Monday, November 25, 2024

Bạn có biết chữ “P” trong “P.M.” có nghĩa là gì không? Cuộc sống của chúng ta được đo bằng chu kỳ luân phiên của a.m. và p.m., nhưng bạn có biết những chữ viết tắt này thực sự có nghĩa là gì không? Có hai cách ghi/tinh giờ: - Cách ghi đồng hồ 24 giờ như ở Âu Châu: 0:01:00 nghĩa là 0 giờ, 1 phút, 0 giây và phút cuối cùng của ngày là 23:59:00. Và nửa đêm là 00:00:00. Còn ở Mỹ, cách ghi Đồng hồ theo chu kỳ 12 giờ Theo đồng hồ 12 giờ, ngày dương lịch bắt đầu từ 12 giờ nửa đêm, sau đó tích tắc đến 1 giờ sáng 01:00:00. Đồng hồ sau đó xoay vào lúc 12 giờ trưa, vào khoảng thời gian mặt trời ở điểm cao nhất trên bầu trời. Mọi thứ trong ngày đều trước buổi trưa (buổi sáng) hoặc sau buổi trưa (được gọi một cách khéo léo là buổi chiều, cũng như buổi tối và đêm). Chia đôi đồng hồ 24 giờ sẽ tạo ra hai phép tính: đã trôi qua bao nhiêu giờ kể từ nửa đêm và đã trôi qua bao nhiêu giờ kể từ buổi trưa. Các chữ viết tắt “a.m.” và “p.m.” phân biệt giữa các phép tính này. Vì những khoảng thời gian này xoay quanh buổi trưa, chúng ta có thể mong đợi thấy chữ “n” (noon) trong các chữ viết tắt, nhưng người Anh thế kỷ 17 đã chọn sử dụng tiếng Latin thay thế. Trong tiếng Latin, “a.m.” có nghĩa là ante meridiem. Dịch ra, điều này có nghĩa là “trước buổi trưa”. Từ tương ứng, “p.m.” có nghĩa là post meridiem, tất nhiên, dịch ra là “sau buổi trưa”. Khi thiết lập các tiêu chuẩn về thời gian, buổi trưa được đặt là 12 giờ trưa. Để làm rõ hơn, người ta đã quyết định rằng 00:00:00, thời điểm bắt đầu ngày mới, sẽ được gọi là 12 giờ đêm. Và 12 giờ trưa, sẽ là thời điểm chuyển sang giờ chiều. (Về mặt kỹ thuật, không có 12 giờ trưa vì nó không phải là “sau”, nhưng có 12:01 chiều.) Để tránh nhầm lẫn, nhiều người chỉ nói “nửa đêm” hoặc “buổi trưa” thay vì giờ 12 giờ. Trong khi ngữ cảnh (đặt lịch hẹn với bác sĩ, yêu cầu họp công việc) thường làm rõ liệu ai đó đang đề cập đến 3 giờ sáng hay 3 giờ chiều, thì việc thêm một từ "vào buổi sáng" nhanh chóng luôn hữu ích nếu thời gian hơi mơ hồ. Ví dụ, một cú đêm có thể không gặp vấn đề gì khi đến dự định lúc 10 giờ tối, nhưng bạn bè của họ sẽ ngồi ăn sáng lúc 10 giờ sáng và tự hỏi tại sao họ lại bị cho leo cây.

Sunday, November 24, 2024

COP29 kết thúc với thỏa thuận về tài chính khí hậu sau cuộc tranh cãi gay gắt Hội nghị lần thứ 29 của các bên tham gia Công ước khung của Liên hợp quốc về biến đổi khí hậu (COP29) tại Baku (Azerbaijan) đã đánh dấu một cột mốc quan trọng với việc thông qua Khuôn khổ thị trường carbon toàn cầu. Đây được coi là một thành tựu đáng kể, mở ra cơ hội cho việc giảm phát thải khí nhà kính hiệu quả hơn về mặt chi phí. Tuy nhiên, bên cạnh những hứa hẹn, thị trường carbon toàn cầu cũng đối mặt với nhiều thách thức cần được giải quyết để bảo đảm tính hiệu quả và công bằng. Gần 200 quốc gia đã đồng ý tăng gấp ba số tiền có sẵn để giúp các nước đang phát triển đối phó với nhiệt độ nóng lên nhanh chóng. Nhưng thỏa thuận đạt được khi kết thúc hội nghị thượng đỉnh COP29 kéo dài hai tuần tại Azerbaijan là kết quả của các cuộc đàm phán căng thẳng và đôi khi công khai thù địch, tạo ra một thỏa thuận mà ngay cả những người ủng hộ cũng có thể thấy là không đủ và đáng thất vọng. Quá trình hợp tác khí hậu toàn cầu sẽ tiến triển chậm chạp từ đây dưới sức nặng của những câu hỏi hiện hữu nặng nề hơn. Nhiệt độ toàn cầu đang trên bờ vực 1,5 độ C, một điểm then chốt để tránh những hậu quả thảm khốc nhất của biến đổi khí hậu. "Chúng tôi cần rời Baku với một thỏa thuận để duy trì hệ thống đa phương", Juan Carlos Monterrey-Gomez, đại diện đặc biệt của Panama về biến đổi khí hậu cho biết. "Chúng tôi đã duy trì hệ thống. Nhưng tôi nghĩ 1,5 độ đã chết". Các nước giàu đã cam kết cung cấp ít nhất 300 tỷ đô la mỗi năm vào năm 2035, thông qua nhiều nguồn khác nhau, bao gồm tài chính công cũng như các thỏa thuận song phương và đa phương. Thỏa thuận này cũng kêu gọi các bên nỗ lực giải ngân tổng cộng 1,3 nghìn tỷ đô la mỗi năm, phần lớn dự kiến sẽ thông qua tài chính tư nhân. Các nước phát triển và đang phát triển tham gia đàm phán ở khoảng cách xa nhau. Vào một thời điểm nào đó vào thứ Bảy, các cuộc đàm phán dường như đã bên bờ vực sụp đổ, trước khi nhiều cuộc họp kín đưa thỏa thuận đến gần hơn. Các quốc gia giàu đang vật lộn với hàng loạt hạn chế về tài chính và chính trị, bao gồm lạm phát, ngân sách hạn hẹp và chủ nghĩa dân túy gia tăng. Việc Donald Trump đắc cử và lời đe dọa rút Hoa Kỳ khỏi thỏa thuận khí hậu Paris mang tính bước ngoặt của ông cũng phủ bóng đen lên hội nghị thượng đỉnh. Theo một thỏa hiệp, các quốc gia giàu cuối cùng đã đồng ý cam kết thêm 50 tỷ đô la so với số tiền được yêu cầu trong dự thảo thỏa thuận vào thứ Sáu (11/22/2024). Họ cũng đã đưa ra bất kỳ thỏa thuận nào tùy thuộc vào việc tái khẳng định kết quả COP28 năm ngoái tại Dubai, bao gồm lời cam kết chuyển đổi khỏi nhiên liệu hóa thạch. Nhưng Ả Rập Xê Út, dẫn đầu một khối các quốc gia Ả Rập, phản đối động thái chỉ trích bất kỳ lĩnh vực nào. "Chắc chắn là có một thách thức trong việc đạt được tham vọng lớn hơn khi bạn đang đàm phán với người Saudi", John Podesta, nhà đàm phán khí hậu hàng đầu của Hoa Kỳ, nói với các phóng viên. "Vào thời điểm thế giới đang phải đối mặt với những tác động thảm khốc như vậy từ biến đổi khí hậu, thì từng chút một là không đủ" – “At a time when the world is facing such catastrophic effects from climate change an inch at a time is not enough.” Cuối cùng, các nước phát triển đã phải chấp nhận chỉ đơn giản là tái khẳng định thỏa thuận đã đạt được vào năm ngoái tại COP28 ở Dubai, mà không đề cập rõ ràng đến "nhiên liệu hóa thạch" bằng tên. 'Quá ít' Số tiền tài trợ đã hứa không đủ để đáp ứng hàng nghìn tỷ đô la mà các quốc gia nghèo và dễ bị tổn thương cho biết họ cần để chống biến đổi khí hậu cho nền kinh tế của mình. Họ cũng muốn có thêm số tiền đó dưới hình thức tài trợ và hỗ trợ tài chính giá cả phải chăng khác, vì các khoản vay dựa trên thị trường có nguy cơ làm tăng thêm gánh nặng nợ nần của họ. Việc thông qua thỏa thuận diễn ra bất chấp sự phản đối của Ấn Độ, các đại biểu của nước này đã giơ tay để cố gắng can thiệp, và khi tiếng búa gõ xuống, họ đã bước lên sân khấu trong một nỗ lực không thành công để thu hút sự chú ý. Đại diện của Ấn Độ Chandni Raina gọi thỏa thuận này là không đủ. gọi là không đủ. "Mục tiêu quá nhỏ, quá xa vời", bà nói, bài phát biểu của bà thường xuyên được ngắt quãng bởi tiếng vỗ tay và reo hò. Tuy nhiên, đối với một số người, kết quả này có thể sẽ là bằng chứng cho thấy quy trình COP vẫn là cách tiếp cận tốt nhất để phối hợp hành động toàn cầu nhằm ứng phó với những thách thức ngày càng gia tăng của biến đổi khí hậu. "COP29 diễn ra trong hoàn cảnh khó khăn nhưng chủ nghĩa đa phương vẫn tồn tại và cần thiết hơn bao giờ hết", Laurence Tubiana, giám đốc điều hành của Quỹ Khí hậu Châu Âu, một kiến trúc sư của Thỏa thuận Paris mang tính bước ngoặt. Thỏa thuận mới sẽ giúp cung cấp thông tin cho các cam kết của từng quốc gia về việc cắt giảm khí thải nhà kính vào năm 2035 cũng như vòng đàm phán tiếp theo về khí hậu của Liên hợp quốc tại Brazil. Nhiều quốc gia đang phát triển nhấn mạnh rằng cam kết tài chính nhỏ hơn mong đợi (the smaller-than-hoped finance commitment) sẽ làm chậm quá trình chuyển đổi sang năng lượng không phát thải CO2 của họ và hạn chế tham vọng của họ trong việc đặt ra các mục tiêu giảm carbon vào tháng 2/2025. Mục tiêu của Thượng đỉnh về Biến đổi khí hậu COP 29 năm 2024 COP29, như các hội nghị thượng đỉnh trước đây của Liên Hiệp Quốc về Biến đổi khí hậu, dự kiến sẽ có nhiều quyết định quan trọng liên quan đến các cam kết quốc tế để đối phó với biến đổi khí hậu. Dưới đây là một số ý kiến chung mà nhiều nhà quan sát và chuyên gia đưa ra khi thảo luận về các hội nghị COP trong quá khứ, cũng như kỳ vọng cho các hội nghị COP trong tương lai: 1. Tăng cường hành động toàn cầu: Một trong những điểm quan trọng trong các hội nghị COP là việc các quốc gia đưa ra các cam kết giảm khí thải carbon và thúc đẩy chuyển đổi sang nền kinh tế xanh. Tuy nhiên, nhiều chuyên gia cho rằng các cam kết chưa đủ mạnh để ngăn chặn tác động tồi tệ của biến đổi khí hậu. Các nhà lãnh đạo cần có hành động cụ thể và mạnh mẽ hơn. 2. Đảm bảo công bằng khí hậu: Thách thức lớn trong các cuộc đàm phán khí hậu là sự không công bằng giữa các quốc gia phát triển và đang phát triển. Các quốc gia phát triển cần hỗ trợ tài chính và công nghệ cho các quốc gia đang phát triển để giúp họ ứng phó với biến đổi khí hậu, đồng thời giảm thiểu khí thải. 3. Tạo ra động lực mới: Các hội nghị COP trước đây đã tạo ra những thỏa thuận quan trọng như Thỏa thuận Paris (COP 21). Tuy nhiên, cần có thêm động lực để thúc đẩy các quốc gia thực hiện các cam kết của mình. COP 29 có thể là cơ hội để củng cố những thỏa thuận này và thiết lập các cơ chế mới nhằm đạt được mục tiêu giữ nhiệt độ toàn cầu không tăng quá 1,5°C so với mức tiền công nghiệp. 4. Ứng phó với các sự kiện cực đoan: Biến đổi khí hậu đã gây ra nhiều hiện tượng thời tiết cực đoan như sóng nhiệt, lũ lụt, bão mạnh, ảnh hưởng đến hàng triệu người. COP29 cần có các chiến lược cụ thể để hỗ trợ các cộng đồng bị ảnh hưởng và giảm thiểu tác động của những sự kiện này. 5. Vai trò của doanh nghiệp và các tổ chức phi nhà nước: Một xu hướng đáng chú ý trong các hội nghị COP gần đây là sự tham gia mạnh mẽ của doanh nghiệp, các tổ chức phi chính phủ và các nhóm xã hội dân sự. Họ có thể đóng vai trò quan trọng trong việc thúc đẩy các sáng kiến đổi mới và hành động về khí hậu. Kết ước sau COP29 Một thỏa thuận vừa được thông qua tại COP29, cam kết hỗ trợ 300 tỷ USD mỗi năm cho các nước nghèo và dễ bị tổn thương ứng phó biến đổi khí hậu. Sau hai tuần đàm phán hỗn loạn và căng thẳng, đại diện gần 200 quốc gia đã thông qua hiệp ước tài chính gây tranh cãi vào sáng sớm nay tại hội nghị thượng đỉnh về khí hậu thường niên lần thứ 29 (COP29) tại Baku, Azerbaijan. Theo đó, các nước giàu cam kết cung cấp 300 tỷ USD mỗi năm cho các nước nghèo đến năm 2035 để giúp họ đối phó với những tác động ngày càng thảm khốc của cuộc khủng hoảng khí hậu. Số tiền này sẽ được chuyển đến các quốc gia nghèo đói và dễ bị tổn thương để giúp họ đối phó với thời tiết cực đoan ngày càng khắc nghiệt và chuyển đổi nền kinh tế sang năng lượng sạch. Con số này tăng so với mức 100 tỷ USD hiện do các quốc gia giàu có cung cấp theo một cam kết sắp hết hạn, cũng như cao hơn so với mức 250 tỷ USD được đề xuất trong dự thảo thỏa thuận hôm 22/11. Tuy nhiên, số tiền cam kết vẫn kém xa so với con số 1,3 nghìn tỷ USD mà các nước đang phát triển lâu nay khẳng định là cần thiết để giúp họ đối phó với cuộc khủng hoảng khí hậu. "Chúng tôi sẽ chỉ nhận được một phần nhỏ trong số tiền tài trợ mà các quốc gia dễ bị tổn thương do khí hậu đang rất cần. Số tiền này không đủ, nhưng đây là một khởi đầu", Tina Stege, phái viên về khí hậu của Quần đảo Marshall, nói. Nhưng bà chỉ trích nặng nề các cuộc đàm phán vì cho thấy "bản chất tồi tệ nhất của chủ nghĩa cơ hội chính trị". Stege cho biết trong một tuyên bố rằng những nhóm lợi ích liên quan đến nhiên liệu hóa thạch "đã quyết tâm ngăn chặn tiến trình và làm suy yếu các mục tiêu đa phương mà chúng tôi đang nỗ lực xây dựng". Tổng thư ký Liên Hợp Quốc Antonio Guterres bày tỏ lo ngại rằng thỏa thuận tài chính khí hậu được nhất trí tại Azerbaijan chưa tiến đủ xa, song kêu gọi các quốc gia coi đây là "nền tảng" để tiếp tục xây dựng. "Tôi đã hy vọng có một kết quả tham vọng hơn, về cả tài chính và mục tiêu giảm thiểu khí thải, nhằm đáp ứng thách thức to lớn mà chúng ta đang phải đối mặt", ông cho biết, nhưng thêm rằng thỏa thuận "phải được tôn trọng đầy đủ và đúng hạn". "Các cam kết phải nhanh chóng trở thành tiền mặt. Tất cả các quốc gia phải cùng nhau đảm bảo đạt được mục tiêu mới này ở mức cao nhất". Ông kêu gọi các quốc gia đưa ra những kế hoạch hành động khí hậu mới đối với toàn bộ nền kinh tế "trước COP30 như đã hứa". "Kết thúc của kỷ nguyên nhiên liệu hóa thạch là điều tất yếu về mặt kinh tế. Các kế hoạch quốc gia mới phải đẩy nhanh quá trình chuyển đổi và giúp đảm bảo rằng nó đi kèm với sự công bằng", ông nói, kết thúc bằng thông điệp thúc giục các nhà hoạt động làm nhiều hơn nữa để duy trì nỗ lực chống biến đổi khí hậu. "Liên Hợp Quốc luôn sát cánh cùng các bạn. Cuộc chiến của chúng ta vẫn tiếp diễn. Và chúng ta sẽ không bao giờ bỏ cuộc", ông Guterres nói. Mỹ và Liên minh châu Âu (EU) muốn các nền kinh tế mới nổi giàu có như Trung Cộng, quốc gia phát thải lớn nhất thế giới, cùng tham gia. Tuy nhiên, dự thảo cuối cùng của thỏa thuận chỉ "khuyến khích" các nước đang phát triển như Trung Cộng, Arab Saudi đóng góp tự nguyện cho nỗ lực ứng phó biến đổi khí hậu. Tổng thống đắc cử Mỹ Donald Trump sẽ trở lại Nhà Trắng vào tháng 1/2025 và ông là người hoài nghi về cả biến đổi khí hậu lẫn viện trợ nước ngoài. Trong khi đó, một số nước châu Âu đã chứng kiến phản ứng dữ dội của phe cánh hữu chống lại chương trình nghị sự xanh. Lời sau cùng Câu hỏi của người góp nhặt về COP29 năm nay là, thế giới cần phải chấm dứt việc khai thác và sản xuất năng lượng bằng nhiên liệu hóa thạch vào năm 2050, nghĩa là phải ngưng tất cả nhà máy than nhiệt điện hiện có và “cấm” xây dựng thêm từ đây (2024) cho đến năm 2025. Thế mà, Trung cộng, Ấn Độ, Brazil, Việt Nam hiện nay đang có kế hoạch xây thêm hàng 50 nhà máy than nhiệt điện mới cho đến năm 2040. LHQ có biện pháp chế tài nào không? Và câu hỏi thứ hai là, nếu ngưng tất cả nhà máy than nhiệt điện trên toàn thế giới, chúng ta cần phải có nguồn năng lượng tương đương để thay thế. Năng lượng gió ư? Năng lượng mặt trời ư? Năng lượng thủy triều ư? Năng lượng nguyên tử ư? Hay là thủy điện? Tất cả các loại năng lượng (nếu co đủ kinh phí xây dựng và thực hiện đúng thời hạn) trên có khả năng thay thế chỉ một phần năng lượng hóa thạch hiện tại mà thôi. Như vậy từ hai câu nhận định và câu hỏi trên đủ để chứng minh rằng, tất cả những biện pháp đề nghị, kết ước của các quốc gia đang phát triển hay đã phát triển trong suốt 29 Thương định vừa qua, trong đó Thương đỉnh COP21 tại Paris năm 2015 là một bước ngoặt cho quyết định tới năm 2100… chỉ là trên GIẤY mà thôi. Sự việc trên dưới 200 nguyên thủ quốc gia tụ họp nhau 10 ngày hàng năm tại một quốc gia chỉ định, thiết nghĩ có cần thiết không khi bàn thảo một sự kiện, một giải pháp hoàn toàn không thực tế? Kinh phí cho việc tổ chức hàng năm chắc chắn sẽ cao hơn kinh phí cho việc cứu hàng tỷ trẻ em trên thế giới bị thiếu ăn và suy dinh dưỡng! Xin dừng lại hành động “thời thượng” trên! Mong lắm thay, Mai Thanh Truyết Mùa Tạ ơn 2024 Chủ tịch Ủy ban châu Âu Ursula von der Leyen phát biểu tại cuộc họp báo ở Brussels, Bỉ. (Ảnh: THX/TTXVN) Ngày 24/11, Chủ tịch Ủy ban châu Âu Ursula von der Leyen khẳng định thỏa thuận tài chính mà các nước đạt được trước đó cùng ngày tại Hội nghị thượng đỉnh lần thứ 29 các bên tham gia Công ước khung của Liên hợp quốc về Biến đổi Khí hậu (COP29) tại Baku (Azerbaijan), đánh dấu "kỷ nguyên mới về hợp tác và tài chính khí hậu." Theo bà von der Leyen, việc các quốc gia phát triển cam kết chi ít nhất 300 tỷ USD/năm, từ nay đến năm 2035, sau các cuộc đàm phán căng thẳng kéo dài "sẽ thúc đẩy đầu tư vào quá trình chuyển đổi sạch, giảm phát thải và xây dựng khả năng thích ứng trước Biến đổi Khí hậu." Chủ tịch Ủy ban châu Âu khẳng định Liên minh châu Âu (EU) “sẽ tiếp tục dẫn đầu, tập trung hỗ trợ cho những người dễ bị tổn thương nhất". Tuy nhiên, các nước nghèo nhất - vốn chịu nhiều tác động của Biến đổi Khí hậu, cho rằng cam kết đóng góp ít nhất 300 tỷ USD/năm của các nước phát triển - cũng là những nước gây ô nhiễm nhất, là quá thấp. Đại biểu Ấn Độ Chandni Raina cho rằng đây chỉ là “một số tiền nhỏ”, không thể “giải quyết được thách thức to lớn mà tất cả chúng ta đang phải đối mặt." Bộ trưởng Khí hậu Sierra Leone Jiwoh Abdulai nhấn mạnh thỏa thuận cho thấy "sự thiếu thiện chí" của các nước giàu khi hỗ trợ những nước nghèo nhất thế giới - vốn phải đối mặt với tình trạng nước biển dâng và hạn hán khắc nghiệt hơn. Trước đó, khi đến Baku, các nước đang phát triển hy vọng sẽ nhận được khoản hỗ trợ tài chính của các nước giàu cao gấp nhiều lần so với cam kết hiện tại là 100 tỷ USD/năm. Trong một tuyên bố, Tổng Thư ký Liên hợp quốc Antonio Guterres cũng cho rằng thỏa thuận tài chính khí hậu vừa đạt được tại COP29 là "chưa đủ tham vọng." Ông kêu gọi các quốc gia coi đây là nền tảng để xây dựng các cam kết khí hậu tiếp theo, đồng thời nhấn mạnh sự cần thiết phải "tuân thủ đầy đủ và đúng hạn" thỏa thuận này. Cũng theo người đứng đầu Liên hợp quốc, các quốc gia cần đưa ra các kế hoạch hành động khí hậu quốc gia mới trước khi diễn ra COP30 như đã cam kết./. Chủ tịch Ủy ban châu Âu Ursula von der Leyen phát biểu tại cuộc họp báo ở Brussels, Bỉ. (Ảnh: THX/TTXVN) Ngày 24/11, Chủ tịch Ủy ban châu Âu Ursula von der Leyen khẳng định thỏa thuận tài chính mà các nước đạt được trước đó cùng ngày tại Hội nghị thượng đỉnh lần thứ 29 các bên tham gia Công ước khung của Liên hợp quốc về Biến đổi Khí hậu (COP29) tại Baku (Azerbaijan), đánh dấu "kỷ nguyên mới về hợp tác và tài chính khí hậu." Theo bà von der Leyen, việc các quốc gia phát triển cam kết chi ít nhất 300 tỷ USD/năm, từ nay đến năm 2035, sau các cuộc đàm phán căng thẳng kéo dài "sẽ thúc đẩy đầu tư vào quá trình chuyển đổi sạch, giảm phát thải và xây dựng khả năng thích ứng trước Biến đổi Khí hậu." Chủ tịch Ủy ban châu Âu khẳng định Liên minh châu Âu (EU) “sẽ tiếp tục dẫn đầu, tập trung hỗ trợ cho những người dễ bị tổn thương nhất". Tuy nhiên, các nước nghèo nhất - vốn chịu nhiều tác động của Biến đổi Khí hậu, cho rằng cam kết đóng góp ít nhất 300 tỷ USD/năm của các nước phát triển - cũng là những nước gây ô nhiễm nhất, là quá thấp. Đại biểu Ấn Độ Chandni Raina cho rằng đây chỉ là “một số tiền nhỏ”, không thể “giải quyết được thách thức to lớn mà tất cả chúng ta đang phải đối mặt." Bộ trưởng Khí hậu Sierra Leone Jiwoh Abdulai nhấn mạnh thỏa thuận cho thấy "sự thiếu thiện chí" của các nước giàu khi hỗ trợ những nước nghèo nhất thế giới - vốn phải đối mặt với tình trạng nước biển dâng và hạn hán khắc nghiệt hơn. Trước đó, khi đến Baku, các nước đang phát triển hy vọng sẽ nhận được khoản hỗ trợ tài chính của các nước giàu cao gấp nhiều lần so với cam kết hiện tại là 100 tỷ USD/năm. Trong một tuyên bố, Tổng Thư ký Liên hợp quốc Antonio Guterres cũng cho rằng thỏa thuận tài chính khí hậu vừa đạt được tại COP29 là "chưa đủ tham vọng." Ông kêu gọi các quốc gia coi đây là nền tảng để xây dựng các cam kết khí hậu tiếp theo, đồng thời nhấn mạnh sự cần thiết phải "tuân thủ đầy đủ và đúng hạn" thỏa thuận này. Cũng theo người đứng đầu Liên hợp quốc, các quốc gia cần đưa ra các kế hoạch hành động khí hậu quốc gia mới trước khi diễn ra COP30 như đã cam kết./.

Sunday, November 17, 2024

Rác Có Thể Là Bước Khởi Đầu Của Cách Mạng Bất Tuân Dân Sự Summary: Uncontrollable Garbage: The Spark that Could Ignite a Movement of Disobedience in Vietnam Targeting Harmful Chinese Interests: One potential strategy to drive out Chinese businesses harming local Vietnamese communities is to target their facilities through arson. Notable examples of this tactic include the fires at Đông Đô Đại Phố in Bình Dương and the fires and riots in Vũng Áng, Hà Tĩnh, in 2014. In response, Beijing had to deploy planes and ships to evacuate Chinese citizens from these dangerous areas. Destroying Corrupt Vietnamese Communist Regimes: A similar approach could be used to dismantle the corrupt structures of the Vietnamese Communist Party (VCP) and its beneficiaries. Setting fire to the luxury properties and large facilities owned by corrupt officials could serve as a catalyst for the Vietnamese Revolution, which seeks to eliminate the current regime. The destruction of these symbols of wealth and power would be key to this struggle. The Growing Problem of Garbage Fields in Vietnam: Currently, Vietnam is grappling with numerous massive garbage dumps that are causing significant environmental harm. These polluted sites could become a focal point for public outrage and acts of disobedience in the future. Below are some of the most problematic garbage fields in Vietnam: Nam Sơn Garbage Field - Hà Nội The Nam Sơn landfill has caused widespread pollution, particularly due to the lack of a proper leachate management system, its proximity to residential areas, and other issues. Garbage often piles up along streets in Hanoi, further exacerbating pollution in surrounding areas. Khanh Son Garbage Field - Đà Nẵng This site is overwhelmed with waste, with leachate flowing into nearby rice fields and residential areas, causing severe environmental and health concerns. Dong Kenh Garbage Field - Hà Tĩnh The Dong Kenh landfill, occupying just 1.5 hectares, is far too small for the volume of waste it receives. Overload and pollution are major problems, with the pervasive smell affecting the surrounding communities. Sa Huynh Garbage Field - Quảng Ngãi The waste processing facility at Sa Huynh is inadequate, leading to a widespread foul odor. The practice of setting fire to garbage layers exacerbates the smell and increases pollution. Tan Lap Garbage Field - Tiền Giang This landfill, covering 14 hectares, has caught fire due to the methane gas produced by decomposing organic waste. The fire has been difficult for firefighters to control, adding to the environmental hazards. Phước Hiệp Garbage Field - Hồ Chí Minh City The Phước Hiệp landfill is notorious for its pollution problems. Two waste processing plants, Tam Sinh Nghia and Vietstar, have been responsible for significant environmental damage and bad odors. Nearby residents are forced to buy bottled water for drinking, as their wells have become contaminated and are no longer usable for daily activities such as bathing and washing. Public Reaction and Potential for Uprising: The mounting frustration over these polluted and mismanaged garbage fields could be a driving force behind widespread protests or uprisings in the near future. The people of Vietnam have already expressed considerable anger toward the government’s failure to address these issues, and as conditions worsen, the likelihood of large-scale civil disobedience increases. *** Trong kết luận của bài viết trích trong sách “Lối thoát cho Việt Nam” xuất bản vào năm 2018 của người viết có ghi:”…Mỗi người trong chúng ta chỉ còn một quyết tâm sau cùng là đứng lên áp dụng những chiêu thức trong cuộc cách mạng bất tuân dân sự nêu trên. Về cá nhân - Mỗi người trong 96 triệu người con Việt, chúng ta có thể làm những việc sau đây: • Để đuổi Tàu đang ngự trị trên lãnh thổ Việt Nam, chúng ta phá hoại bằng cách ĐỐT những cơ sở làm ăn của chúng, từ tiệm chạp phô, tiệm hủ tiếu, hay một nhà máy sản xuất v.v…Vì bây giờ họ rất sợ. Kinh nghiệm vụ đốt phá Đông Đô Đại Phố ở Bình Dương cho thấy các chủ nhân ông Tàu đã chạy mau về Tàu rồi ngay sau khi sự việc xảy ra. Thậm chí TC cho tàu qua rước công nhân của họ ở Vũng Áng, Hà Tĩnh về Tàu nữa; • Để diệt Việt Cộng và các nhóm lợi ích, áp dụng cùng chính sách như trên, phục kích, đốt phá bằng mọi cách các cơ ngơi được xây dựng trên xương máu của dân tộc. Trong giai đoạn “gần như tuyệt vọng” của đất nước như ngày hôm nay, phương châm “cứu cánh biện minh cho phương tiện” cần áp dụng triệt để. Vì chính cá nhân và gia đình họ cũng đã và đang chuẩn bị “hạ cánh an toàn” ở ngoại quốc. Về các tập đoàn xã hội dân sự và đại chúng - Những đề nghị dưới đây có thể triệt tiêu và xóa tan cơ chế chuyên chính vô sản của CSBV trong sự hỗn loạn của chính họ! TS David Steinman, một luật sư Hoa Kỳ và cộng sự viên của TNS Daniel Moynihan khuyến cáo rằng:”Sớm muộn gì quý vị cũng phải dùng biện pháp bất tuân dân sự. Phải có phong trào bất tuân dân sự trên toàn quốc mới hy vọng thay đổi được chế độ cộng sản độc tài.” Chúng ta hãy thử hình dung những hoạt cảnh sau đây: 1. Công nhân sở Rác ở Sài Gòn và Hà Nội ngưng hốt rác trong 2 ngày, thì hai thành phố có hơn 12 triệu dân mỗi nơi phát thải ra 11.000 tấn rác/ngày. Với 44.000 tấn/2 ngày, cũng đủ để làm xáo trộn xã hội của hai thành phố trên và có thể đưa đến bạo loạn. 2. Công nhân ở các công ty cung cấp nước uống, nhà máy điện, nhà máy khí đốt và xăng dầu v.v… đồng loạt đình công không đi làm việc chỉ trong một ngày mà thôi cũng đủ để làm biến loạn Xã hội. 3. Người dân buôn thúng bán bưng đình công không nhóm chợ. Chuyện gì sẽ xảy ra? 4. Nhân viên y tế, bác sĩ, nhà bảo sinh… ngưng không làm việc, thì sẽ ra sao? 5. Sinh viên và học sinh đồng loạt bãi khóa sẽ là ngòi nổ sau cùng để chấm dứt chế độ độc tài tập thể cộng sản Bắc Việt hiện đang chia rẻ trong nội bộ vì tranh dành quyền lực trước cái xác chưa chôn của Nguyễn Phú Trọng. Ngần ấy sự việc và câu hỏi nêu trên có rất nhiều xác suất xảy ra trong giai đọan nầy. Chắc chắn cường quyền sẽ đàn áp dã man. Chắc chắn máu con Rồng cháu Tiên sẽ tuôn rơi ngập tràn. Và chắc chắn cơ chế chuyên chính vô sản sẽ bị triệt tiêu vĩnh viễn. Sau cùng “Lối thoát cho Việt Nam” chính là Cuộc Cách Mạng Bất Tuân Dân Sự. Hãy làm theo lời dặn dò của vua Duy Tân:” Nước dơ phải lấy máu mà rửa”. …… Trong suốt những tháng gần đây, người viết tiếp tục quan sát những vấn đề rác thải ở các thành phố lớn ở Việt Nam, tình trạng những bãi rác quá tải tràn ra đường bốc mùi hôi thối, gây ô nhiễm môi trường và làm mất đi nét thanh lịch và gây phản cảm của người dân đã diễn ra từ nhiều năm nay tại các thành phố lớn, nhưng cường quyền vẫn chưa giải quyết hay không muốn giải quyết? Theo số liệu được Giám đốc Sở Tài nguyên - Môi trường Nguyễn Toàn Thắng đưa ra trong khuôn khổ kỳ họp thứ 9 Hội đồng Nhân dân TP.HCM tháng 7/2018, thì mỗi ngày TPHCM phát sinh khoảng 11.000 tấn rác thải sinh hoạt, trong đó có 2.300 tấn rác thải ra nơi công cộng. Cập nhựt đến năm 2020, mỗi ngày có trên trên 12.000 tấn rác sinh hoạt, và khoảng 100 tấn rác y tế (không kể một số lượng tương đương đã được “xử lý” bằng phương pháp đốt (incineration) Tình trạng ô nhiễm môi trường vì rác ở Việt Nam đã được người viết báo động từ năm 2007, ngay từ khi Cty Đa Phước do David Dương ký với Tp HCM dưới thời Lê Thanh Hải làm Chủ tịch. Có thể nói, hầu hết các bãi rác lớn trên 64 Tĩnh thành đều bị vấn nạn nầy và biết bao nhiêu lần người dân “phải” nỗi giận, như nhiều cuộc biểu tình phản đối các nhà máy rác gây ô nhiễm môi trường ảnh hưởng đến cuộc sống người dân quanh vùng xảy ra tại nhiều nơi trên cả nước. Hay gần đây nhất là những ngày đầu năm 2019, hàng trăm người dân các xã Nam Sơn, Bắc Sơn và Hồng Kỳ dựng lán tại hai con đường dẫn vào Trung tâm xử lý chất thải rắn Nam Sơn ở Sóc Sơn, Hà Nội, chặn đường không cho xe chở rác vào bãi do bãi rác này gây ô nhiễm nặng nề đến cuộc sống của họ. (Bãi rác của Cty Đa Phước đóng cửa kể từ ngày Thành ủy Lê Thanh Hải “bị” triệu về Hà Nội, và David Dương cũng phải chạy về Mỹ năm 2019). Vài thí dụ điển hình dưới đây nói lên thảm trạng nầy: 1- Bãi rác Nam Sơn - Hà Nội Hình minh họa cho chúng ta thấy ngay là bãi rác đã vi phạm một số Điều luật trong Bộ luật Môi trường của CSBV ngay từ khi xin giấy phép: - Không có nghiên cứu tác động môi trường; - Bãi rác phải cách xa khu dân cư; - Không có nhà máy thanh lọc nước rỉ; v.v… Chính vì vậy, người dân cần lên tiếng bằng cách chận xe rác không cho đi vào bãi rác. Tình trạng nầy trở nên sôi động vào đầu tháng 7, 2019, các quận nội thành Hà Nội bắt đầu xuất hiện tình trạng dồn ứ rác thải do người dân tại huyện Sóc Sơn (Hà Nội) chặn xe chở rác vào Khu liên hợp xử lý chất thải Nam Sơn (xã Nam Sơn, huyện Sóc Sơn, Hà Nội) từ chiều ngày 1.7, vì chính quyền chậm đền bù di dời người dân tới khu tái định cư. Tới chiều 4.7, người dân vẫn tiếp tục đóng chốt và bám trụ tại các lều trại dựng tạm tại lối ra vào phía nam, chặn xe chở rác vào bãi rác Nam Sơn. Đường phố Hà Nội ngập rác khắp nơi Một khía cạnh ngang trái khác của bãi rác Nam Sơn là nơi sinh sống của trên dứơi 2.000 ngưới dân làm việc thâu đêm hầu mong kiếm được từ 50 đến 150 ngàn đồng sau …một đêm lao động. Thử tình nhẫm, Việt Nam có bao nhiêu bãi rác trên khắp các tỉnh thành và bao nhiêu quận huyện ở khắp nơi, và con số người “sinh sống” nhờ bãi rác có thể lên đến hàng triệu người sống trong kiếp lần than! Hình ảnh dưới đây ghi lại sinh hoạt của trên 2000 "người dân" "làm việc" trên bãi rác Nam Sơn lớn nhứt Hà Nội vào đầu tháng sáu năm 2019. Chưa hết, còn biết bao nhiêu người lục tìm …những gì có thể bán được trong các thùng rác trước khi được di chuyển vào bãi rác như hình minh họa bên mặt! Một phụ nữ đang lục tìm rác tái chế trong một thùng rác ở Hà Nội Đường Trường Chinh (Hà Nội) vật liệu xây dựng thừa, cây xanh, rác thải sinh hoạt... tập kết thành đống giữa đường, bốc mùi hôi thối gây ô nhiễm môi trường, làm mất mỹ quan đô thị - Ảnh: CHÍ TUỆ 2- Bãi rác Khánh Sơn - Đà Nẵng Bãi rác Khánh Sơn nằm ở phường Hòa Hiệp Nam, quận Liên Chiểu là bãi rác lớn nhất TP. Đà Nẵng. Bãi rác có công suất đến năm 2022, tuy nhiên đến nay đã quá tải, việc chứa rác phải tăng theo chiều cao. Trong nhiều năm qua, hàng ngàn hộ dân quận Liên Chiểu (Đà Nẵng) luôn sống trong sợ hãi bởi tình trạng ô nhiễm môi trường tại bãi rác Khánh Sơn (phường Hòa Khánh Nam) chưa được giải quyết dứt điểm. Nguyên nhân do Khu liên hợp xử lý chất thải rắn, thay thế, vẫn ì ạch chưa xong. Bãi rác Khánh Sơn được xây dựng cách đây hơn 25 năm. Cũng từng ấy thời gian, hàng ngày, hàng giờ, hàng ngàn người dân nơi đây phải sống chung với ô nhiễm môi trường, nguồn nước và bệnh tật. Nước rỉ từ bãi rác Khánh Sơn theo khe suối từ trên núi cao men theo kênh mương đổ về, ngấm vào lòng đất, ruộng đồng. Được biết, mới đây, khi hay tin thành phố sẽ đóng cửa bãi rác này vào năm 2019, người dân chưa kịp mừng, nay lại thêm nỗi lo khi dự án Khu liên hợp xử lý chất thải rắn tại xã Hòa Nhơn (huyện Hòa Vang) thay thế, vẫn còn ì ạch khiến thành phố lại lùi thời gian đóng cửa bãi rác Khánh Sơn đến năm 2021. Mỗi ngày Tp Đà Nẵng phát thải hơn 1.100 tấn rác. Dự kiến từ năm 2020 - 2025, phát sinh hơn 1.800 tấn/ngày; 2025 - 2030 phát sinh hơn 2.400 tấn/ngày, 2030 - 2040 phát sinh hơn 3.000 tấn/ngày trong khi đó các thủ tục đầu tư về các công trình xử lý rác còn quá nhiều vướng mắc… Các trạm thanh lọc nước thải đô thị còn thô sơ, công nghệ lạc hậu, cho nên tỉ lệ thu gom đạt khoảng 60%, tỉ lệ nước thải được thanh lọc chỉ đạt 42%. Hệ thống thanh lọc bị quá tải, hệ thống thoát nước mưa chung với thoát nước thải dẫn đến tình trạng mỗi lần trời mưa nước thải ào ạt đổ ra biển cũng là vấn đề gây ra nhiều tranh cãi trong dư luận hiện nay. Trước những vấn nạn môi trường trên, nhưng Đà Nẵng vẫn được công nhận là “Thành phố xuất sắc trong chuyển đổi” năm 2015. Năm 2018, Tổ chức Bảo tồn Thiên nhiên Thế giới (WWF) bình chọn là “Thành phố Xanh quốc gia của Việt Nam”. Thật hết ý!!! Hàng chục người dân phường Hòa Khánh Nam (quận Liên Chiểu, Đà Nẵng) đã có mặt tại con đường Hoàng Văn Thái, lối duy nhất dẫn vào bãi rác Khánh Sơn (đóng tại phường), tổ chức dựng lều để phản đối ô nhiễm Nước rỉ từ bãi rác Khánh Sơn theo khe suối từ trên núi cao men theo kênh mương đổ về, ngấm vào lòng đất, ruộng đồng 3 - Bãi rác Đồng Kênh - Hà Tĩnh Thời gian gần đây, bãi rác Đồng Kênh nằm tại xóm 3 thị trấn Nghèn (cạnh dòng sông Nghèn) được xây dựng từ năm 2013, với diện tích 1,5 ha luôn trong trong tình trạng quá tải nhưng hàng ngày vẫn tiếp nhận hàng chục tấn rác mới, gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng. Dù ở cách xa bãi rác nhưng người dân vẫn cảm nhận được mùi hôi mỗi khi có gió thổi. Bãi rác nằm chất đống, giữa cánh đồng, lửa vẫn cháy âm ỉ, khói bụi, nếu gặp trời mưa nước thải rỉ ra khu vực sông Nghèn. 4- Bãi rác Sa Huỳnh – Quảng Ngãi Nhiều người dân dựng lều chặn không cho xe ra, vào nhà máy xử lý rác thải Sa Huỳnh nửa tháng qua khiến rác thải tràn lan khắp các khu dân cư, làng chài huyện Đức Phổ (Quảng Ngãi). Hai tuần qua, nhiều người dân dựng lều bạt, mang đá hộc và cả quan tài rỗng ngăn chặn lối ra, vào nhà máy xử lý rác thải Sa Huỳnh ở xã Phổ Thạnh, huyện Đức Phổ. Rác thải tràn ngập khắp nơi bốc mùi hôi thối nồng nặc ở huyện Đức Phổ. "Trước đây, địa phương chỉ cho phép khu vực này tiếp nhận rác duy nhất xã Phổ Thạnh, giờ tiếp nhận xử lý cho cả huyện nên người dân nơi đây lo ngại. Mặt khác, khi xây dựng nhà máy này huyện, xã không lấy ý kiến ai nên bà con bức xúc chặn dựng lều chặn xe", bà Hà (ngụ xã Phổ Thạnh) nói. Rác thải dày đặc từ khu dân cư ra đến bờ sông, vùng biển xã Phổ Thạnh. Đối thoại với người dân ngày 7/8, Chủ tịch UBND huyện Đức Phổ Trần Em khẳng định, việc đặt nhà máy xử lý rác thải sinh hoạt Sa Huỳnh là hoàn toàn phù hợp, đúng quy định của pháp luật. Thời gian qua, huyện đã có văn bản kiến nghị UBND tỉnh cho phép đào số rác đã chôn lấp trước lên để đốt. Tuy nhiên khi đào lớp rác thải cũ lên bốc mùi hôi thối ảnh hưởng đến người dân, huyện mong người dân thông cảm, chia sẻ. 5- Bãi rác Tân Lập – Tiền Giang Một bãi rác tập trung của tỉnh Tiền Giang nằm tại xã Tân Lập 1, huyện Tân Phước, bị cháy từ chiều 30/3/2019. Dù lực lượng chữa lửa đã tập trung chữa cháy, đến chiều 2-4 ngọn lửa vẫn chưa được dập tắt hoàn toàn. Theo điều tra ban đầu, vào lúc 14h ngày 30-3, bãi rác Tân Lập bỗng dưng bốc cháy do các chất hữu cơ phân hủy phát thải ra khí methane (CH4). Gió thổi mạnh khiến ngọn lửa bùng phát dữ dội và cháy lan ra diện rộng. Bãi rác rộng 14 ha, có hàng triệu mét khối rác cháy sáng cả khu vực. Sau hơn 10 giờ đồng hồ, các lực lượng chữa cháy mới khống chế được phần ngoài cùng của bãi rác, không để cháy lan ra khu vực lân cận. 6 - Bãi rác Phước Hiệp – Tp HCM Mỗi lần mùa mưa đến hàng năm, nguy cơ ô nhiễm từ nước rỉ rác thải càng tăng cao tại khu vực huyện Củ Chi, Tp HCM do hiện có hàng chục ngàn tấn rác đang được “phơi” lộ thiên tại đây chưa được thanh lọc. Nếu mưa xuống, nước mưa ngấm vào rác cùng với nước rỉ do rác phát sinh biến thành một dung lượng rất lớn nước rỉ. Từ đó, hậu quả thật khó lường do huyện Củ Chi nằm tại khu vực có nền đất cao, do đó, nước rỉ sẽ tràn bờ và có thể di chuyển khắp nơi trong các vùng dân cư… Hiện, ở khu thanh lọc rác Phước Hiệp có 2 bãi thanh lọc rác đang hoạt động của nhà máy rác Tâm Sinh Nghĩa và nhà máy rác Vietstar, bởi bãi chôn lấp rác số 3 Phước Hiệp đã đóng cửa theo yêu cầu của UBND Tp HCM. Tồn đọng tại hai bãi thanh lọc rác của nhà máy Tâm Sinh Nghĩa và Vietstar là hai “núi” rác lộ thiên khổng lồ ở mức hàng chục ngàn tấn. Qua một cơn mưa dai dẳng, hai bãi rác lộ thiên này vẫn không được che phủ để tránh tình trạng nước mưa xâm nhập tạo thêm lượng nước rỉ rác. Đặc biệt, cả hai "núi" rác này nằm không xa kênh Thầy Cai và người dân khu vực xung quanh lo ngại đến mùa mưa, nước rỉ rác thải sẽ chảy tràn ra đường, thấm xuống tầng nước ngầm và chảy vào kênh Thầy Cai gây ô nhiễm nghiêm trọng thêm. Một người dân tại thôn Mỹ Khánh A, xã Thái Mỹ, huyện Củ Chi bực dọc nói: “Hai bãi rác của hai nhà máy xử lý rác là Tâm Sinh Nghĩa và Vietstar gây ô nhiễm nhất. Giờ nước của các giếng khoan ở khu vực này không sử dụng được vì nước có mùi hôi. Do đó, dân phải mua nước thùng (loại hơn 20 lít, với giá 12 .000 đồng/ thùng) về dùng vì sợ xử dụng nước ô nhiễm sẽ mắc bệnh”. Người dân chỉ dám dùng nước giếng sau khi lọc để tắm nhưng phải nấu sôi nước vì tắm thông thường sẽ gây ngứa, nổi mẩn đỏ trên da. Tình trạng ô nhiễm nguồn nước đã kéo dài mấy năm nay và có xu hướng ngày càng ô nhiễm nặng hơn. Trước đây, người dân vẫn miễn cưỡng dùng nước giếng khoan nấu ăn dù thấy mùi nước giếng có dấu hiệu lạ nhưng giờ mùi tanh đã nồng hơn rất nhiều. Tuy nước ngầm hút lên từ giếng khoan bị ô nhiễm nhưng vẫn chưa lo bằng nước rỉ rác chảy tràn vào mùa mưa... Người dân xung quanh khu vực các nhà máy rác cho hay, mùa mưa hai bãi rác nói trên hôi nồng nặc hơn vànước rỉ rác đen chảy tràn ra đường rồi theo nước mưa chảy ra kênh Thầy Cai. Từ Tết âm lịch đến nay, thời tiết nắng khá lớn nên nước rỉ rác đã khô lại thành những lớp đất đen trên đường. Đoạn đường không trải nhựa song song một con kênh nhỏ nằm giữa giữa hai nhà máy thanh lọc rác Tâm Sinh Nghĩa và Vietstar thể hiện khá rõ điều này. Lớp đất cố hữu và lớp đất bị ảnh hưởng của nước rỉ rác có màu sắc khác nhau rõ rệt. 7- Thay lời kết Qua những thí dụ điển hình kể trên, chúng ta có thể kết luận một cách chính xác là tất cả 64 tỉnh thành trên toàn cõi Việt Nam đều có cùng chung một vấn nạn: • Bãi rác hầu hết là bãi rác lộ thiên và đều bị quá tải; • Bãi rác không có hệ thống thanh lọc nước rỉ đúng theo tiêu chuẩn ghi trong bộ Luật Môi trường; • Địa phương giao khoán cho các công ty đấu thầu…tự tung tự tác (vì đã được ăn chia rồi); • Vấn đề quản lý việc nhập rác, chôn rác, phủ rác v.v…hầu như không thực hiện; Từ những nguyên nhân trên, người dân nổi giận và chận không cho rác “mới” xâm nhập vào bãi rác là lẽ đương nhiên. Và câu chuyện trên không dừng lại ở Việt Nam mà lần đầu tiên đã lan qua tỉnh Vũ Hán của Trung Cộng. Trên 10 ngàn dân chúng biểu tình tại bãi rác ở huyện Tân Châu có công suất nhận 2.000 tấn rác/ngày. Dân biểu tình vì bãi rác thải trên có mùi nồng nặc, có thể ngửi thấy ngay cả khi người ta đi ngang qua bằng xe buýt. Có thể nói, đây là bước khởi đầu của cuốc cách mạng bất bạo động dưới hình thức bất tuân dân sự. Người viết đã từng đặt vấn đề khi CT UBND Tp HCM Lê Thanh Hải ký giấy phép cho Cty Liên hiệp Đa Phước, Bình Chánh, do David Dương làm TGĐ ngày 28 tháng 10 năm 2007. Sau khi được biết khu thanh lọc rác sẽ tiếp nhận rác bắt đầu vào ngày 1-11-2007, Ông Hải có nhận xét sau:” Thành phố đã có thể chủ động trong công tác thu gom, xử lý một cách hợp vệ sinh”. …Thế mà, vào năm 2018, sau khi LTH mất chức và bị đổi ra Hà Nội thì…Cty Liên Hợp Đa Phước bị vi phạm ngay nhiều luật lệ môi trường, bị đóng của khiến cho DD phải …ôm đầu chạy về Mỹ vì …đã mất “ông anh đở đầu”! Vì vậy, có thể kết luận rằng, Việt Nam cho đến nay, vẫn chưa thực hiện hoàn chỉnh được công tác xây dựng một bãi rác, cùng nhà máy thanh lọc nước rỉ đúng nghĩa cho một bãi rác cũng như kế hoạch quản lý rác sinh hoạt căn cứ theo Luật Môi trường. Việc nầy không đòi hỏi một công nghệ cao cấp, nhưng Việt Nam vẫn liên tục thất bại trong xây dựng và điều hành. (Người viết đã từng đề nghị thiết kế một nhà máy thanh lọc nước rỉ cho Khu Chế xuất Tân Thuận, với đầy đủ chi tiết và mô hình thiết kế. Đây là một khu công nghiệp tập trung đầu tiên ở Việt Nam dưới thời của cựu TT CS Võ Văn Kiệt…Thế mà, không một ai lưu tâm đến!) • Điều nầy nói lên cung cách quản lý cứng chắc của chế độ, cũng như cung cách đấu thầu không theo đúng quy định hiện nay không thể nào đáp ứng được nhu cầu phát triển ứng hợp với chiều hướng toàn cầu hoá trên thế giới. • Điều nầy cũng nói lên tính cách toàn trị của một thiểu số cầm quyền chỉ nhằm phục vụ cho các nhóm lợi ích của phe phái, do đó không thuyết phục hay thu hút được sự tham gia của những nhà làm khoa học chân chính trong việc đóng góp vào công cuộc phát triển quốc gia ở Việt Nam. Do đó, những cuộc xuống đường, chận không cho xe chở rác xuất nhập, đòi hỏi việc quản lý và thanh tra chặt chẽ các bãi rác, trực diện đối đầu với dự đàn áp của cường quyền CSBV, sẽ là những bước đầu tiên trong sâu chuổi cách mạng bất bạo động theo cung cách bất tuân dân sự. Một khi những cuộc xuống đường vì rác, sẽ tiếp nối những cuộc đình công bãi thị, công nhân cấp nước khước từ việc cung ứng nước cho thành phố…Và cuối cùng học sinh, sinh viên, công nhân, viên chức đồng loạt bãi khóa… Chuyện gì sẽ xảy ra! Mong lắm thay!!! Mai Thanh Truyết Người “sống chung” với rác 27 năm tại Hoa Kỳ Phụ lục: Ý kiến của một chuyên viên Môi trường thuộc MRC – Mekong Reconstruction Committee, Cần Thơ dưới đây: June 24, 2018 · Cuộc cách mạng môi trường HÃY BIẾN TRỤ SỞ LÀM VIỆC CỦA CS THÀNH NƠI CHỨA RÁC - Mỗi người dân chuẩn bị 05 kg rác cho vào túi nylon đen cứ chạy xe ngang các cổng ủy ban (xả/phường, quận/ huyện, tỉnh/thành, đồn cảnh sát...) mà thảy vào, rồi chạy xe đi, cứ làm đồng loạt như thế. - Chúng không có nhân lực đâu mà dọn cho xuể, càng để lâu, càng nhiều thì mùi hôi thối bốc lên, chúng sẽ không thể làm việc được, các hoạt động hành chánh sẽ rối loạn, đình trệ. - Chúng không thể bắt người dân được, khi đó chúng sẽ tổ chức lực lượng để chốt các điểm này để hạn chế người dân tiếp cận, thì lại thảy rác vào khu vực mà chúng đứng canh. - Khi chúng phải phân tán lực lượng để canh thì sẽ giảm bớt lực lượng cản dân xuống đường khi đó sẽ diễn ra các cuộc biểu tình đồng loạt. Việc này tuy nhỏ nhưng hiệu quả rất lớn. Mong mọi người chia sẻ, hưởng ứng và cùng hành động.

Tuesday, November 12, 2024

Tuổi Trẻ Việt Nam & Tinh Thần Quang Trung Tôi vốn là một nhà hóa học, chuyên về môi trường, vốn liếng lịch sử chỉ ở trình độ trung học thời Việt Nam Cộng Hòa. Do đó, nói về Quang Trung, tôi chỉ muốn nói lên tinh thần Quang Trung qua cái nhìn của một học sinh trung học, để từ đó thử tìm một đối chiếu với tình trạng tuổi trẻ Việt Nam ở hải ngoại cũng như ở trong nước. Từ xa xưa, tiền nhân của chúng ta phải bao phen chống giặc phương Bắc. Sau bao lần thành công trong việc đuổi giặc ra khỏi bờ cõi, quan vua Việt Nam đều ra sức cầu hòa và tuân phục triều cống Bắc phương. Thái độ đó được nhiều sử gia cho là khôn ngoan và cung cách ứng xử của tiền nhân được xem như là kim chỉ nam trong thuật giữ nước khi nước còn yếu so với phương Bắc. Nhưng, chúng ta hãy nhìn tình hình chánh trị đặc biệt của Đại Việt vào giữa thế kỷ 18 khi đang lâm vào tình trạng bế tắc ở vào giai đọan cuối của thời Trịnh Nguyễn phân tranh. Đất nước bị chia đôi: • Ngoài Bắc, chánh quyền vua Lê chúa Trịnh tham nhũng thối nát. • Trong Nam, chánh quyền chúa Nguyễn bị quyền thần Trương Phúc Loan thao túng, dân chúng lầm than đói khổ. Sự xuất hiện của phong trào Tây Sơn đã mở ra một lối thoát mới cho dân tộc Việt, đột phá tình trạng trì trệ của tình hình, và đặt nền móng căn bản cho sự thống nhất đất nước. Ngoài nhà lãnh đạo đầu tiên của phong trào Tây Sơn là Nguyễn Nhạc, vị phụ tá của Nguyễn Nhạc, tức Nguyễn Huệ lúc khởi nghĩa mới khoảng 18 tuổi, là một ngôi sao vụt sáng và tỏa chiếu rạng rỡ trong lịch sử Việt Nam. Tinh thần Nguyễn Huệ là tinh thần dấn thân không ngừng, sẵn sàng chiến đấu liên tục để xây dựng sự ổn định cho đất nước. Nhiều lần vào Nam chẳng những để chống nhau với chúa Nguyễn mà còn để chống ngoại xâm Xiêm La. Nhiều lần ra Bắc cũng không phải để giải quyết chúa Trịnh mà còn để bảo vệ đất nước khỏi cuộc xâm lăng của nhà Thanh. Tôi muốn nhấn mạnh, trong bất cứ hoàn cảnh nào, cương vị nào, Nguyễn Huệ cũng đã tận lực cống hiến cả tuổi thanh xuân của đời mình vì công cuộc thống nhất đất nước, để phục vụ dân tộc, chỉ tiếc cuối cùng căn bệnh ác nghiệt đã ngăn cản sự nghiệp của Ngài năm 1792, lúc Ngài mới 40 tuổi. Tôi muốn nói đến tinh thần Quang Trung không là “chống giặc, giữ nước” mà là “đánh giặc, giữ nước”. Đánh giặc, giữ nước chính là nói lên tinh thần chủ động và không còn xem Bắc phương là một nước lớn cần phải tùng phục. Vì vậy, đem tinh thần Quang Trung soi chiếu vào tình trạng của tuổi trẻ Việt Nam ngày nay quả là một điều cần thiết. Nếu ai hỏi rằng “Tương lai Việt Nam 41 năm sau cuộc chiến, và tuổi trẻ Việt Nam đang làm gì trong hiện tại và sẽ làm gì trong tương lai”? Xin thưa, đây là một câu hỏi mà mỗi người trong chúng ta tự hỏi nhau hàng ngày, không cứ gì phải đợi sau 41 năm. Như chúng ta đã biết, yếu tố con người là một trong những yếu tố quyết định trong mọi chuyển dịch của sinh vật trên quả địa cầu nầy, trong đó thế hệ trẻ hiện tại càng là một thành tố quyết định cho tương lai của từng quốc gia. Xin thưa với tất cả nhận xét cá nhân về các chuyển biến tư tưởng và sinh hoạt của người Việt, nhất là tuổi trẻ trong quá trình 41 năm sau cuộc chiến để có một dự phóng về tương lai Việt Nam. Không muốn nhắc đến cuộc chiến Việt Nam đã qua, không phải vì đã quên hay vì mặc cảm, mà chỉ muốn chia sẻ qua trao đổi nầy những thay đổi tâm lý, hành động, cùng các suy nghĩ của thế hệ trẻ hiện tại trong suốt thời gian 41 năm vừa qua. Trước hết, tại hải ngoại người Việt đã hình thành nhiều cộng đồng hiện diện rải rác trên khắp thế giới, tiếp thu những nền văn minh tiến bộ cùng cung cách tổ chức xã hội từ các quốc gia tạm dung để hội nhập vào môi trường đang sống hiện tại. Đôi khi có những cọ sát vì sự khác biệt chủng tộc, tôn giáo, văn hóa... nhưng tựu trung đa số đã hòa nhập vào các xã hội tây phương tương đối nhịp nhàng và hài hòa trong cuộc sống. Những hiện tượng tiêu cực nơi cá nhân, gia đình, và môi trường chung quanh vì ảnh hưởng của các lề lối cổ xưa, phong cách phong kiến, hủ nho.... lần lần được thay thế từng bước bằng những tư tưởng tiến bộ và tinh thần hướng thượng ngày càng in đậm nét trong mỗi chúng ta. Trọng tâm là tuổi trẻ hôm nay, ở cả quốc nội và hải ngoại, các em đã nhận thức và có nhiều chỉ dấu báo hiệu cho thấy tuổi trẻ đã chuyển mình rất lạc quan. • Tại hải ngoại, tuổi trẻ đã có tầm nhìn khai phóng, can đảm cáng đáng việc cộng đồng trong tinh thần vô vị lợi, ví dụ một việc tuy nhỏ nhưng quan trọng là việc tổ chức Hội chợ Tết ở Cali trong nhiều năm vừa qua. Thật phấn khởi vì nhìn đâu cũng đều thấy sự hiện diện của tuổi trẻ. Nhìn qua các trung tâm dạy tiếng Việt ở rải rác khắp nơi có đông người Việt cư ngụ, tuổi trẻ chiếm đa số, năng động và bền bĩ theo đuổi công cuộc bồi đắp và gìn giữ tiếng Việt tại hải ngoại. Tôn chỉ “Tiếng Việt còn, nước Việt còn” chắc chắn vẫn là một nền tảng bền vững để bảo tồn văn hóa Việt Nam. • Ở quốc nội, mặc dù phải chịu đựng khó khăn muôn vàn về mọi mặt, mất nhiều thì giờ cho sinh kế, tuổi trẻ cũng nêu lên ý chí vươn lên trong học tập, và tinh thần từ bi bác ái trong các công tác từ thiện. Tuổi trẻ Việt Nam ngày nay, theo nhận xét của nhiều người từng về Việt Nam, vẫn tiếp tục cố bám lấy việc học và xem đó là cánh cửa đầu tiên và quyết định để bước vào tương lai dù đang sống trong tình trạng kinh tế rất hạn hẹp, nhưng vẫn không quên bổn phận của người con Việt trong nhiệm vụ “Chống Tàu Diệt Việt Cộng”, phản ảnh qua các cuộc biểu tình đòi quyền …được sống qua thảm nạn cá chết và môi trường sống cho biển. Một cuộc cách mạng CÁ có thể xảy ra bất cứ lúc nào… Dù sống trong hoàn cảnh kinh tế khó khăn trong nước hay đứng trước những cám dỗ của một xã hội thiên về cá nhân và vật chất trên thế giới, tuổi trẻ Việt Nam ở hai nơi đều thể hiện nghị lực phấn đấu với một tinh thần quả cảm và một ý chí tuyệt vời. Tuổi trẻ Việt Nam không ngại và chấp nhận những phiêu lưu trong hành xử dù phải chịu nhiều vấp ngã. Học hỏi trong kinh nghiệm, trong thất bại, tuổi trẻ Việt Nam đã và đang mạnh dạn đi tới tương lai. Tuổi trẻ Việt Nam trong sáng hội nhập vào xã hội với niềm tin vững mạnh cho tương lai, không mặc cảm, không vướng bận quá khứ, không có những rào cản, vết hằn từ các oan nghiệt của lịch sử như các lứa tuổi cha anh, không ràng buộc vào những thành kiến bảo thủ và ý tưởng cực đoan. Và với tinh thần dân chủ cao độ đã được un đúc do học tập và kinh nghiệm trong cuộc sống hàng ngày, tuổi trẻ càng cho chúng ta thêm niềm tin khi dự phóng về tương lai. Có lẽ chúng ta không quên rằng quá trình tiến lên dân chủ của con người là do kết quả của bao thế hệ, kéo dài hàng bao thế kỷ. Những hiện tượng phân hóa trong cộng đồng ở hải ngoại, những hình ảnh tiêu cực thường thấy ở quốc nội... chỉ là một giai đoạn chuyển tiếp, giai đoạn lột xác của một thế hệ mới để rồi hội nhập vào một xã hội trong đó mọi người đều bình đẳng (tương đối). Để đến hôm nay, tự do cá nhân được mọi người trong chúng ta tương đối được tôn trọng trong tinh thần tương kính. Từ hơn 25 thế kỷ trước, khái niệm tự do cá nhân mà chúng ta đang hưởng đã được manh nha ở Athens, Hy Lạp. Trước đó chưa có xã hội nào nghĩ đến khái niệm công bằng và tự do! Quan niệm xưa lại cho rằng, nếu có tự do, xã hội sẽ đi đến hỗn loạn. Và qua bao nhiêu thế kỷ, tự do cá nhân và trật tự xã hội vẫn được xem như là hai thực thể đối kháng, không thể hiện diện hài hòa trong cùng một xã hội được. Người Hy lạp 25 thế kỷ trước đã nhận định sáng suốt rằng sự tự do vô giới hạn sẽ kéo theo những biến loạn cho trật tự xã hội. Nhưng cuối cùng cũng chính người Hy Lạp đã tự soi sáng rằng nếu con người có được tự do cá nhân, họ sẽ tự thích ứng và tự chế để ổn định trật tự mà không cần phải có một quyền uy tối thượng để ban bố và tái lập trật tự xã hội. Từ đó, trong việc hành xử quyền tự do cá nhân, cung cách tự chế của người Hy Lạp lên rất cao. Và thành phố Athens đã là căn cứ địa đầu tiên cho nền tự do trên thế giới, trong đó mọi cá nhân đều được tham gia vào guồng máy của chính phủ từ anh nông dân đến kẻ chăn chiên lẫn các thương gia, phú hào... Pericles đã thốt lên câu nói bất hủ “Mọi cá nhân đều được tin cậy” (The individual can be trusted). Ngày nay, Đức Dalai Lama, trong diễn văn chào mừng thiên niên kỷ mới đã chia sẻ, tin tưởng và tôn vinh tuổi trẻ trong việc xây dựng và tái lập trật tự xã hội cho tương lai. Với kiến thức thu thập được từ những kinh nghiệm về xây dựng và hủy diệt của các bậc cha anh, cộng thêm niềm tự tin, tính cả quyết cùng nhận thức hướng thượng, tuổi trẻ Việt Nam sẽ biến cải xã hội tương lai thành một môi trường hạnh phúc hơn, hòa bình hơn trong đó con người sống hài hòa với nhau hơn. Để kết luận, có điều chắc chắn là tuổi trẻ Việt Nam, hậu duệ Vua Quang Trung, ở hải ngoại và quốc nội đã trưởng thành và đang mạnh dạn đi vào cuộc hành trình mới làm cho xã hội Việt Nam ngày càng tốt thêm. Trong tiến trình dân chủ hóa tư tưởng và xã hội, dĩ nhiên tuổi trẻ cũng sẽ gặp phải muôn vàn cản ngại, thất bại vì thiếu kinh nghiệm. Nhưng những điều đó sẽ không làm tuổi trẻ chùng bước mà trái lại các rào cản trên chỉ là những thử thách ban đầu. Với cung cách tiếp cận lạc quan, tầm nhìn rộng mở và hướng về tương lai, chắc chắn tuổi trẻ có đủ tiềm năng và khả năng để tái lập một xã hội Việt Nam trong đó con người hành xử với nhau với tâm an bình, từ bi và nhân bản hơn. Vậy, câu hỏi tương lai Việt Nam 41 năm sau cuộc chiến đã được trả lời bằng cái nhìn tích cực hướng về tương lai và rất tin tưởng vào Tuổi Trẻ Việt Nam sẽ làm được việc. Và tinh thần chiến đấu liên tục của Hoàng Đế Quang Trung đã thấm vào tâm thức của tuổi trẻ, và tuổi trẻ hôm nay không còn ở thế thụ động nữa mà ở thế tấn công. Đó là “đánh đổ cường quyền, xây dựng đất nước”. Tuổi trẻ Việt Nam đang đi tới với tinh thần Quang Trung như thế, chắc chắn hoa Tự Do, Dân Chủ, và Nhân Quyền sẽ nở rộ trên Quê Hương Việt Nam. Mai Thanh Truyết Hiệu đính 11/2024

Friday, November 8, 2024

Năng lượng điều tiết giá dầu thế giới: Dầu khô trong đá – Shale Oil hay Dầu thu được từ đá phiến bitum Lời người viết: Một trong nhiều quyết định của Thượng đỉnh COP26 tại Glasgow, Anh Quốc vào tháng 11 năm 2021 là các quốc gia cần phải đạt mức phát thải Zero - Zero emission khí Carbonic vào năm 2050. Câu hỏi được đặt ra là, chúng ta có thể từ đây (2022) cho đến 2050 thay thế hay hủy bỏ: • 1,5 tỷ xe hơi chạy hàng ngày trên quả đất nầy hay không? • Hàng trăm ngàn nhà máy nhiệt điện chạy bằng than đá? • Hàng 10.000 máy bay lượn trên bầu trời mỗi ngày? • Hàng 500.000 nhà máy sản xuất ra hàng tiêu dùng cho trên 8 tỷ miệng ăn? Xin 73 quốc gia đã ký kết văn bản hãy thực tế một chút, đừng vì phỉ theo “xu hướng” chính trị ma đầu của những quyền lực “ma” mà hứa… Trung Cộng ký kết văn bản “hứa” mà vẫn duy trì các dự án từ nay đến năm 2040 sẽ xây thêm 50 nhà máy than nhiệt điện. Và Việt Nam sắp sửa xây thêm 8 nhà máy nữa. Còn Ấn Độ sẽ xây khoảng 30 nhà máy. …Như vậy cho đến năm 2050, chỉ nội các nhà máy nhiệt điện thôi, thay gì triệt tiêu 100.000 ngàn lại tăng thêm gần 100 nhà máy cỡ lớn nữa! Thế nầy là thế nào? Chúng ta thực sự thấy rõ dã tâm của Nhóm quyền lực ma cổ súy cho nguy cơ “Thay đổi khí hậu” nhằm thực hiện âm mưu điều khiển và thống trị thế giới. Nên cần tỉnh thức nhận định vấn đề… Trước tình trạng lạm phát 8,6% lớn nhứt so với 40 năm qua, giá cả thực phẩm tăng vọt trên 50%, xăng dầu tăng hơn 5$/Gallon so với 2$/G năm 2020 ở Texas. Tại sao TT Biden lấy lý do đạt mức Zero emission vào năm 2050 để “cấm” sản xuất xăng dầu trích ly từ shale oil – dâu khô trong đá bằng kỹ thuật “fracking” mà TT tiền nhiệm Trump đã “hóa giải” cuộc khủng hoảng năng lượng bằng cách gia tăng sản xuất lên 15 triệu Gallon/Ngày vào năm 2019, đem giá dầu nhiều nơi ở Texas xuống dưới 2$/G! Ghi chú: Giá dầu thô trong giai đoạn nầy vào khoảng 45-50$/Thùng. Mức tiêu thụ xăng dầu của Hoa Kỳ vào khoảng 10 triệu thùng/ngày vào mùa đông và tăng lên 12 triệu thùng vào mùa hè.. Thân mời Quý vị đọc bài viết dưới đây về nói về kỹ thuật fracking… *** 1. Tình trạng dầu lửa trên thế giới Trên thế giới hiện tại có một cơn khủng hoảng trầm trọng. Đó là cơn khát dầu thô, nhiên liệu chính cho mọi vận chuyển đường thủy, đường bộ và đường hàng không. Cho đến nay, giá xăng dầu tiếp tục tăng đồng biến với giá dầu thô. Giá dầu giao động khoảng $100 Mỹ kim/thùng vào giữa năm 2015. Cuộc khủng hoảng lần nầy khác với cuộc khủng hoảng trong những năm đầu thập niên 70 ở thế kỷ trước và có nhiều hình thái đặc biệt. Trữ lượng dầu hỏa trên thế giới, qua nhiều thăm dò và nghiên cứu của những cơ quan khác nhau như: Bộ Năng lượng Hoa Kỳ (1997), Báo Washington Post (1996), Kỷ yếu Năng lượng quốc tế 1998 (International Energy Annual), Phòng Thống kê LHQ (1994). Theo ước tính 2016, trữ lượng dầu thô hiện chiếm vào khoảng 6.050 tỷ thùng hay 962 tỷ m3. Cũng cần biết: 1 barrel = 42 Gallon = 159 lít = 0,16 m3. Cũng theo ước tính của Cơ quan Địa chất HK (US GS) thì với trữ lượng nầy, nhân loại chỉ có triển vọng sử dụng trong vòng 50 năm tới mà thôi. Đứng trước tình trạng sử dụng xăng dầu ngày càng tăng theo nhu cầu và đà gia tăng dân số hiện nay, giới hạn tiêu thụ trên sẽ thấp hơn 50 năm nếu căn cứ theo mức sản xuất của OPEC và các quốc gia sản xuất dầu độc lập. Nhưng trên thế giới hiện tại, còn có nhiều quốc gia đang tiếp tục truy tìm và khai thác những khu vực có triển vọng có mỏ dầu ở trong đất liền cũng như ở trong trầm tích của thềm lục địa như ở Việt Nam, Alaska (Hoa Kỳ), Nam Dương, Venezuela, Liên bang Nga v.v... Do đó trên thực tế, chúng ta có thể ước tính một cách lạc quan hơn con số 50 năm. Đó là chưa kể đến những phương pháp và nguyên liệu khác đang được nghiên cứu để thay thế xăng dầu. Tuy nhiên, tùy theo tình hình biến động mà giá dầu có thể tăng bất ngờ do tình trạng "tạm ngưng" sản xuất của OPEC làm tăng thêm khủng hoảng năng lượng trên thế giới. Đó là cuộc khủng hoảng vào năm 1973. Ngay từ năm 2014, chúng ta cũng đang sống trong một giai đoạn của một hình thức khủng hoảng vì giá dầu đã tăng gần gấp đôi so với năm ngoái. Đứng trước những bất trắc có thể xảy ra bất cứ lúc nào để tạo nên cuộc khủng hoảng năng lượng xăng dầu trên thế giới, các nhà khoa học đã có những bước tiên liệu để ngăn chặn hay hạn chế các bất trắc có thể xảy ra cho thế giới. Thế giới đã nhìn thấy hiểm họa của việc sử dụng dầu thô làm nguồn nguyên liệu chính cho công nghệ phát triển và di chuyển. Vì đó là: - Nguồn nguyên liệu có trữ lượng giới hạn và đã báo hiệu trước thời gian bị cạn kiệt không xa; - Mức ô nhiễm môi trường đặc biệt là sự hâm nóng toàn cầu là một nguy cơ thật sự mà thế giới cần phải giải quyết; - Sau cùng, phương hướng tập trung để giải quyết hai vấn nạn trên là: truy tìm nguyên liệu để thay thế xăng dầu và biện pháp giải quyết mới để giảm thiểu việc phóng thích khí monoxide carbon (CO) và thán khí (CO2) vào bầu khí quyển. Hai hướng giải quyết trên là hai định hướng tối ưu trong hiện tại để tiến đến việc ngăn ngừa khủng hoảng năng lượng xăng dầu, và giảm thiểu được lượng thán khí, tác nhân chính của sự tăng nhiệt độ của bầu khí quyển. Trước cơn khủng hoảng hiện tại, thế giới đặc biệt là Hoa Kỳ đã nhắm đến giải pháp tập trung vào việc truy tìm những loại năng lượng mới cũng như những biện pháp hạn chế mức sử dụng năng lượng hiện tại. Để có thể hạn chế mức sử dụng xăng dầu, Cơ quan Bảo vệ Môi trường HK (US EPA) cho phép áp dụng rượu cồn hay ethanol để trộn vào xăng dầu chạy xe. Có thể pha trộn đến tỷ lệ 70% rượu trong xăng (Ba Tây đã thay thế xăng rượu cồn 100% cho việc chạy xe). Vì vậy mà mức sản xuất rượu cồn ở Hoa Kỳ trong năm 2004 là 12,5 tỷ lít, 17% cao hơn so với năm 2003. Các tiểu bang trồng bắp để sản xuất ra rượu ethanol ở Hoa Kỳ là Iowa, North và South Dakota, Nebraska, Wisconsin. Hiện nay, trong hầu hết các tiểu bang, xăng được pha cồn ethylic với tỷ lệ 10%. Hiện nay, với nhu cầu giải quyết nạn khan hiếm năng lượng xăng dầu và giảm thiểu ô nhiễm môi trường, ethanol quả thật là một nhu cầu cấp bách cho thế giới. Do đó tiêu chuẩn đặt ra cho công nghệ lên men nầy là: • Truy tìm loại vi khuẩn làm tăng tiến trình lên men nhanh hơn và cho hiệu suất cao; • Và giảm thiểu tối đa các phó phẩm khác không cần thiết trong quy trình. Và theo như đã dự trù, trong năm 2025, HK sẽ giảm lượng tiêu thụ xăng dầu từ 10 đến 15% so với mức tiêu dùng năm 2004 do việc sử dụng ethanol trong các phương tiện di chuyển. 2- Lịch sử Dầu khô trong đá Khai thác dầu đá phiến (còn được gọi là khai thác thủy lực hoặc đơn giản là "khai thác") là phương pháp khai thác dầu và khí đốt tự nhiên từ các khối đá phiến sâu dưới lòng đất. Quá trình này đã cách mạng hóa ngành năng lượng, đặc biệt là ở Hoa Kỳ, bằng cách cho phép tiếp cận các trữ lượng dầu và khí đốt trước đây không thể tiếp cận được. Con người đã sử dụng loại dầu khô trong đá (còn gọi là dầu đá phiến) làm nhiên liệu từ thời tiền sử, vì nó được đốt ngay không qua một quá trình chế biến nào. Người Anh của thời kỳ “đồ sắt” (Iron Age) cũng dùng “loại dầu khô” để đánh bóng và xem như là một món hàng trang trí. Bằng sáng chế đầu tiên để chiết xuất dầu từ đá là Bằng sáng chế Vương miện Anh 330 (British Crown Patent 330) được cấp năm 1694 cho ba người tên là Martin Elle, Thomas Hancock và William Portlock, người đã "tìm ra cách để chiết xuất” và tạo ra số lượng lớn “dầu” ở điều kiện nhiệt độ và áp suất bình thường ra khỏi một “loại đá”. Thuật ngữ “dầu khô trong đá” thường dùng để chỉ bất kỳ loại đá trầm tích nào có chứa chất rắn bitum (được gọi là kerogen) có thể thải ra một loại chất lỏng có chứa dầu lửa trong quá trình nhiệt phân. Loại dầu nầy dầu được hình thành hàng triệu năm trước bằng cách lắng đọng phù sa (silt), bùn cát và các mảnh vụn hữu cơ trên trầm tích lòng ở đáy hồ hay đáy biển. Đặc biệt tại bang Toronto, Canada, loại dầu nầy nổi trên mặt đất dưới dạng hình tròn đường kính khoảng 1-2 cm, cho nên việc khai thác rất dễ dàng. 3. Hướng giải quyết của Hoa Kỳ Tại Hoa kỳ vào năm 2005, Bộ luật về Chính sách Năng lượng ra đời cho phép các tiểu bang như Colorado, Utah, và Wyoming nghiên cứu sản xuất đầu từ trong các lớp đá của ba tiểu bang nầy. Dầu khô kết dính trong những lớp đá ở ba tiểu bang nầy dưới dạng asphalt giống như nhựa đường và có tên là bitumen. Lớp dầu "khô" có cơ cấu gồm các hỗn hợp chất hữu cơ thiên nhiên nằm chen lẫn bên trong những lớp đá. • Nếu các lớp đá trên được đun nóng, dầu thô sẽ chảy ra và tính chất của dầu tương đương như những loại dầu thô trích ra từ những túi dầu. Phương pháp nầy có tên là "chưng cất bằng nhiệt" (retorting); • Kỹ thuật dùng áp suất bẻ gãy các lớp đá để phóng thích dầu (fracking). Trữ lượng dầu thô dưới dạng này ở 3 tiểu bang trên đã được nghiên cứu từ lâu nhưng mọi cố gắng để thương mại hóa đều không thành công vì kỹ thuật ly trích trên còn bất lợi vì giá thành còn cao so với dầu thô trích từ các túi dầu trong thiên nhiên. Tuy nhiên với cuộc khủng hoảng giá cả của dầu thô vào năm 2015 trên thế giới, phương pháp lấy dầu trong đá có thể biến thành hiện thực. Khả năng sản xuất thương mại Theo sự ước tính của các nhà khoa học, việc khai thác dầu trong đá cần phải đầu tư nhiều về nguồn vốn và giá thành sản xuất còn cao khoảng $70 Mỹ kim/thùng. Do đó, nếu giá dầu thô trên thế giới lớn hơn $70, thì hiệu quả kinh tế của phương pháp nầy bắt đầu tăng. Hiện tại Bộ Nội vụ Hoa Kỳ đã cho phép 6 công ty bắt đầu nghiên cứu khai thác trên 160 mẫu đất ở vùng Colorado. Các công ty đó là Chevron, Oil Shale Exploration, EGL Resources v.v... Cũng có một vùng nằm trong khai thác ở Wyoming và Utah. Các công ty dự tính bắt đầu khai thác thương mại vào tháng 8, 2008. Nhưng mãi đến năm 2016, khi giá dầu bắt đầu giảm, việc sản xuất thương mại dầu khô mới bắt đầu. Năm 2017 giá thành sản xuất 1 thùng dầu bằng phương pháp “fracking” nầy giảm xuống giao động khoảng $US50. Năm 2019, giá thành sản xuất xuống còn $US40. Vấn đề bảo vệ môi trường trong việc khai thác Sau khi thông qua về những vấn nạn môi trường có thể xảy ra qua quy định của Bộ Luật Chính sách Môi trường Quốc gia (NEPA) trong đó phương pháp trích dầu khô từ đá phải chứng minh hay đạt được những tiêu chuẩn sau đây: • 1. Khả năng và tính khả thi của phương pháp; • 2. Hiệu quả kinh tế so với việc khai thác dầu thô hiện tại; • 3. Và giải quyết được tất cả những vấn nạn môi trường qua việc khai thác bằng phương pháp trên. Trữ lượng dầu từ nguồn này ước tính khoảng hơn 800 tỷ thùng theo nghiên cứu và tính toán của Văn phòng Quản lý Đất HK (BLM). Lượng dầu thô trong đá có ở miền Trung Tây Hoa Kỳ ước tính khoảng 12 ngàn dặm vuông nằm trong ba tiểu bang Colorado, Utah, và Wyoming. Với diện tích nầy, lượng dầu sẽ có trữ lượng lớn hơn gấp 3 lần trữ lượng hiện tại của Saudi Arabia và có thể cung ứng năng lượng cho Mỹ trong 110 năm tới. Trước những thông tin đầy lạc quan về cung cách giải quyết cuộc khủng hoảng dầu thô hiện tại, vấn đề môi trường trong phương pháp nầy đã được lưu ý đến rất nhiều qua nghiên cứu những vấn nạn có thể xảy ra khi khai thác và biến chế Hiện tại, cho dù khai thác bất kỳ một công nghệ mới nào, nhất là công cuộc khai thác tài nguyên thiên nhiên, việc bảo vệ môi trường là yếu tố hàng đầu. Trong phương pháp chưng cất bằng nhiệt để trích dầu thô trong đá nầy có 4 yếu tố chính gây ảnh hưởng lên môi trường. Đó là: - Sự ô nhiễm không khí qua sự phát thải những hạt bụi nhỏ; - Nhất là ảnh hưởng đến sự hâm nóng toàn cầu do sự phóng thích khí carbonic. Hai vấn nạn này nếu không khắc phục được thì việc sản xuất kỹ nghệ có thể bị hạn chế; - Ngoài ra việc ô nhiễm nguồn nước sông Colorado cũng là một yếu tố cần lưu ý. Cho đến nay, chưa có biện pháp tiên liệu nào để ngăn chận nguồn ô nhiễm từ lòng đất đá vào nguồn sông trong khi khai thác; - Và vấn nạn thứ tư cần phải kể đến là con người cũng chưa tiên liệu được mức cân bằng sinh học giữa đất, đá và sông. Qua các vấn nạn vừa nêu trên, con người đã tiên liệu các giải pháp để ngăn chặn hay hạn chế 4 vấn nạn kể trên căn cứ vào những căn bản khoa học hiện có để giải quyết vấn đề chúng ta đang đứng trước cơn khủng hoảng dầu hiện tại. Và đây cũng là vấn đề của mỗi người trong chúng ta, người tiêu thụ xăng dầu trực tiếp, cần phải thay đổi não trạng trong cung cách sử dụng xăng dầu trước tình thế mới. Đó là hạn chế mức tiêu thụ hàng ngày bằng nhiều cách như: không phí phạm khi sử dụng xe trong di chuyển, chỉ di chuyển khi thực sự cần thiết, hay dùng xe công cộng như xe buýt hay đi chung xe khi đi làm việc, đi bộ hay dùng xe đạp, sử dụng hệ thống điện thoại, điện thư trong giao dịch để tránh bớt di chuyển v.v... Làm được như thế, chúng ta đã giải quyết một phần cuộc khủng hoảng ngày hôm nay và hạn chế được sự phát thải nguồn khí carbonic, nguyên nhân chính cho sự hâm nóng toàn cầu. 4. Thay lời kết Qua những tin tức đan kể ở phần trên, quả thật sự khai thác dầu khô trong đá ở Hoa Kỳ đã điều tiết được giá dầu trên thế giới do OPEC, mà trước đây, những đại công ty ở Trung Đông hoàn toàn quyết định giá cả cho thị trường. Vào thời điểm 2019, giá dầu đã bình ổn khoảng trên dưới $US50/thùng (giá thị trường ở Houston hiện tại là khoảng $US2.00/Gallon). Nhưng tiếc thay, vừa đăng quang Tỗng thống thứ 46, Ôn Joe Biden lại ra lịnh ngưng khai thác phương pháp sản xuất dầu nầy và ngưng luôn việc xây dựng ống dẫn dầu khí Keystone. Quyết dịnh nầy khiến giá dầu tăng trở lại, và Hoa Kỳ luôn chịu áp lực của Opec. Hiện tại, qua tình hình chiến sự ở Ukraine – Nga, và Do Thái – Hezbollah – Hamas – Iran, rủi ro thị trường dầu mỏ lớn nhất cho tương lai là viễn cảnh chiến tranh chia sẻ thị trường - hoặc ít nhất là một cuộc thách thức - giữa các nhà khai thác dầu khô trong đá của OPEC và Mỹ”. Nước Mỹ trung bình sử dụng 12 triệu thùng dầu hàng ngày cho nhu cầu năng lượng chung, nhập cảng khoảng 3 triệu thùng/ngày. Vào cuối năm 2015 trở đi, HK cho tăng mức sản xuất dầu khô trong đá sản xuất 14 -16 triệu thùng/ngày, từ đó tạo ra hiện tượng cung cấp quá tải, do đó, giá dầu tụt xuống cho đến bình ổn khoảng $US50.00/thùng vào giữa năm 2016 cho đến giữa năm 2021. Vào giai đoạn trên, Hoa Kỳ, phải hạn chế sản xuất loại dầu này vì tất cả kho dự trữ đã quá tải. Trước đây vì lý do an toàn, mỗi bồn dầu dự trữ phải chừa 5% thể tích cho không khí. Nhưng, vào cuối năm 2016, thể tích an toàn cho không khí chỉ còn 2%. Có lẽ chính vì vậy mà TT Trump đã cho bán một phần dự trữ để vừa tăng mức an toàn trong lưu trữ, vừa kích thích tăng trưởng trong những năm 2018, 2019, và 2020. Nhưng ngay sau khi quyết định của TT Biden, giá dầu bắt đầu tăng, có khi vượt quá 8 $/G ở Cali. Nếu đường ống dẫn dầu từ vùng Trung Hoa Kỳ xuống Galveston thuộc tiểu bang Texas được thực hiện trở lại, Hoa Kỳ có thể cung cấp dầu và khí đốt cho Âu Châu, từ đó, Liên hiệp Âu Châu sẽ không còn bị áp lực của Putin trong vấn đề cung cấp dầu khí nữa. Đây có thể là một thế chiến lược mang Hoa Kỳ trở về vị trí siêu cường kinh tế và chính trị? Và có thể châm dứt được chiến tranh Ukraine - Nga, vì Nga đã kiệt quệ vì không báo được dầu khí cho Liên Âu? Có thể nói, thời hoàng kim của các quốc gia Á Rập ở Trung Đông sẽ qua rồi nếu việc tái lập việc khai thác dầu khô trong đá nầy. Và TT Trump vừa đắc cử với vai trò TT thứ 47, chính sách dầu khí của Mỹ sẽ thay đổi, quyết định trên có thể xác định lời hứa của TT Trump trong khi tranh cử là… chấm dứt chiến tranh Ukraine - Nga chăng? Vì vậy, có thể nói ngày nào Mỹ còn sử dụng món hàng “dầu khô trong đá”, sẽ không còn có những cuộc khủng hoảng dầu như thời thập niên 70 ở thế kỷ trước nữa. Vì Hoa Kỳ có thể hóa giải ngay tức khắc bằng cách sản xuất phụ trội loại dầu nầy mỗi khi OPEC giảm sản xuất để làm “giá” vì cán cân cung - cầu sai lệch. Và đây mới đích thực là vũ khí của Hoa Kỳ nhằm điều tiết mọi khủng hoảng năng lượng ít ra trong một thời gian dài trong những năm sắp đến. Thế giới đang dung chứa quá nhiều bất an và biến động hiện nay, nhưng với giá đầu thô sẽ trở về trạng thái bình ổn qua nhờ vào sự khai thác dầu khô trong đá. Việc nầy sẽ giúp Hoa Kỳ giữ được thăng bằng với những đối trọng hay đối thủ bất tận của Hoa Kỳ như Nga và Trung Cộng. Mai Thanh Truyết Hội Bảo vệ Môi trường Việt Nam - VEPS Hiệu đính sau kết quả bầu cử 5/11/2024