Làm từ thiện trên mãnh đất tạm dung
Chúng ta
đã làm gì nơi hải ngoại đối với con người, xã hội, và đất nước đã cưu mang
mình, hay đối với những người nơi quê
nhà đang đau khổ vì thiên tai hay làm từ thiện hoặc “làm thay” cho CS Bắc Việt?
Tuy nhiên
trước mắt, với tư cách một người Việt tỵ nạn, sống trên mảnh đất tạm dung, dù ở
Hoa Kỳ hay các quốc gia khác, thì dường như “bà con chúng ta là người khách trọ hữu tình nhưng bạc nghĩa”?
1. Chúng ta thật sự là người “tử tế” chưa?
Xin thưa,
chưa hẳn.
Chúng ta vận động gửi thỉnh nguyện thư yêu cầu
Hoa Kỳ ngưng viện trợ nhân đạo cho Việt Nam, trong khi đó, hàng năm chúng ta gửi
về Việt Nam một lượng ngoại tệ rất lớn, lên đến hàng chục tỷ Mỹ kim, như thế có
phải là chúng ta đã vô tình “cứu nguy” cho chế độ CSBV đang bên bờ vực thẳm
không?
Cựu Tổng
thống George W. Bush đã từng làm cho
chúng ta công phẫn (hay bị chạm nọc!) khi ông nhận định về cung cách hành xử của
chúng ta trong vấn đề Việt Nam là “they deserve it!” (xin tạm dịch: “Cho đáng kiếp!”). Câu nhận định ngắn ngủi
làm chúng ta đau, nhưng xin thưa, xin lắng lòng nghĩ lại, quả thật đôi khi những
hành xử của bà con chúng ta cũng “tương xứng” với lời trách móc trên.
2. Chúng ta đã làm gì với cái gọi là “từ thiện”?
Chúng ta
đã làm gì khi Hoa Kỳ gặp những tai nạn thảm khốc rúng động toàn thế giới? Sau
đây là vài con số thống kê về sự đóng góp “từ thiện” của cộng đồng tỵ nạn Việt
Nam tại Hoa Kỳ.
Biến cố 911 - Sau ngày 11 tháng 9 năm
2001, ngoài CSBV đóng góp $250.000, triệu phú (hotel) Trần Đình Trường góp 2
triệu Mỹ kim, chúng tôi không ghi nhận được các danh sách đóng góp khác của cộng
đồng Việt Nam tại Hoa Kỳ, nếu có chăng chỉ là các hội đoàn đơn lẻ với số tiền
không đáng kể.
Bão Katrina - Đối với trận bão
Katrina 29/8/2005, chúng tôi không thấy CSBV đóng góp, cũng không có danh sách
cộng đồng Việt Nam qua các hội đoàn, mà chỉ biết cộng đồng Houston giúp đỡ hiện
kim và hiện vật, cũng như các hội đoàn Nam và Bắc California và nhiều nơi khác
tổ chức văn nghệ, tiệc gây quỹ… nhưng số tiền thu được chẳng là bao so với sự
cưu mang của đất nước và người dân Hoa Kỳ đối với bà con tỵ nạn kể từ sau
30/4/1975.
Sóng Thần Tsunami, Nhật Bản - Còn nói về Nhật Bản gặp
tai nạn Tsunami thảm khốc rúng động toàn thế giới vào ngày 12/3/2011, trên
trang mạng, chúng tôi nhận thấy có ghi CSBV và “nhân dân” giúp đỡ nạn nhân là
7.783.393 Mỹ kim, trong khi đó cả thế giới giúp Nhật Bản trong vụ nầy lên đến
520 Tỷ Yen (tương đương gần 7 tỷ Mỹ kim). Hoàn toàn không thấy đóng góp của cộng
đồng người Việt hải ngoại trong danh sách hàng ngàn NGO và các hội từ thiện
trên thế giới.
Vậy mà bà
con chúng ta thường nói với nhau rằng: “Bán
anh em xa, mua láng giềng gần”!
Bão Harvey tại Texas tháng 8/2017 – Gần đây nhứt, qua cơn
bão Harvey nầy, bà con vùng Houston và phụ cận ghi nhận những đóng góp hết sức
tích cực của Cộng đồng Người Việt Quốc gia tại Houston và Vùng phụ cận, một số
chùa, nhà thờ, thánh thất Cao Đài, cơ sở Hòa Hảo…đã làm một nghĩa cử …lá lành đùm lá
rách rất đáng khen. Cũng không quên những cá nhân đơn lẽ âm thầm phụ
giúp nạn nhân lũ lụt ở những vùng nhỏ, hẽo lánh, nơi chánh quyền chưa vói tới.
Nhưng thử
hỏi, chúng ta cũng vẫn là “Người Việt
giúp Người Việt”.
Xin bà
con người Việt hải ngoại nhứt là tại Hoa Kỳ, dù qua đất nước tạm dung nầy dưới
bất cứ lý do gì cần hiểu là Hoa Kỳ chính là nơi
cưu mang chúng ta từ những ngày đầu tiên, giúp chúng ta hội nhập vào xã hội mới,
có một đời sống ổ định và con cái có một nền giáo dục khai phóng cùng một hệ thống
bảo vệ sức khỏe tương đối hoàn chỉnh.
Vì những
lý do trên, tại sao chúng ta không MỞ RỘNG
bàn tay hơn nữa để chia sẻ nỗi đau của nạn
nhân người bản xứ không kể đến màu da, sắc tộc?
Hy vọng
trong những thiên tai sắp tới (người viết mong là không xảy ra), bà con Việt sẽ
tích cực hơn và ưu ái hơn trong việc giúp đở nạn nhân tại Hoa Kỳ…
Mong lắm
thay!
3- Vậy quý vị làm từ
thiện nghĩ sao?
Chúng ta
ĐÃ LÀM cho Việt Nam hiện tại rất nhiều, bằng nhiều cách tùy theo từng nhóm, chẳng
hạn giúp xây các cơ sở tôn giáo, xây viện
mồ côi, công tác khám bịnh, đào giếng v.v…, không kể việc đổ tiền vào cứu trợ mỗi
khi có thiên tai như nhà cháy, lũ lụt, bão tố…Đặc biệt thành phố Houston,
còn gọi là …thành phố Tình nồng, có thể
nói là nơi “mở rộng hồ bao” giúp rất nhiều, không cần suy xét, động não để tự hỏi…những hành động kêu gọi đóng góp đó có thực sự là “làm từ
thiện” hay không?
Hoặc chỉ
là tiếp tay cho những thành phần xấu, hay hơn nữa chỉ là làm thay cho CSBV?
Thử hỏi, phải chăng, những việc trên đây có phải là bổn phận và trách nhiệm
của những người đang quản lý đất nước, tức CS Bắc Việt?
4- Và CS Bắc Việt đã
làm gì?
Mỗi khi có
thiên tai, CS Bắc Việt chỉ cần “xách bị ăn mày, xin ông
đi qua, xin bà đi lại”, và bà con chúng ta lại mở lòng cứu giúp, vì họ
“dạy bảo” rằng chúng ta hôm nay là “khúc ruột ngàn dặm” của họ, mà trước kia họ
đã nói rằng chúng ta chỉ là đám “ma cô, đĩ điếm, đám ngụy liếm gót giày đế quốc”.
Vì vậy, rốt ráo lại, Bà con làm từ thiện nghĩ
sao?
Đầu năm
2003, cá nhân chúng tôi đã cảnh báo tình trạng ô nhiễm
nguồn nước ở ĐBSCL sau khi phân tích trên 200 mẩu nước lấy từ Bắc
chí Nam, nhưng chỉ một ngày sau đó, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao CSBV thời bấy
giờ, Phan Thúy Thanh đã kết án chúng tôi trên BBC là vô cảm với 300.000 nông
ngư dân. Họ phủ nhận sự thật đó vì họ sợ ảnh hưởng đến việc mới vừa giao thương
với Hoa Kỳ, và vì Việt Nam mới vừa được phép
xuất cảng tôm cá vào Hoa Kỳ!
Vậy thử hỏi,
CSBV có vô cảm với việc ô nhiễm nguồn nước làm ảnh hưởng tai hại đến sự sống
còn của 300.000 nông ngư dân và ảnh hưởng đến sức khỏe của 25 triệu bà con ở đồng
bằng sông Cửu Long hay không?
Và ảnh hưởng
đó kéo dài cho đến ngày hôm nay (2018) với việc hạn hán và ngập lụt bất thường,
nguồn nước bị ô nhiễm hóa chất độc hại và nhứt là arsenic (thạch tín) cùng những
vấn nạn ảnh hưởng lên sinh kế của người dân…
Sự thực là Bà con chúng ta đang giúp Việt Nam quá nhiều, nhưng giúp nước Mỹ,
nơi cưu mang chúng ta, quá ít, nhưng lại tiếp tục muốn nước Mỹ và thế giới ủng
hộ công cuộc chúng ta đấu tranh giải thể CSBV!
Bà con có
nghĩ rằng MÌNH đã làm đủ bổn phận của
một “công dân Hoa Kỳ” là tuân hành
luật pháp, đóng thuế, có nhiều thanh niên đi lính làm nghĩa vụ công dân… nhưng
dường như bà con chúng ta sống trên đất Mỹ như một người tình của nữ thi sĩ
TTKh là “tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời”.
Hầu như bà
con chúng ta hoàn toàn không lưu tâm đến những gì xảy ra cho đất nước tạm dung
nầy (người viết muốn nói “chúng ta” là một số đông gồm cả chính bản thân người
viết).
Vì thế:
- Xin đừng làm những
“người khách trọ vô tình”. Xin chia sẻ những gì xảy ra cho nước Mỹ,
cho môi trường sống chung quanh mình.
- Xin được sống
làm người tử tế, lương thiện, văn minh và có tấm lòng với người bản xứ
cũng như với bà con cật ruột của mình.
- Xin đừng để những lời trách móc xảy ra nữa, như lời của
TT Bush hay bất cứ lời của người bạn bản xứ nước mình đang cư ngụ.
- Và sau cùng, xin Bà con chúng ta chấm dứt những việc
làm “từ thiện tiếp tay với CSBV”. Việc
làm sẽ là những mũi tên bắn vào CSBV, tiếp tay cho cuộc cách mạng bất tuân
dân sự đang xảy ra ở Việt Nam.
Mai Thanh Truyết
Trích từ sách Lối thoát
cho Việt Nam (2018)
Phụ lục: Trích góp ý
trên Dân Làm Báo
Những tay Vịt Kiều về
quê làm từ thiện để lấy le! Nuôi Nô Cộng sống thêm lâu hơn.
Đồng ý với tác giả.
Dân Việt "hy sinh" mỗi người một lon bia, đủ cứu tế nạn nhân bão lụt và các loại thiên tai khác.
Dân Việt "hy sinh" mỗi người một lon bia, đủ cứu tế nạn nhân bão lụt và các loại thiên tai khác.
NVHN nuôi vc trong xứ,
làm giùm cho vc những việc cs Hà nội phải làm.
Đó là hành động tình cảm và ngu muội (nói thẳng, ai ghét thì ghét)
Chưa kể miệng hô hào chống cộng, nhưng năm nào cũng đi VN thăm vợ bé, gái đĩ rẻ tiền, mua đồ lậu và buôn lậu.
Đó là hành động tình cảm và ngu muội (nói thẳng, ai ghét thì ghét)
Chưa kể miệng hô hào chống cộng, nhưng năm nào cũng đi VN thăm vợ bé, gái đĩ rẻ tiền, mua đồ lậu và buôn lậu.
·
Phần đông (majority)
dân Vn ở Mỹ khg hiểu hết nghĩa của "give and take". Chỉ "me,me
and me only".
Chửi là đúng rồi
Chửi là đúng rồi
Ngay cả đi
chùa.......Đồ chùa khg ăn uống.
Đất tạm dung?
Thật ra cũng có người
sống ở Mỹ và họ từ chối nhập quốc tịch Mỹ. Họ vẫn giữ nguyên tư cách tị nạn từ
ngày họ được chấp nhận cho tạm trú đất Mỹ như là nơi ẩn náu asylum đúng
nghĩa. Những người này đúng là họ xem nước Mỹ chỉ là nơi ở tạm. Họ chờ một ngày
VN tự do không VC nữa thì họ trở lại khôi phục quê hương VN.
Tôi khâm phục họ.
Nhưng thật tình tôi cũng không rõ thành phần phần này hiện tại được bao nhiêu %
trong số người gốc Việt ở Mỹ ??? Nên nhớ, một khi là người tị nạn CS thì quý vị
KHÔNG được có hành động và việc làm trái lại ý nguyện của mình là tị nạn, đây
là luật, thí dụ như tự ý về lại VN ăn chơi hay du lịch, không có lý do chính
dáng.
Theo chổ tôi biết
người Việt định cư ở Hoa Kỳ vì lý do tránh VC, đã làm đơn xin vào quốc tịch Mỹ
gần hết. Người Mỹ họ được giáo dục rằng cái gì tự nguyện làm không ai bắt buộc
thì cái đó là tự do. Khi đã là tự do trong ý thức và hành động thì tự nhiên
phải có trách nhiệm và chịu trách nhiệm chuyện mình làm.
Tóm lại, nếu quý vị
vẫn xem đất Mỹ là một asylum - nơi ẩn náu, tạm lánh nạn chờ ngày về lại VN, Ok.
Bằng như quý vị chọn Hoa Kỳ là quê hương thì là QUÊ HƯƠNG THIỆT, chẳng tạm dung
tạm diếc gì cả.
Câu hỏi đặt ra là, có
bao nhiêu người gốc Việt sẵn sàng bỏ nước Mỹ trở lại VN làm người công dân VN
khi không còn VC ???
Cái này không có tôi.
Và hình như cả người Nga lưu vong sang Mỹ trước đây thời CSLX, đến bây giờ hết
Lenin hết Stalin rùi thì người Nga cũng cứ ở lại Mỹ hổng chịu dzìa Nga là sao
??? Ha ha ha !!!
Bà con có nghĩ rằng MÌNH đã làm đủ bổn phận của một “công dân Hoa Kỳ”
là tuân hành luật pháp, đóng thuế, có nhiều thanh niên đi lính làm nghĩa vụ
công dân… nhưng dường như bà con chúng ta sống trên đất Mỹ như một người tình
của nữ thi sĩ TTKh là “tôi vẫn đi bên cạnh cuộc đời”.
Đứng núi này trông núi
nọ
Thật ra, sống trên dất
Mỹ, là công dân Mỹ thì mặc nhiên quý vị PHẢI thi hành các trách nhiệm một công
dân. Quý vị phải dóng thuế lợi tức hàng năm, quý vị phải chấp hành luật lệ nơi
quý vị sống và làm việc. Quý vị không được uống rượu lái xe, không được hút
thuốc trên xe bus v.v...
Tuy nhiên, xét về mặt
tình cảm thì hình như người Việt ở Mỹ (45 trở lên, không sinh ra tại Mỹ) họ vẫn
còn "nặng nợ" với VN (và cả với VC) hơi bị nhiều, nhiều khi lấn lướt
luôn tình cảm dành cho nước Mỹ mà mình đang sống đang làm việc và đang hưởng
môi trường tự do, an toàn và lành mạnh.
Người Việt dạng này
sống trên đất Mỹ với sự mâu thuẫn nào đó. Họ "đau đáu" với dân oan
VN, với "biển đảo" lưỡi bò VN (tốt thôi) nhưng đùng một cái bị mất
dốp ở Mỹ (thí dụ) thì thử hỏi cái nào khiến họ sẽ "trăn trở bức xúc"
hơn đây ??? Ha ha ha !!!
Từ thiện tại VN, thiện
nhỏ mà ác lớn
Có người lý luận rằng
làm từ thiện thì đừng suy tính. Cho người ăn mày tiền thì đừng tìm hiểu xem
tiền đó đi về đâu sẽ mất ý nghĩa việc làm từ thiện vốn mang tính ý thức tương
trợ thuộc về tình thương nhân loại.
Đúng. Nhưng quý vị
cũng nên thử tìm hiểu việc làm này trong phạm vi và bối cảnh VN dưới sự cai trị
độc tài và toàn trị của VC. Có thật quý vị đem tiền về VN để cho trẻ em nghèo,
chữa bệnh người nghèo, xây chùa cất nhà thờ cho tôn giáo v.v... quý vị không
cần "thông qua" sự hướng dẫn và tổ chức của Mặt Trận Tổ Quốc VC chẳng
hạn ?
Quý vị cũng nên nhớ,
chính quyền một nước có nhiệm vụ bắt buộc làm những việc thuộc an sinh xã hội
và cứu trợ, giúp đở cho chính đồng bào của họ trước nhất. Ngay cả trong rường
hợp quốc gia gặp tai họa thiên nhiên lớn, nhiều nước khác tỏ ý chi viện giúp đở
thì quốc gia đó cũng tùy trường hợp nhận hoặc không nhận.
Như vụ Thái Lan vừa qua với 13 em thiếu niên bị kẹt trong hang động mưa lũ, Hoa Kỳ đề nghị gởi toán người nhái tinh nhuệ và dụng cụ kỹ thuật sang giúp, Thái Lan trả lời xin nhận dụng cụ còn việc thợ lặn vào bên trong Thái Lan tự lo làm được.
Như vụ Thái Lan vừa qua với 13 em thiếu niên bị kẹt trong hang động mưa lũ, Hoa Kỳ đề nghị gởi toán người nhái tinh nhuệ và dụng cụ kỹ thuật sang giúp, Thái Lan trả lời xin nhận dụng cụ còn việc thợ lặn vào bên trong Thái Lan tự lo làm được.
Cho nện việc cúa VN cứ
để cho VC lo lắng vì đó là trách nhiệm của nó, quý vị vào nhiều khi "đại
gia"(giàu hơn VK nhiều) ở VN không có chổ làm từ... thiện thì sao ???
Đại gia VN: Dziệc Kìu 3 cọc 3 đồng đi chổ khác
chơi !
Năm Nổ ơi anh nói còn
thiếu 1 chút xíu đó nhe. Ai cũng biết một cơ quan từ thiên nào ở Mỷ củng đươc
phép lấy tối đa 25% tới 35% tiền quyên góp được cho chi phí. Thí dụ một cơ quan
từ thiện nào đó nếu họ quyên góp được 1 triệu đô la họ sẻ lấy 250 ngàn, sau đó
họ lại đem tiền quyên góp đưa cho một cơ quan từ thiện khác vì họ có cơ sở phân
phát tới người cân giúp. Làm như vậy thì cơ quan sau lại lấy 25% của 750 ngàn.
Nếu anh cho 1 đồng thì chỉ đến tay người cấn được giúp 55 cắt. Anh có biết cơ
quan từ thiện nào lảm vậy chưa!
Mọi năm cứ bên VN gặp
thiên tai bão lụt thì các chùa bên này hay kêu gọi Phật tử đóng góp từ thiện.
Tới dân bao nhiêu phần trăm không biết chứ đảng ăn chận liếm láp quá nửa là
thường.
Nhất định không để cs lợi dụng NVHN ơi.
o
VN gặp bão lụt, thiên tai, nếu mỗi người đang
sống ở VN nhịn vài lon bia thôi để lấy tiền cứu giúp những nạn nhân thì cũng
chẳng cần đến NVHN đóng góp làm gì. Nhưng mà có tiền của NVHN đổ về để rủng
rỉnh mua thêm bia, uống nửa ly nửa kia đổ bỏ cho nó sang, thì ngu hay sao mà
không kêu gọi họ làm từ thiện giúp VN. Cứ mỗi lần có thiên tai, đảng viên và
cán bộ nhà nước lại có thêm mớ đô-la từ thiện bỏ túi.
No comments:
Post a Comment