Wednesday, May 31, 2017

Thử Nhận Diện Thành Phần Chấp Nhận Sự Thay Đổi Của ĐCSBV
Điều lệ Đảng CSBV đã ghi rõ: "Lực lượng vũ trang là công cụ bạo lực cách mạng của Đảng đối với lực lượng vũ trang (Quân đội, Công an) là sự lãnh đạo của Đảng đối với lực lượng vũ trang (Quân đội, Công an) là sự lãnh đạo "tuyệt đối, duy nhất, trực tiếp và toàn diện".
Trong điều lệ Đảng, được sửa đổi trong Đại hội VI, những câu trên vẫn được lập lại, không sai một dấu phẩy. Và thêm vào đó việc thành lập Đảng ủy Quân sự Trung ương (thay Quân ủy Trung ương trước đó và trước hơn nữa mang tên Tổng Quân ủy). Cũng theo điều lệ Đảng: "Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương Đảng đương nhiên kiêm nhiệm chức Bí thư Đảng ủy Quân sự Trung ương". Trong quân đội, từ khi có chế độ một thủ trưởng (được ban hành đầu thập niên 80, thay cho chế độ hai thủ trưởng: một quân sự, một chính trị như trước) tất cả các sĩ quan có chức vụ Đại đội trưởng hoặc tương đương trở lên, bắt buộc phải là đảng viên và trong lực lượng công an, 100% sĩ quan là Đảng viên. Lực lượng vũ trang là xương sống và cũng là cái mộc che của chế độ.Trong bối cảnh Đảng đã biến thành bộ máy cầm quyền độc tài, bóc lột, lực lượng vũ trang cũng theo đó biến thể thành công cụ đàn áp và kềm kẹp quần chúng.
Từ đó, phân tích và bình luận về những thành phần chấp nhận sự thay đổi của Đảng CSBV rất phức tạp, dễ đưa đến những sai lầm tai hại có thể gây khó khan cho tiến trình mang lại tự do dân chủ cho Việt Nam. 
Chúng ta phải hết sức thận trọng trong khi phân tích đâu là những ai chống Đảng và đâu là những ai muốn cứu Đảng. Điển hình là Trần Độ, người đã nhận định và kiến nghị điều này, điều nọ, nhưng tất cả vẫn là tư tưởng: "Duy trì sự lãnh đạo của Đảng và không rời bỏ chủ nghĩa chủ nghĩa Mác Lê-nin (và bây giờ lại thêm tư tưởng Hồ Chí Minh)".
·         Những gì Trần Độ kiến nghị với Đảng không phải là kêu gọi sự từ bỏ lãnh đạo toàn diện của Đảng, mà chỉ nhằm làm cho sự lãnh đạo này vững chắc hơn, ít lộ liễu hơn; và mang một bộ mặt dễ coi hơn về hình thức. Mấu chốt là Đảng vẫn phải bằng mọi cách duy trì cho được quyền lực và nhiệm vụ lãnh đạo toàn diện.

1-    Cuộc Cách mạng Môi trường hiện tại qua chiến lược "xa luân chiến"
Kể từ ngày 5 tháng 3 tới nay, chưa bao giờ hết, những cuộc biểu tình xảy ra trên toàn quốc đã mang một hình thức hết sức đặc biệt, có vẻ "tự phát" và "thiếu tổ chức", nhưng thực sự các sự kiện diễn ra trên là sự đúc kết ý chí của cả dân tộc, đứng dậy, dứt khoát và trực diện "đối đầu" với một đảng độc tài đang đi dần đến sự tự hủy!
Chúng ta nhận thấy nếu toàn dân đã ý thức được vận mệnh đất nước, tương lai của mình mà nổi dậy, biểu tình lớn thì kẻ nắm quyền không thể đàn áp vì với thế trận xa luân chiến xảy ra khắp nơi, từ Bắc chí Nam, người dân luôn nhận diện và tiêu diệt những kẻ phản quốc.
Đây là một triết lý, một chiến thuật rất tốt để chống lại sự đàn áp tàn bạo của kẻ nắm quyền.
Chiến thuật xa luân chiến không chỉ có vậy. Nếu khéo léo có chiến lược triển khai thế trận xa luân chiến, chúng ta hoàn toàn có thể có một cuộc nổi dậy của dân chúng trước bạo quyền và đạt thành công nhanh chóng, mỹ mãn mà không gây ra cảnh loạn lạc tức là "bất chiến tự nhiên thành".
2-    Thế trận hiện tại trong nước
Qua phân tích trên, chúng ta hình dung được một thế trận khá phức tạp thể hiện qua ba đối lực. Đó là:
·         Đại khối dân tộc;
·         Thành phần trong Đảng chấp nhận đi cùng với Đại khối dân tộc để cứu Nước;
·         Thành phần trong Đảng CSBV chống đối tới cùng việc thay đổi hay chuyển hóa Đảng trong tiến trình dân chủ hóa Việt Nam
Đây là một cuộc chiến dằn co giữa ba đối lực trên mà phần thắng chắc chắn sẽ dành cho hai thành phần trên.
Vì sao?
Vì thành phần thứ ba luôn "quyết tử" với đảng và chấp nhận theo Tàu để giữ vững quyền lực và quyền lợi cho chính họ. Nhưng họ có biết đâu, nếu theo Tàu rồi cũng sẽ mất đảng và …mất mạng luôn!
Vì vậy, chúng ta thử phân tích thế trận:
3-    Tầng lớp chống đối sự thay đổi dân chủ
Đây là những thành phần nằm trong bốn tầng lớp "nồng cốt" của Đảng CSBV. Đó là:
*           Ủy viên Bộ Chính trị và Trung ương Đảng;
*           Công an;
*           Quân đội;
*           Cán bộ, Công nhân viên chức nằm trong bộ máy hành chánh.

Nếu đi vào chi tiết, chúng ta có thể phân tích rõ hơn là:
Đảng viên: niềm tin lý tưởng đảng Cộng sản hiện nay không phải là mối liên kết hay trở lực lớn, vấn đề chính chi phối mọi người là quyền lực và quyền lợi. Lý tưởng đảng hiện nay đã trở nên vật trang trí rẻ tiền cho toan tính quyền lợi.
Lớp cầm quyền: chỉ nhóm thật sự chóp bu cỡ ủy viên bộ chính trị và Ủy Viên Trung Ương Đảng đang nắm thế thượng phong mới hưởng lợi, hiện tại quyền lợi của chúng cũng đang lung lay cùng với thời cuộc và sức khỏe của nền kinh tế. Một lối thoát an toàn cho tính mạng và tài sản là điều có thể nhóm này đang hướng đến và đang suy nghĩ thoát nạn. Lá bài chính trị nhóm này muốn là thay đổi từng bước với việc nắm dao đằng chuôi hạ cánh an toàn như Myanmar.
Lớp lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước (nằm trong nhóm Lợi ích): Đây là lớp đã quá no đủ, đang đánh đu với những con tàu chìm, một số nhỏ vẫn còn có thể hưởng lợi từ sự tái cơ cấu nhưng luôn luôn mang tâm trạng mất hơn được. Muốn có sự thay đổi trong tình thế bảo toàn quyền lợi đang có. Luôn luôn cân nhắc giữa đượcmất để chọn lựa phương án hành động.
Lớp doanh nhân ăn theo: đây là tầng lớp sân sau, lâu nay kiếm ăn rất tốt, nhưng tình hình kinh tế hiện nay cũng đang khốn đốn để lấy lòng "sân trước", tâm lý cũng như lớp lãnh đạo doanh nghiệp nhà nước.
Lớp hy vọng hưởng lợi: Lớp này đang bước vào đảng, vào cơ quan nhà nước, tình hình hiện nay như gáo nước lạnh dội vào đầu chúng, tuy nhiên với bản chất kiên trì "cố bám" trường kỳ mai phục để chờ thời cơ "ăn cỗ" chúng vẫn không muốn có sự thay đổi. Lực phản ứng chống lại của nhóm này tương đối yếu.
Lớp công lựccông an, quân đội. Đây là nhóm được cưng chiều, lương và thu nhập cao nhất hiện nay, nhiều người trong nhóm này không muốn có sự thay đổi. Khi quân lệnh ban ra chúng sẽ thẳng tay đàn áp. Hãy đánh vào quyền lợi bản thân, gia đình, họ hàng liên quan để những người thân chúng quản lý chúng. Công nghệ nhận diện và truyền thông hiện nay giúp cho việc trên rất đơn giản để thực hiện. Sự trừng phạt nhắm vào tầng lớp chỉ huy. Hãy cho chúng biết người dân không còn chấp nhận kiểu ngụy biện "chỉ vì theo lệnh trên" nữa!
4- Tầng lớp muốn thay đổi: cuộc sống bế tắc, ủng hộ thay đổi

-Báo chí: Đây là lực lượng có tính chiến lược, quan trọng như yết hầu trong cuộc chiến này. Lớp này không phải mù thông tin hay nhận thức kém mà không biết hiện tình đất nước, cái khổ của nhóm này là cái dạ dày bị kẻ quyền chức nắm (nắm dạ dày sai khiến cái đầu là bài học kinh điển của chủ nghĩa CS). Vấn đề làm sao cho nhóm này biết là thời thế đã thay đổi, thời cơ đã đến, đứng về nhân dân. Hãy cho họ biết họ cần chiến đấu để giành lại phần hồn của mình lâu nay bị kẻ khác điều khiển. Lực lượng nhân dân nổi dậy hãy chăm sóc các cơ sở truyền thông chu đáo: đài truyền hình, truyền thanh, các tòa soạn báo chí. Hãy đặt nhóm này vào tình thế nếu không đứng về phía người dân thì mất tất cả.
-Nhân sĩ, Trí thức gồm Giáo viên, Giáo sư, Bác sĩ, Kỹ sư: Trong nền kinh tế thị trường tự do, giáo dục, y tế, xây dựng…đóng góp vào việc phát triển đất nước chung. Nhưng, hiện tạinhững ngành nghề trên thực sự là những siêu công ty nhà nước, kém hiệu quả, chứa nhiều tham nhũng, rút ruột.
-Doanh nhân: Đây là lớp bị khủng hoảng kinh tế tàn phá nặng nề niềm tin vào chế độ, rất mong muốn có sự thay đổi để mở ra chương mới đẩy nhanh kinh tế hồi phục, tuy nhiên vì có của nên thận trọng quan sát, sẽ thờ ơ không ủng hộ, gây khó khăn cho sự lớn mạnh của lực lượng. Cần đặt họ vào việc buộc phải lựa chọn và bản năng con người sẽ tìm đến cái có lợi hơn. Hãy nắm những người đầu mối: lãnh đạo các hiệp hội, các câu lạc bộ doanh nhân, các doanh nghiệp có tài sản lớn.
-Nhân viên công ty nhà nước (công nhân các công ty nhà nước): Đây là nhóm có cuộc sống chật vật với đồng lương thấp kém, cái níu kéo là công việc. Cần nhắm vào những vị trí chủ chốt: giám đốc, trưởng phòng, lãnh đạo công đoàn để nắm lấy lực lượng. Đứng về phía người dân hoặc mất tất cả, cho họ biết họ lên tiếng vì miếng cơm manh áo chính họ. Hãy đặt tất cả nhân viên còn lại phải lựa chọn, phải hành độngtránh bị vài tên lãnh đạo cao nhất dắt mũi, xúi dục.
-Công nhân: Đây là tầng lớp đông đảo, muốn có cuộc sống tốt hơn vì, hiện tại bị giới chủ nhân ông bốc lột. Đây là một thành phần đã bị CS BV lợi dụng nhiều nhứt trong "công cuộc thống nhứt đất nước". Chỉ cần một ngọn lửa cách mạng nổi lên là tình thế có thể thay đổi nhanh chóng.
-Nông dân: Đây là một lực lượng đông đảo chiếm khoảng 40% dân số, nhưng chưa được tổ chức vì thiếu ý thông tin liên lạc để cùng phát động phong trào đòi quyền được sống. Hãy nắm lấy lực lượng này thông qua con cháu họ: có thể là nhân viên, trí thức, sinh viên, ràng buộc tất cả lại nếu một nhân viên nhà nước, một sinh viên mà không báo cho bố mẹ ở quê nhà biết thì cũng bị liên lụy, bị tước một phần quyền sở hữu công sản. Hãy nắm từ những người dân oan mất đất, đây là lực lượng tuyệt vọng và có sức tranh đấu mạnh mẽ nhất.
-Tiểu thương: Bị ảnh hưởng nặng vì kinh tế suy thoái, buôn bán ế ẩm bị quốc doanh chèn ép.
-Cán bộ nhà nước: Đây là nhóm có cuộc sống chật vật vì đồng lương thấp kém, bấu víu vào "cơ chề công chức" để giữ nồi cơm "chiều", một thành phần sẳn sàng chấp nhận tiếp tay vào cuộc trở mình của đất nước.
-Công an: bất cứ xã hội nào, việc trị an vô cùng quan trọng, trong xã hội mới lực lượng này, những ai đứng về phía nhân dân cũng được trọng dụng. Chỉ loại khỏi ngành những tên chống lại sự thay đổi, chống lại người dân. Lực lượng này được ưu tiên phân chia tài sản trong các công ty nhà nước. Vì vậy, hãy đặt lực lượng này chọn lựa giữa dân chúng hay đảng mục nát, trở về với đại khối dân tộc hay chịu sự trừng phạt.
-Quân đội: Đây là một lực lượng được tổ chức chính quy, có võ khí, nếu không thông về tư tưởng và giải pháp chính trị, mà vẫn bị nhà cầm quyền mua chuộc thì một khi bạo lực xảy ra sẽ rất thảm khốc. Toàn dân cần cảnh giác bị lực lượng này vin cớ bạo loạn xã hội thực hiện đảo chính, ban hành thiết quân luật và biến đất nước thành một nền độc tài quân sự. Đây là một kịch bản tồi tệ.
-Tài xế: Đây là lực lượng cơ động, vô cùng quan trọng trong trận quyết chiến này. Hơn ai hết, từ lâu họ thấy ra bản chất xấu xa, tồi tệ, mục nát của chế độ của xã hội: đường xá xuống cấp, nạn mãi lộ trắng trợn, ăn tiền trên mồ hôi nước mắt. Lực lượng nổi dậy cần có bộ phận liên kết, lãnh đạo họ, khi nổ ra biểu tình phải huy động hàng ngàn xe khắp nơi tràn về Hà Nội.
-Hưu trí: Đây là lực lượng được dẫn dắt do niềm tin về chủ nghĩa cộng sản, kinh qua những cuộc chiến tranh thảm khốc và thời kỳ nghèo đói kinh hoàng của đất nước. Với họ luôn thấy đất nước phát triển hơn xưa nhiều, tuy vai trò xã hội không còn nhiều nhưng tiếng nói có uy tín với con cháu. Với niềm tin bị tuyên truyền về đấu tranh giai cấp và sự tàn khốc của chiến tranh, họ luôn e ngại sự thay đổiHọ sợ chiến tranh, sợ mất lương hưu, sợ bị trả thù... với họ rất khó để nói chuyện bằng lý trí vì kiến thức, niềm tin quá cách biệt.
-Trí thức: Đây là tinh hoa của dân tộc nhưng bị hạn chế nhiều vì nền giáo dục lạc hậu và bị mắc nạn công danh trong tay đảng nắm quyền, số cấp tiến có nhưng số thủ cựu thụ động còn rất lớn. Niềm tin vào lý tưởng đảng xem như đã hết nhưng niềm tin vào đường thăng tiến còn rất mạnh, kiến thức về dân chủ, tự do còn nhiều hạn chế, nhất là kiến thức về kinh tế thị trường tự do.
-Sinh viên: Đây là tầng lớp đông đảo, số thức tình trước hiện tình đất nước, nhưng cũng có số còn u mê, chạy theo vật chất, đứng bên lề nỗi đau của dân tộc. Nỗi lo lớn nhất là học hành và sợ ảnh hưởng tương lai nếu dính vào chính trị. Số ủng hộ rất hữu ích có thể là thủ lĩnh truyền tin tức, liên kết mọi người. Số thờ ơ không tạo ra lực cản. Cần cho sinh viên biết vai trò của họ và quyền lợi của họ, nếu bản thân không đóng góp thì gia đình cũng mất phần quyền lợi. Hãy trao cho họ phương cách an toàn để đóng góp: thông tin, chuyển tải tin tức qua mạng.
-Lực lượng đấu tranh dân chủ: Đây là một lực lượng rất đa dạng từ quan điểm, chủ trương đến hành động. Đây quả thật là một cuộc chiến rất dân chủ. Trong một đất nước mà lề lối sinh hoạt, nguyên tắc dân chủ chưa hình thành rõ ràng, kiến thức dân chủ chưa đến thực sự với người dân thì đây là… một nguy cơ.
Việc này có thể tạo ra đất nước rối loạn, kiệt quệ và từ đó xu hướng ủng hộ độc quyền để đổi lấy ổn định như bên nước Nga là một ví dụ. Qua kinh nghiệm trên thế giới có rất nhiều lực lượng đấu tranh muốn một chính quyền dân chủ trong một nền kinh tế nhà nước bao cấp để lấy lòng dân, lấy sự miễn phí, giá rẻ làm phước lành cho dân nghèo.
Phong trào cách mạng cần làm rõ nguyên tắc: kinh tế cũng là chính trị. Kinh tế bao cấp nhà nước chính là cái nôi của suy đồi kinh tế, chính trị phi dân chủ. Hãy tuyên truyền những giá trị căn bản của một nền dân chủ, những nguyên lý để đưa một nền toàn trị sang nền dân chủ và những nhân tố giúp chống lại việc trở lại sự độc tài.,
-Người Việt trong nước: Nhiều phong trào dân chủ được phát động và lãnh đạo bỡi tôn giáo và gắn liền dân chủ như là một giá trị của tôn giáo, điều này thực sự có thể gây trở ngại cho con đường tiến đến dân chủ ở Việt Nam khi mà các tôn giáo vẫn còn khoảng cách ngăn chia lớn trước vấn đề quốc gia.
Cần phải tách bạch vấn đề dân chủ và tôn giáo.
Dân chủ là giá trị phổ quát của nhân loại chứ không phải sản phẩm của tôn giáo.


-Người Việt nước ngoài: Việt Nam có lịch sử của một cuộc chiến tranh dai dẳng ý thức hệ lâu dài, và có lịch sử di dân to lớn. Đó thật sự là vết thương luôn rỉ máu của dân tộc. Chính bộ phận "thua cuộc" và "di dân" lại là một bộ phận có kiến thức dân chủ cao vì vừa là nạn nhân của chuyên chính vô sản, vừa tiếp cận những giá trị dân chủ, tư do cao của các quốc gia trên thế giới.
Họ miệt mài đấu tranh cho tự do dân chủ nhưng bị nhà cầm quyền CSBV tuyên truyền là họ đấu tranh vì sự thù hận chiến tranh và phục quốc dựng lại chế độ Việt Nam Cộng Hòa trước đây. Đây là một trở lực lớn khi mà người dân trong nước sau bao nhiêu năm sống trong môi trường thiếu thông tin đã bị nhiễm độc âm mưu tuyên truyền của Cộng Sản, xem những thành phần chiến đấu cho dân chủ tại Hải Ngoại là hoạt động chống phá nhà nước, rước ngoại bang để chịu hàng phục làm nô lệ! Tuy nhiên, ngoài lực cản như trình bày thì lực lượng trí thức của người Việt nước ngoài đông đảo mang nguồn tư tưởng dân chủ tiến bộ là một nguồn lực vô cùng quí giá sẵn sàng cổ vũ sự thay đổi, xây dựng lại đất nước sau ách toàn trị.
-Lực lượng quốc tế: Trong môi trường toàn cầu hóa, không nước nào thoát khỏi mối ràng buộc chằng chịt, chung qui cũng vì quyền lợi. Lực lượng ủng họ sự vận động đến dân chủ là thế giới tự do, đứng đầu là nước Mỹ. Lực lượng muốn duy trì độc tài là nhóm các nước độc tài toàn trị như Trung Cộng và Nga. Do đó, cần vận động và tiếp cậnsự ủng hộ của nhân dân các nước văn minh, các nước cổ võ cho giá trị dân chủ truyền thống.
5-   Kết luận:
Lá thư gần đây của Tập hợp Quốc Dân Việt có nhận định như sau: "Quốc nội: Số ít chưa nhận ra đại họa Tàu Cộng. Trong số Dân đã nhận thức được đại họa của Quốc Dân, thì đa số Dân quá ù lì thụ động, kể cả hàng ngũ Chức Sắc các Tôn giáo, Nhân sĩ, Trí thức, chỉ thở dài thất vọng hoặc khóc, mà không biết nên làm gì. Và Hải ngoại: Chưa tập trung vào hai mục tiêu then chốt trong giai đoạn này là: Chống Formosa - Bảo vệ môi trường - Bảo vệ Sự Sống & Chống Tàu Cộng".
Hoàn toàn đúng. Yêu cầu dân chủ hiện là một yêu cầu cấp bách của xã hội Việt Nam. Bệnh thiếu dân chủ đã kéo quá dàivà ở mức độ trầm trọng đến mức báo động.
Từ việc phân tích, nhận định tình hình trên, ta thấy tất cả đều hưởng lợi từ chủ trương thay đổi của đất nước và thay thế Đảng cầm quyền CS BV.
"Đức Phật ngày xưa bỏ hết để đi vào rừng tìm đường cứu vớt nhân sinh, năm 1963, Hoà Thượng Thích Quảng Đức bỏ hếtđể đi vào lửa trao ra một thông điệp yêu thương, bình đẳng.Ngày nay tuổi trẻ Việt Nam cũng đang bỏ hết để hằng ngày gióng lên tiếng chuông cảnh tỉnh đại họa mất đất, mất biển, mất nước, mất tự do mà đân tộc ta đương gánh chịu.
Con đường thương yêu đồng bào, thương yêu đồng loại là con đường liên tục nhưng thể hiện bằng nhiều cách thế. Cái khó là nhìn thấy hướng đúng, hướng phù hợp với từng người! Cái khó vạn nan kế tiếp là hăng hái bước lên đi vào hành động…" (trích Nguyễn Văn Sâm).
Vì vậy, vấn đề là làm sao tạo ra thế trận xa luân chiến để lực lượng ngày càng to lớn và "đi vào tổ chức" để cùng tấn công, cùng lên tiếng đáp lời sông núi. Khi đó, tầng lớp chống đối sự thay đổi dân chủ hiện tại sẽ đầu hàng, thúc thủ.
Cuộc cách mạng sắp tới mới thực sự là một tập hợp giữa đại đa số người dân đang đứng bên bờ vực thẳm và những thành phần trong Đảng, trong một nhứt điểm lương tâm nào đó, chấp nhận đi cùng với Đại khối dân tộc để bỏ đảng và cứu Nước.

Mai Thanh Truyết
Nhóm Chng Tàu Dit Vit Cng
Tháng 5 năm 2017

Phụ Lục:
Cu Tý Việt • 8 giờ trước
Miền Bắc CSVN cai trị 70 năm. Miền Nam hơn 40 năm. Nên người dân ví như đứa trẻ mới tập đi về tự do và dân chủ. Nên cũng giống như người bịnh vừa mới bớt. Nên theo tôi họ không thể làm việc nặng. Phải chờ một thời gian dài nữa thì làn sóng tự do , dân chủ , nhân quyền mới bùng phát.
Có người nói không có ai làm cho CS sụp mà do tự bọn chúng sụp, ví dụ như Liên Xô và khối CS Đông Âu trước đây. Câu nầy không đúng hoàn toàn. Ngày nay internet sẽ làm CS sụp. Nhờ internet mà dân trí VN cao hẳn ra. Người dân đã thấy bộ mặt khủng bố của CS. Và CS không thể xem người dân như những con chó trong trại nuôi chó  Tổng bí thư là người đánh kẻng, khi nào đánh kẻng người dân được ăn, được ngủ, được uống nước v.v... Ngoài bờ rào của trại nuôi chó là bọn đầu trâu mặt ngựa côn đồ CA canh gác chó.
Thành phần dám đối đầu với tà quyền CSVN là những "bà mẹ anh hùng", "Gia đình có công với cách mạng", "Gia đình liệt sĩ". Họ hy sinh cả ba đời để phục vụ cho đảng. Nay đảng cướp nhà cướp đất của họ. Họ bị đảng hất họ ra bên lề, họ thành công dân hạng hai. Nên lực lượng nầy là mạnh nhất và đa số là người miền Bắc.
Cháu không đồng ý với Đại Tá về điểm trên.
Theo cháu, một số không nhỏ những người đứng lên đấu tranh chống lại nhà cầm quyền cs, là những người bị cs áp bức tới đường cùng. Nhưng Đại Tá cho rằng những thành phần "gia đình liệt sĩ, gia đình có công với đảng là lực lượng mạnh nhất, theo cháu không đúng. Chúng ta liệt kê tên tuổi của các nhà đấu tranh, chúng ta sẽ thấy, những người này phần đông không phải là "gia đình cách mạng. Theo cháu, đại đa số những người đứng lên chống lại cs, là những người yêu nước, chứ không phải vì hận thù. Này hay phong trào chống csVN lớn mạnh, là vì người dân đã tỏ tường việc csVN bán nước cho Tàu. Việc chính: Chống cs-VN là để bảo toàn lãnh thổ, để con cháu thoát ách ngoại xâm. Còn tại sao người VN phía bắc vĩ tuyến 17 đấu tranh mạnh hơn phía nam thì nan giải. Chẳng lẽ người phía nam không yêu nước bằng người phía bắc? Chắc chắn không phải. Chẳng lẽ do địa lý và môi trường ảnh hưởng tới ý chí đấu tranh? Chắc cũng không phải? Hỏi trời vậy!
Tôi đồng ý quan điểm của anh. Rất nhiều người miền Nam ra Bắc đi công chuyện hay buôn bán, họ đều xác nhận 100% là vậy. Tôi nói đây là con số nhiều hơn. Dĩ nhiên chống cộng đâu phải vì hận thù.
Tôi cho anh một ví dụ nhỏ. Mấy năm trước tôi viết còm trên hai blog Huỳnh Ngọc Chênh và Nguyễn Tường Thụy. Huỳnh Ngọc Chênh đang sống tại Sài Gòn. Nguyễn Tường Thụy đang sống ở Hà Nội. Cả hai đều đấu tranh cho dân chủ và tự do. Nhưng tôi ̉gởi còm trên Huỳnh Ngọc Chênh thì còm của tôi bị kiểm duyệt nhiều, vì tôi chống cộng công khai, nên có thể anh bị CA gây rắc rối  nên tôi thông cảm cho anh. Còn còm cuả tôi trên Nguyễn Tường Thụy thì được chơi tới bến, hiếm khi tôi bị kiểm duyệt.
Cháu mới nhấp thử địa chỉ của Đại Tá cho, nhưng không vào được. Cháu sẽ thử sau. Đại Tá đi mô thì đi, nhưng Đại Tá đừng bỏ DLB nghe. Lúc DLB này thấy vắng te. DLV thì lộng hành. Hạ Sĩ Nhất Người Đưa Tin cũng vắng bóng. Chắc chú ấy sắp tung ra một bài viết mới.
Tôi nhắc lại việc chống cộng vì hận thù , hay người miền nào chống cộng mạnh và nhiều hơn , dù tôi là người miền Nam , đã ở tù hai năm với tội danh phản động .
Anh thư luật sư Lê Thị Công Nhân sống ở Hà Nội. Khi được thả tù. Theo luật của Việt Cộng từ thời 1954 tới bây giờ. Người tù phản động khi được thả ra phải chịu sự "quản chế" của xã hoặc phường trong thời gian là X năm. Mỗi tuần phải lên phường để trình diện trưởng phường. Tên phường trưởng ra lệnh Lê Thị Công Nhân ngồi xuống. Lê Thị Công Nhân không chịu và nói "Đổi bàn khác, tôi không muốn ngồi dưới hình ông nầy". Lê Thị Công nhân lấy tay chỉ tấm hình HCM. Đụng đến HCM là đụng đến ông thánh của bọn chúng. Những nhà đấu tranh dân chủ trong nước ít ai dám đụng đến HCM.
Anh thư Trần Thị Nga bị bọn tà quyền gạt đi lao động ở nước ngoài. Thực ra là đi làm nô lệ. Nên Trần Thị Nga về lại Hà Nam, ban đầu bà ta chỉ đấu tranh để bảo vệ những công nhân được đảng xuất cảng ra nước ngoài làm Nô lệ. CA khủng bố bà, bà chuyển qua đấu tranh chống tà quyền CSVN.
Anh thư Phạm Thanh Nghiên ở Hải Phòng. Ban đầu chỉ chống Trung Cộng ăn cướp Hoàng Sa và Trường Sa thôi. Nhưng cô ta bị khủng bố và bị ở tù. Khi ra tù thì cô ta trở thành nhà chống cộng tuyệt vời, có những bài viết xuất sắc.
Anh thư Cấn Thị Thêu, chỉ là dân oan thưa kiện đất thôi. Nhưng CSVN đã đẩy đưa bà thành người phụ nữ chống cộng rất xuất sắc. Bà là thủ lãnh của dân oan. Nhà ở của bà là "Tổng hành dinh" của dân oan để đối đầu với CSVN.
Chị Liên và chị Nhung là mẹ của Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên chỉ là hai bà nội trợ thôi. Nhưng vì thương con đang ở tù. Ngày hôm nay từ hai người nội trợ đã biến thành xữ dụng bàn phiếm internet thành thạo.
Anh thư Bùi Thị Minh Hằng là người chống cộng gan dạ, không nhân nhượng với CSVN , hai lần tù đày . Cha của bà là tướng đã chết của Việt Cộng tên là Bùi Sỹ Kỳ.
Mẹ của em Nguyễn Mai Trung Tuấn cũng vậy. Ban đầu chỉ thưa kiện đất đai bị CSVN ăn cướp. Sau đó biến thành nhà chống cộng can trường. Lại là "phát ngôn viên" cho chính thể VNCH nữa chớ! Ví dụ như băng rôn treo trước cửa và "VNCH phát đất cho dân. CSVN ăn cướp đất của dân".
V.v.... và v.v... 

No comments:

Post a Comment