phương tiện để thực hiện sứ mạng đó. Theo
quan điểm của Gs Vũ thì: “Điều đáng tiếc là, Tổng Thống Johnson và Bộ Trưởng Quốc
Phòng McNamara đã theo đuổi một chiến lược sai lầm và thất bại trong sứ mạng
nói trên khiến cho chiến tranh kéo dài, dân Mỹ nản lòng và phong trào phản chiến
được CS giật giây bùng lên.”
Quả thật The Limits of Power
là một cuốn sách cần được đọc để thấy chiều hướng đi xuống của nền dân chủ Mỹ
hiện tại. Tuy cuốn sách xuất hiện cách đây 17 năm, nhưng dường như tác giả
Andrew đã thấu được đường đi nước bước của một vị Tổng thống “làm vì” được chống
lưng bởi một thế lực thiên tả nhằm xây dựng một xã hội “xã hội chủ nghĩa” không
tưởng.
Chúng ta chờ đợi câu trả lời của
người Mỹ qua cuộc bầu cử giữa nhiệm kỳ vào tháng 11 năm 2022 tới đây.
Mai
Thanh Truyết
12-24-2021